Thằng Hề Của Em

Chương 116: 012




Sáng ra có tin nhắn từ thầy hiệu trưởng(vcđ).

"Tất cả các thí sinh tham gia giải toàn trường chú ý, hôm nay giải đấu toàn trường bắt đầu"

Ơ Dm vẫn tưởng còn cả ngày hôm nay nữa mà. Nhưng cũng đéo biết hỏi ai nữa.

Cũng may là đã sắm được set đồ lính, nhuộm đen lại toàn bộ. Ai biết bộ đấy chắc hiểu mặc bộ đấy vận động thoải mái thế nào rồi, lại có cả quả giầy mà sút thì chỉ có in cỡ luôn.

Võ trang xong vòng xuống ăn sáng.

- Đi học mà mặc đồ gì lạ vậy con? Cô H

- Con tham gia hoạt động ở trường thôi ạ.

- Mà cái Ly cũng tham gia mà, hoạt động gì vậy con? 

- Con cũng không rõ, con mới đến lên muốn tham gia chút hoạt động tập thể thôi ạ.

- Vào ăn sáng đi con.

Vào ngồi thì nhỏ Ly đã ở đó, biết tôi vào nhưng cũng không nhìn mà cứ cúi mặt vào ăn.

- Ly con, ở trường có việc gì vậy? Cô H

- Giải đấu võ đó má.

- Con gái con nứa.

- Con tham gia cũng cả lớp chứ bộ, không được như ai kia tham gia một mình ạ. Nhỏ nhìn mình

- Con một mình hả P?

- Vâng.

- Lớp nó học chung võ với nhau từ cấp hai rồi, con cẩn thận nha.

- Dạ vâng.

- Con gái mẹ đây thì không lo đi lo cho người ta.

- Mọi người có chuyện gì sôi nổi vậy? Chú Q

- Trường nó tổ chức giải đấu võ. Cô H

- Và....

- Cả hai đứa tham gia, nhưng khác đội.

- P, con có gì để ý nó giúp chú.

- Sao ạ? Tôi

- Chú nhìn cháu cũng đoán sơ sơ là con gái chú thua xa vài phần, nên coi trừng nó giúp chú.

- Ba biết cái bao mới trên kia rồi chứ? Hắn tập như tập bịch bông đó. Nhỏ Ly

- Vậy là trên cả chú. Chú Q

- Chú cũng tập võ?

- Ừ, nhưng lâu rồi.

- Bảo sao tuổi chú mà dáng vóc vẫn ổn vậy.

- Chuyện, chú mà lại. Ha ha

- Thôi cả nhà ăn nào. Cô H. 

Xong xuôi, chạy bộ đi học tiện khởi động luôn. Hôm nay mới nhìn hết học sinh tập trung đủ ở sân, trường này cũng đông đó chứ.

Chạy vào lớp thì đã đủ mặt cả lớp rồi.

- Mày mặc gì lạ vậy P? Cu Lâm

- Đi đánh nhau mà.@@

- Mày tham gia à?

- Ừ.

- Đội nào, đồng đội đâu 

- Đây hết rồi, tôi chỉ vào mình.

- Nhưng có màn đánh theo đội đấy, tất cả thành viên cùng đánh. 

- Rồi sao?

- Mày có một mình.

- Mày ngu, một mình tới lúc....chạy mới nhanh. Ha ha ha.

- Chúc mày....chạy thoát.@@

- Thế lớp mình...?

- Có hai nhỏ Thắm với Liên ở đội vovinam thôi.

- Lại con gái.

- Sao?

- Tao nhìn gái là ngán đéo muốn đánh.

- Thế thì chạy. Ha ha ha.

Xong cả lớp cười ầm lên.

- Mà lần này có bao nhiêu tham gia cả trường?

- 33 lớp, 19 đội tham gia, à cả mày nữa.

- Ít vậy à?

- Ít cái cc, đội ít nhất 15 đứa. À quên...còn sót mày.

- Ừ.

- Mà mày mặc vậy đánh đấm gì?

- Mặc cái này á....đến lúc chạy hơi bị được đấy.@@

- Ờ thì...... Nó đang nói dở thì tiếng loa vang lên.

"Giải đấu do trường tổ chứ sắp bắt đầu các thí sinh và khán giả hãy tập trung về sân lớn để chuận bị"

- Đi thôi, mà cổ vũ tao đấy bọn mày.

- Ờ, có gì bọn tao chỉ lối chạy cho. Ha ha

Về sân thì chia làm 5 sân, đấu kiểu vòng tròn. Có thể đổi thành viên khi hiệp mới. Đấu theo kiểu một là hạ gục trong sân, hai là đánh bật ra khỏi vòng.

