“Đinh, người chơi tôn kính, bởi vì ngài trong lòng Đức Vua Rome có hình tượng ban đầu là dịch dung mặc đồ nữ, cho nên ngài bại lộ thân phận thì trong cảm nhận của Đức Vua Rome hình tượng sẽ được thay đổi rồi mới có thể bình thường tiếp nhận nhiệm vụ.”
Cho nên nói đối tượng công lược lần này quyết đoán là Đức Vua Rome không sai sao, lúc chọn lựa tuyên bố nhiệm vụ hệ thống mày thật sự không phải cố ý sao?
Mặt không chút thay đổi chống lại Caesar còn bị vây trong lốc xoáy tư tưởng đáng sợ công chúa nhỏ mình yêu không nghĩ qua là hai đản đản, Quản Lăng vô cùng ôn nhu kéo xuống tóc dài của mình, trong đôi mắt mang theo một chút đau thương đặt bộ tóc giả vào trong tay Caesar.
“Thật sự rất rất xin lỗi, ta lừa gạt anh, khi đó ta là bất đắc dĩ, anh có biết, Thần Điện nhất định phải có một một nữ Thần Thị, ta chỉ là, chỉ là không đành lòng nói ra mà thôi.”
Ngơ ngác nhìn Quản Lăng đã hoàn toàn lộ ra tóc ngắn vô cùng rõ ràng, Caesar dần dần về tinh thần, sắc mặt cũng trở nên cứng ngắc lạnh băng.
Xoay người từ trên giường xuống, trong ánh mắt của Caesar mang theo lúng túng, hoàn toàn không có thần sắc trêu đùa vừa nãy, hắn khom người, thật sâu che dấu hoài niệm dưới đáy mắt đi, “Là ta bị bão cát mê hoặc ánh mắt, ta tỏ vẻ xin lỗi, còn xin Vương Hậu tha thứ cho bất kính lúc nãy của ta.”
Cho nên những lời anh muốn biểu đạt này ý là mắt chó của anh mù sao…
Cứng ngắc nhìn trên người Caesar phát ra cảm giác xa cách nồng đậm, Quản Lăng trong lòng thoáng có chút ngưng trọng.
Đây thật đúng là phiền toái, vị Đức Vua Rome này xem ra bị đả kích không rõ, cũng là, loại sự thật trầm trọng bạn gái vài năm không gặp này liền biến tính đổi thành mình cũng tuyệt đối không tiếp nhận được.
Tuy nói cậu còn chưa xem thuyết minh của nhiệm vụ, nhưng Caesar là mục tiêu công lược lần này cũng không chạy, có thể tình huống hiện tại là, thiếu gia nhà giàu ngàn dặm tìm thê, lại phát hiện vợ yêu ngày xưa lại thành tra nam đội tóc giả? Trong cơn giận dữ bị lừa gạt tình cảm, thiếu gia thề không làm GAY!
Yên lặng não bổ ra đại kịch tình cảm tuyệt đối sẽ không chiếu lúc tám giờ, Quản Lăng mím mím cánh môi, ánh mắt âm sâm sâm nhìn về phía Caesar đứng cúi đầu.
Anh cho là anh có thể đào thoát sao, có thể ở dưới tay tui đứng thẳng người còn không có mấy ai!
Khí tràng quỷ súc không hiểu sao bị kích thích ra Quản Lăng rốt cục đột phá bình cảnh, mở ra đại môn công lược mới.
Sắc mặt lạnh như băng nhìn Caesar, Quản Lăng nhếch mắt, âm lãnh nói: “Lời này của anh là có ý gì, anh không cần ta?!”
Loại khí chất như oán phụ này là cái tình huống gì, những lời này hàm lượng cẩu huyết cũng không tránh khỏi quá nhiều đi!
Yên lặng phun tào bản thân một lần, Quản Lăng nhếch môi như trước, trong mắt để lộ ra bướng bỉnh mà lại tận hết sức lực muốn che dấu đau thương.
