Buổi đi học đầu năm, đếu phải mỗi mình buồn đâu. Đứa đéo nào chả chán khi hết tết, mỗi mình chán vì Nhi lại đi thôi. Nhưng bọn nó chán chỉ trong lúc đầu, sau khi nghe tuyên bố nghỉ sớm hai tiết cộng nghỉ chiều thì lại như hội, thành ra mỗi mình còn buồn.
- Liên hoan đầu năm đê. Hậu tuyên bố
- Đê.
- Ok.
-....
- Đéo, mệt. Câu nói của tôi lạc lõng giữa muôn vàn câu nói hưởng ứng. Mà thế éo nào cả bọn nó lại nghe rõ vậy. Nhìn hết về phía mình.
Và tiếp sau lại là một loạt hết nịnh nọt đến đe doạ.
- Thôi được rồi. Thế ở đâu? Hết chịu được bọn này.
- Nhà hàng, lẩu. Q
-....
- Chốt này, tự làm, về nhà trọ rách của tao. Chia ra, mua nguyên liệu, lấy thêm bếp và về dọn chuồng lợn nhà tao. @@
- Thế là mày lãi à, dọn cho mày. Q
- Ờ đấy. Giờ cho riêng mày dọn.
- Đéo bao giờ luôn nhớ, phòng tao còn chưa tự dọn bao giờ.
- Để mình, hai Hằng và nhỏ tuýp.
- Thôi anh P, em làm cùng cũng được mà. Q
- Tao nữa mày, anh em mà. H
- Ờ, hai thằng mày, phòng tao nhiều thứ cơ mật, tao tin ở hai thằng mày.@@
- Thế bọn mình? Ba nhỏ kia
- Dọn phòng lớn ăn liên hoan.
- Phòng nữa à?
- Chẳng nhẽ 50 mạng nhét vào cái phòng trọ của tôi?
- P ơi anh em mình mà mày.... Q
- Dọn nhanh thì sang với mấy bạn kia. Ok
- Dọn phòng mày đến đón tết sang năm à? H
- 1 dọn 2 nghỉ luôn.
- Được rồi, nhưng nếu mấy bạn nữ xong trước thì sang phụ bọn tao. H
- Tuỳ vào mấy bạn nữ.
- Mà mày làm gì?
- Chủ trì, ngồi chơi xơi cỗ.
- WTF.
- Bố nấu, ok.
Và tất cả lên lịch rồi xin phép rồi phân công, vừa co tiếng trống báo phát là mất tích hết luôn. Chìa khoá phòng mình Thảo đã có, phòng thì cũng đã nhờ bà chủ nhà (dãy tầng một bà chủ nhà có làm một phòng lớn rộng bằng 3 lần phòng tôi bảo là khi thoảng có dịp gì đông người thì dùng và nay đã có dịp) , thế nên đi ra làm cốc coffee rồi tính. @@
Ngồi coffee có 15' rồi về luôn xem xét tình hình.
WTF sao hai tml nó dọn phòng mình nhanh thế? Gọn gàng ngăn lắp, sạch sẽ. Đếu hiểu.
Sang phòng kia thì cả bọn nó đã ở đấy.
- Hai thằng mày nay lên thần à?
- Chuyện hai anh đã ra tay thì.
- Phòng đó Thảo dọn cho P đó. Hằng bí thư
- Tks em gái nhé, mà dọn bao giờ vậy?
- Em dọn từ hôm nghỉ tết, thấy anh về quê nên em dọn luôn đón năm mới.
- Thế là mất hết lộc lá rồi.@@
- Có mà thành rừng luôn ý.
- Thôi, nguyên liệu thế nào rồi?
- Vừa gọi, đang...vào siêu thị. Q
- Thôi, gọi đám đấy về, để tao.
- Mày định đi mua hả? H
- 10'. Xong gọi cho ông L nhờ đặt nhà hàng ít nguyên liệu.
20' sau thì tất cả đã tươm tất, bếp điện nước ngọt, bia, rượu... Phòng cũng đã sẵn sàng. Mà mất thêm 20' nữa để tập hợp đông đủ lại. Và cũng chỉ sau tầm 1 tiếng thì số lượng cũng đã hụt còn lại 3 mạng,vì hôm nay gái cũng tham gia uống bia và tất nhiên trai dù không biết cũng phải vậy. Nên điều tất yếu là chỉ còn tôi Q và H.
- P à. Q
- Gì?
- Tao tỏ tình tạch rồi.
- Bí thư?
- Ừ, vừa khi nãy thôi.