(Ừ mình đổi.@@)

Chả hiểu sao mình vào trận  đầu ở sân cuối.@@ mà khán giả hò hét cổ vũ cái đếu gì ấy nhỉ, mình mới đến sao biết mà cổ vũ.@@

Hoá ra là họ cổ vũ bên kia, ờ giò mới biết.@@

Xem bên kia thế nào đã nhờ....

Vâng giờ đã nghe rõ. "12a"

Và bên đó đã xuất hiện gần đủ đội hình, ờ thiếu thằng Hào mà. Lượn quanh sân phô trương.

Thì mình cũng đi lên, vừa ra bọn kia đã đứng hình rồi, sao thế nhờ? Người quen mà chả niềm nở gì.

- Chào. Tôi

- Mình đối thủ trận đầu đó. Vẫn tôi

- Vậy ai trước nhỉ? Vẫn tôi độc thoại

- Ơ kìa, nhanh lên. Độc thoại luôn.

Trọng tài đi ra và bọn nó đi xuống.

- Vên em thua trận này thầy ạ. Một thằng bên nó.

Bên ngoài khán giả thì xì xầm ầm lên.

- Đó là người hạ Hạo đấy ạ.

Giờ mới là ầm ầm thật sự.

Giờ mới thấy cả đội Lan đang đứng nhìn.

- Ơ thế hôm trước là Hạo à? Tôi giả ngơ

- Xin lỗi nhớ.@@

- Lỡ tay. @@

Trận đầu của tôi đấy, đã bắt đầu đâu mà thắng rồi.

Và cứ vậy 18  trận mà chưa một lần được đấm. Cho đến trận cuối gặp team nhỏ Ly.

Và nhỏ Ly lên.

- Sao ông bảo thắng Hạo ông sẽ rút?

- Đó là nếu cô làm oxin cho tôi.

- Tôi đã làm rồi mà.

- Vậy hả?

- Thì xong rồi, tôi không làm nữa.

- Chính xác. Nhờ vậy nên giờ gặp tôi ở đây.

- Hứ.

- Theo đã nói, 6 chiêu. Nhanh lên.

Nhỏ chần trừ một lúc rồi lao lên làm 3 phát đá vào bụng tôi. Ok, ổn. Tiếp đến nhỏ chuyển sang đá mạn sườn. Sẽ đau, nhưng là với lực khác. Rồi vào lưng, lưng với bụng, chả hiểu nhỏ nghĩ sao.

- Còn một. Tôi

- Vạy thì không khách.....xong nhỏ ngằm cái chỗ yếu nhất của con trai ý, và sút.

- Cái này không được. Tôi co chân lên và ống đồng với ống đồng.

- Á, chân làm bằng gì vậy? Mà ông nhường mà?

- Nhường có giới hạn. Ok

- Hứ.

- Giờ bắt đầu. Tôi lùi lại thủ thế.

- Tôi không tin. Nhỏ lao lên và vẫn dùng cách đỡ thôi. Nhỏ đấm thì đỡ bằng cùi trỏ, đá thì ống đồng. Được một lúc thì nhỏ đuối.

- Nữa không?@@

- Hứ. Nhìn tay chân nhỏ đã run run rồi.

- Vào đi chứ?

- Sao ông không đánh?

- Tôi không có sở thích đánh con gái.

- Đừng có mà ngạo mạn. Xong nhỏ lao lên, lần này không đỡ nữa, né qua ngáng chân và rồi nhỏ bị ngã ra ngoài sân. Kết thúc.

Nhưng nhỏ vẫn lằm đó.

- Ăn vạ à? Tôi chưa đánh phát nào đâu đấy.

- Tay...tay tui. Hu hu

- Tay....(Lan bảo là....)

- Hu hu.

- Bỏ đây xem nào.

- Tránh ra. Hứ

- ĐƯA ĐÂY XEM. Tôi bực.

Nhỏ không phản kháng nữa, tôi bỏ ra xem thì cũng may chỉ sai khớp thôi.

- Ngã nhẹ hều mà.

- Ông thử ngã vậy xem?

- Thế giờ muốn chữa không?

- Có, nhưng đau.

- À hôm qua tôi nhìn trộm cô thay quần áo đó.

- Cái.....á.

- Xong, bôi vào. Tôi đưa nhỏ lọ cao bôi.

- Nhưng chuyện.....

- Điên, mắt tôi chưa muốn mù.

- Ông chê ai vậy hả?

- Muốn bẻ về như cũ không?

- Hông.

Quay lại sân đấu.

Và tất nhiên, 19  liên thắng nên vào vòng trong.