Theo cậu đoán, lúc Đại Vương Tử vừa lên làm Vương Hậu không có lúc nào là không nghĩ giết chết Celd, cho nên khi đó cậu hẳn là bị vây trong một loại trạng thái hỏng mất phát cuồng, có thể lộ ra sắc mặt tốt với Caesar tuyệt đối là không có khả năng, càng miễn bàn yêu hắn, mười phần là muốn lợi dụng Đức Vua Rome đã từng nhanh khống.
Điều này nói rõ cái gì, nói rõ Đức Vua Rome khi đó yêu Vương Hậu tuyệt đối là một người bệnh M thời kỳ cuối.
Ánh mắt vừa chuyển, Quản Lăng hai bước về trước, híp mắt nói: “Caesar, trả lời ta!”
Hơi ngẩn ra, Caesar không tự chủ được ngẩng đầu nhìn, ngắm đôi con ngươi quen thuộc kia.
Trong đôi mắt kia còn mang theo ngoan độc chưa từng tiêu tán, nhưng bên trong che dấu đau thương lại xúc động tâm mình như thế, chủ nhân con ngươi xinh đẹp như trước, trước sau mang theo kiêu ngạo cùng lạnh lùng.
Nhấp nhấp đôi môi có chút khô, Caesar có chút không thể khống chế cầm tay Quản Lăng, thở dài nói: “Vương Hậu của ta, ta thật là vĩnh viễn không thể đào thoát khỏi mị lực của em.”
Quản Lăng ngẩn ngơ, câu nghĩ đã lâu đang chuẩn bị thốt ra nháy mắt nằm tại bên miệng.
Thâm tình ôm Quản Lăng, Caesar cong khóe môi, “Không có biện pháp, làm em thương tâm là lỗi của ta, Quản Lăng, Vương Hậu của ta, ta vẫn sẽ yêu em như cũ.”
Quản Lăng: “…”
Mặt đầy máu nhìn Caesar nét mặt toả sáng phóng ra tiểu nhãn thần đùa giỡn với mình, Quản Lăng say thật sâu.
Đơn giản như vậy liền thành công thật là không tiếp nhận được.
Tui vừa nãy nghiêm túc phân tích như vậy rốt cuộc tính cái gì?
Quả nhiên thế giới này người bình thường thật là càng ngày càng thiếu ha ha.
Rất nhanh liền tiếp nhận sự thật bạn gái của mình thành đản đản Đức Vua Rome thân mật nói chuyện với nhau chốc lát, nhìn theo Caesar mặt mày hớn hở rời đi, nghĩ ngàn vạn câu thâm tình lý do một chút cũng không có tác dụng, Quản Lăng từ nội tâm cảm nhận được một cỗ cảm giác thất bại thật sâu.
Đóng hảo cửa sổ bị Caesar mở ra, Quản Lăng mặt không chút thay đổi đá tóc giả đến một bên, mở ra sổ tay công lược.
Đầu mối chính nhiệm vụ một: dưới điều kiện tiên quyết không bị vệ binh phát hiện thành công hội đàm với Đức Vua Rome Caesar.
Nhìn thấy nhiệm vụ quen thuộc thật là tâm tình thư sướng, tinh tế đọc một lần đầu mối chính nhiệm vụ, Quản Lăng nghiêm túc cân nhắc một chút, đột nhiên phát hiện có chút không thích hợp.
“Không đúng a, tui vừa mới không phải đã gặp mặt với Caesar sao.” Nhớ tới Đức Vua Rome mới rời đi, Quản Lăng nhanh chóng mặt than, “Hệ thống của tui nhiệm vụ rõ ràng đã hoàn thành, mày tát tao a!”
“Đinh, người chơi tôn kính, trước khi nhiệm vụ chưa tuyên bố tất cả hành vi đều không tính là nội dung game, bởi vậy nhiệm vụ vẫn chưa xong.”