- Cố gắng đến cùng đi mày, đừng vội nản.
- Ừ, mày biết Hằng nói gì không?
-?
- Hằng bảo đã thích người khác.
- Sao tao thấy....
- Mày thì thấy cái mẹ gì, mày mải với Nhi của mày có quan tâm gì nữa.
- Sao lại tao? Đừng nói...
- Ừ, người kia chính là mày.
- Mày hiểu tao mà, cố gắng lên.
- Ừ, có lẽ sẽ có ngày.
- Mày quyết tâm vậy à? Mọi lần....
- Tao không biết, trước đây là trẻ con là đua đòi, với Hằng tao thấy lạ lắm, tao không chắc nhưng sẽ quyết tâm.
- Ừ, thế thằng H?
- Nó được rồi, Giờ còn mình tao.
- Hai thằng mày rủ nhau à?
- Thì....
- Thôi, nay đã, mai là chuyện của mai.
- Ừm, tới bến đi.
Rồi hai thằng tiếp tục uống, rồi cũng tàn. Q lăn luôn ra ngủ, H thì ngồi ôm Hằng ngủ một góc. Cả đám kia thì mỗi đứa một nơi, lằm la liệt.
Mình uống xong nhưng cũng không muốn ngủ, lết xác lên sân thượng ngồi hóng gió, cũng buồn mồm muốn hút thuốc nhưng Nhi đã dặn rồi nên lại thôi. Chợt có người ngồi xuống bên.
- Bạn có tâm trạng gì à?
- Thấy giống thế sao?
- Mình thấy vậy.
- Có lẽ.
- Là gì vậy? Mình biết được không?
- Chắc vì....mà thôi.
- Bạn không muốn nói thì thôi vậy.
- Còn bạn, tâm trạng nặng đó.
- Q đã nói rồi chứ?
- Ừ.
- Kể hết mọi thứ?
- Có lẽ.
- Và chuyện mình thích....
- Ừ.
- Bạn có thể nghe một con ngốc tâm sự chứ?
- Có thể mình giỏi việc ấy.
- Ban đầu thực sự mình có ấn tượng không tốt về bạn, mà phải nói là ấn tượng xấu.
-....
- Khi D đi, bạn ấy có nhờ mình chú ý đến bạn giúp. Từ lúc ấy mình có lẽ nhìn ra được nhiều thứ từ bạn.
-....
- Ban đầu là thay đổi cách nhìn, rồi dần thành chút gì đó ngưỡng mộ.
-.....
- Rồi mình nhận ra mình thích bạn.
- Tình cảm đâu thể ép buộc, nhưng có lẽ mình sẽ khuyên bạn nên dừng lại. Bạn thấy đó, với mình Nhi là tất cả, không dám chắc cho tương lại nhưng mình sẽ cố giữ tình cảm ấy.
- Nhưng mình....
- Bạn thấy đấy, bạn có nhiều điểm tốt để có được người khác tốt với bạn.
-.....
- Như Q vậy, không phải vì là bạn thân nó mà mình sẽ nói với tư cách là người chứng kiến cuộc sống của nó. Và mình thấy nó rất thật lòng với bạn.
- Mình cũng rất quý Q, nhưng chưa thể vượt hơn mức bạn bè.
- Đâu ai nói trước được điều gì, phải không?
-....
- Hãy nhìn khác đi và có thể, nếu có thể hãy cố mở lòng với ai đó.
- Ừm, hi.
Kết thúc buổi nói chuyện là cuộc điện thoại của Nhi.
Hằng đứng dậy và trở xuống, tôi nói nhỏ vu vơ đủ để cả Hằng nghe thấy.
- Đôi khi hạnh phúc không phải là thứ mình muốn, mà là thứ đã luôn bên mình.
Thấy Hằng khẽ cười rồi gật đầu đi xuống.
( Lề chút,
Cặp đôi bí thư và Q này về sau đã thực sự thành một đôi vk ck trẻ hạnh phúc sau khi được sự chấp thuận của.....bác sĩ.@@ và tôi vẫn được hai đưa nhắc đến như công thần( thì ít) mà là kì đà cản mũi thì nhiều)
Thời gian sau tôi tập trung hơn vào việc học, không hẳn là học sinh chăm chỉ vì tôi chỉ học mấy môn cần thiết thôi. Tình cảm tôi và Nhi vẫn vậy, có phần còn hơn hay sao ấy. Cuộc sống vẫn diễn ra bình thường, qua một thời gian yên ả nên tôi sẽ tua nhanh nhé, phàn sau có lẽ sẽ là một chương với nhiều thứ khác đi.