- Nè, tui thua rồi, thắng cho cả phần tui nữa nhé.

- May ra.

Giờ là vòng 4 đội.@@

Lại xuay vòng tiếp.

Có tôi, đội nhỏ Ly, 12a và một team vovinam nữa.

Hai sân, trận đầu tôi gặp team vovinam, khi nãy đã không đánh tự hàng rồi tưởng tiếp, nhưng không, bên kia cho ra một đứa con gái, chắc khi nãy thấy tôi nhường nhỏ Ly.

Ơ nhưng sao cả bọn lớp mình ở đây cổ vũ.

- P ơi, Liên lớp mình đó mày. Cu Kiên

- Lớp mình à? 6 chiêu như nhỏ Ly.

- Bà chằn lửa của lớp đó.

- Vậy thì nhường 5.

- Tôi không cần nhường. Nhỏ bạo mồm thế.

- Nhưng tôi thích nhường.

- Vậy đừng trách tại số.

Xong nhỏ hạ người định quét trụ tôi, ừ thì cứ việc, thấy không ổn nhỏ định đá mạn sườn, cái này đau này, né luôn. Tiếp đến là đấm thẳng giữa ngực, cái này không quan tâm. Rồi nhỏ bắt đầu cuống, nhưng không ngờ nhỏ chôi chặt họng. May mà né kịp. 

- Chơi đến mức vậy à? 

- Đây là một trận chiến, cách thắng không quan trọng, khi thắng thì dù bắng cách nào mình vẫn cứ đúng.

- Tôi thích câu này. Vào đi.

Nhỏ lao lên, định đấm vào thái dương tôi, né người lại, lên cùi trỏ vào cánh tay nhỏ. Vẫn máu định đá tạt thì tôi tặng thêm một cùi trỏ vào đùi nhỏ.

Thắng trận đầu.

Trận hai đến, 12a

Ơ, thằng Lâm bán nước dừa đây mà.

- Chào P, sáng đến giờ tao thấy mày chưa đánh phát nào thì phải?

- Ừ, nhưng sao mày ở đây?

- Hạo là anh họ tao.

- Rồi, đã hiểu.

- Vậy giờ tao với mày.

- Ừ.

Nó lao vào dùng muay thái của nó, nó chơi thật đấy, mình cũng hơi lơ là lên bị ăn một lên gối của nó. Đau đấy.

- Vui rồi đây. Cả hai thằng.

Tôi lùi lại, đợi nó hơi tiến lên thì mình nhún người lấy đà, nhảy lên phóng vào người nó rồi hạ một phát đấm phải 7-80% lực vào mặt nó, chưa xong khi hạ xuống trước mặt nó rồi bời thêm một cùi trỏ vào ngực.

Thắng trận hai.

Ngồi ngoài một lát thì nó tỉnh.

- Mày chơi đau đấy. Nó

- Tại từ sáng tới giờ bí bách quá.

- Thế là lôi tao ra chịu à?

- Mày có sức thì nới chơi vậy được, bọn kia chơi vậy giờ đang trên xe đi viện rồi.

- Thực sự đòn vừa rồi...

- Hai chứ.

- Mày đánh tao rồi ngáo à, có một phát vào mỏ thôi.

- Thế phát vào ngực.

- Có à? Bảo sao thấy tức ngực.

- Vcđ. Thế là mày chỉ được một thôi à?

- Mày đám mạnh như vậy...

- Thôi vào trận rồi.

- Ừ, tao nghỉ đã.

Trận ba.

Team nhỏ Ly.

Thế bất nào lại đùn cu hôm trước đấm thử bao của mình ý.

- A chào người quen. Tôi

Nó không nói gì, nhún người lấy đà như skill vừa rồi của mình.

Học lỏm à? Tối kiến vcl. Đúng nó nhảy lên thật, nhưng đâu thể diễn lại. Tôi căn đúng tầm nó rơi gần xuống thì cho ngay một đạp vào ngực nó, ra khỏi sân luôn. 

Vâng, chung kết đã đến.

Lại gặp team nhỏ Ly thật.

Và Lan đi lên.

- Phù mỏ đó Lan.

- Nhưng họ đùn tui lên chứ bộ.

- Vậy giờ muốn lằm viện hay thoa thuốc thôi.

- Á, hông đâu.

- Trên sân đấu đó bà cố.

- Hix, P ơi.

- Thôi đi cô, ra nói chuyện với trọng tài kìa.

Chung kết đó, đánh hết một giải mà chỉ có trận với cu Lâm thôi.

Hai hôm sau là thời gian nghỉ ngơi cho các đội, ngày cuối là ngày đánh theo team.