Mặt than thu hồi sổ tay công lược, Quản Lăng yên lặng an ủi bản thân, dù sao nhiệm vụ này khó khăn cũng không thể nào khảo nghiệm chỉ số thông minh, chỉ là thấy cái mặt thôi, rất đơn giản!
Nhưng ngày hôm sau, Quản Lăng phát hiện cậu sai rồi.
Đầy mặt cứng ngắc nhìn Pharaoh tuổi trẻ xuất hiện ngoài Thần Điện, Quản Lăng run run miệng toe toét môi, ôn nhu nói: “Celd, em tới đây làm gì “
Đưa tay ôm lại bả vai Quản Lăng, Celd cười toe cả răng trắng, “Quản Lăng, em nhớ anh.”
Chúng ta mới tách ra còn chưa đến một ngày a thiếu niên, nói tốt là ba ngày rồi, bị cậu ăn sao?!
Bá đạo vòng Quản Lăng trong lòng mình, Celd vừa cười vừa bước vào trong phòng, thân thiết cọ chóp mũi Quản Lăng, “Anh trai của em, em chưa từng có quá loại cảm giác mãnh liệt này.”
“Quản Lăng, em không nhịn được chia lìa với anh.”
Chôn ở cổ Quản Lăng hít sâu một ngụm, Celd kiềm chế không được hé miệng, dùng răng nanh nhẹ nhàng ma sát da thịt Quản Lăng, như một con sư tử đực nhào về con mồi, chặt chẽ chiếm lấy tất cả của con mồi.
Quản Lăng có chút run run bị Celd vòng vào trong ngực, nhất thời ngưng nghẹn không nói gì.
Thế giới này quả thực chính là hoạt thiết lô (chả biết đây là gì) trong đời game của cậu, loại sinh vật em trai này quả nhiên là quá cao không phải người bình thường có thể thừa nhận.
Chịu khổ hoạt thiết lô Quản Lăng run rẩy vươn tay, trấn an vuốt lông cho em trai dục chiếm hữu cường thịnh.
Nhếch lông mày, cặp mắt xanh lạnh như băng của Celd hơi híp, phát ra một tiếng thở dài thoải mái.
Cảm thấy vuốt lông vuốt không quá sai biệt, Quản Lăng thật cẩn thận thu lại tay, thăm dò nói: “Cái kia, Celd, anh phải ở trong Thần Điện ngốc ba ngày đấy, không bằng em về trước?”
Ánh mắt trầm xuống, Celd nhíu mày lạnh lẽo, nghi hoặc nói: “Anh không muốn em ở đây?”
Mắt thấy ánh mắt của Celd nháy mắt lãnh khốc, Quản Lăng rơi lệ đầy mặt lắc lắc đầu, kiên định nói: “Không, anh trai rất nhớ em, em liền ngốc ở đây đi.”
Có cần mẫn cảm như vậy hay không, tui chẳng qua chỉ muốn nhiệm vụ của tui quang minh một chút mà thôi a.
Lệ rơi!
Được an bình an ủi Pharaoh cảm thấy mỹ mãn ôm anh trai của y tẩm điện, thành công cản trở con đường công lược của đại Quản Lăng.
Sáng sớm hôm sau mang theo Celd chạy một vòng ở Thần Điện, vô tình gặp được Caesar đang tham quan.
Mặt không chút thay đổi nhìn Caesar khi bắt chuyện với Celd còn không quên bay tới chỗ mình mang theo ánh mắt ám chỉ, Quản Lăng có chút hoảng hốt quay đầu lại.
Hắn tổng có một loại điềm xấu dự cảm.
Tuy rằng cậu có nghĩ tới cho Caesar tìm mình, nhưng dưới giám thị của Celd cậu ngay cả cơ hội tới gần Caesar trong vòng ba bước cũng không có, huống chi là nói loại lặng lẽ yêu cầu tư thế cao độ này.
Caesar sẽ ở Thần Điện nghỉ ngơi ba ngày, nhưng ba ngày sau hắn sẽ rời Thần Điện vào ở phòng mà Ai Cập đặc biệt vì khách chuẩn bị.
Đến lúc đó miễn bàn nhiệm vụ, chỉ sợ cậu có thể đụng được một cọng lông Caesar cũng là hy vọng xa vời.
Vì thế ngốc trong phòng trầm tư thật lâu Quản Lăng quyết định, nhất định phải thu phục nhiệm vụ một trong vòng 3 ngày.
Celd cũng không phải ngốc trong Thần Điện cả ngày, bởi vì chuyện trong Vương Cung y sẽ ở mỗi ngày chạng vạng trở lại Vương Cung, sau đó trước trời tối trở về với Quản Lăng.
Sau khi thăm dò thời gian Celd ra ngoài, Quản Lăng cho tôi tớ trung thành mang theo một tin tức cho hắn.
Ngày thứ ba sau khi Celd rời đi Thần Điện, đại hán từng mang Quản Lăng ra sa mạc khiêng một cái thảm cỡ một người vào Thần Điện.
Lệ nóng doanh tròng nghênh đón đại hán đến, Quản Lăng chỉ thị đại hán như vậy như vậy một phen, sau đó khuất thân chui tốt vào trong thảm.
Nhiệm vụ một yêu cầu là không bị vệ binh phát hiện cùng gặp phải Celd, nhưng bây giờ trong thần điện tất cả đều là thủ vệ, cậu cũng chỉ ra hạ sách tốt này.
Sờ sờ mò mò nằm xong, thanh âm rầu rĩ của Quản Lăng từ trong thảm phát ra, “Nhất định phải bắt tù, ngàn vạn không thể cho người khác phát hiện, nếu có người hỏi ngươi đây là vật gì, ngươi phải nói là thảm lông Thần Điện đưa tặng cho Đức Vua Rome, biết chưa?”
Trầm mặc gật gật đầu, đại hán tuy rằng nghi hoặc với ý tưởng của Vương Hậu không thôi, nhưng là người trung thành hắn cũng không hỏi nhiều.
Vì thế thời khắc hoàng hôm, khi sắc trời dần dần tối lại, đi trên Thần Điện xuất hiện một đại hán đang cầm thảm lông dài.
Hô hấp rất nhỏ, Quản Lăng trốn trong thảm, duỗi tai, nghiêm túc nghe động tĩnh bên ngoài.
Chỉ chốc lát cước bộ dừng lại, Quản Lăng ngừng thở, thật cẩn thận đem lỗ tai tới gần thảm.
“Ngươi là người nào? Thảm mày là dùng làm gì?”
Thanh âm nặng nề của đại hán vang lên, “Đây là thảm đưa cho Đức Vua Rome, cảm ơn Đức Vua Rome đã tôn trọng Thần Điện.”
Ngoài thảm không có thanh âm, chỉ chốc lát sau lay động lại lần nữa truyền đến, vui tươi hớn hở nằm trong thảm, Quản Lăng mặt không chút thay đổi kéo tay cho mình trong lòng, chuẩn bị nghênh đón hành trình công lược tốt đẹp của cậu.
Đúng lúc này, ngoài thảm truyền đến tiếng bước chân ồn ào, ngay sau đó, một thanh âm lạnh như băng quen thuộc từ phía sau đột nhiên vang lên.
“Nô lệ phía trước kia, trong tay ngươi ôm là cái gì?!”
… CMN!!!
Tác giả có chuyện muốn nói: nói theo thời gian này coi như là canh hai ha ha, phốc, chỉ đùa một chút, canh hai sẽ chờ thế giới này cho tới khi nào xong thôi phát đi lên đi, leng keng đinh, lăn lộn bán manh cầu cất chứa, cầu bình luận,