- Tao sẽ giết chết mày
- Anh là ai
- Tao sẽ giết chết mày
- Ai. Cô hét lên thu hút sự chú ý của những người khác.
Rụp...mất tín hiệu
Mặt cô tái đi trông thấy, kẻ nào lại ghê tởm như vậy. Từ khi về nước tới giờ cô dám khẳng định chưa từng gây thù chuốc oán với ai, tất cả mọi người cô đều cư xử rất hòa nhã, làm sao lại có chuyện kì lạ như vậy. Cố trấn an bản thân có lẽ có nhầm lẫn gì thôi... không sao đâu.
Cả buổi hôm đó cô cứ như người trên mây, lúc gặp anh dường như anh cảm nhận được sự lo lắng của cô nên cứ gặng hỏi mãi. Cô sợ anh lo nên cố gắng bình tĩnh coi như không có chuyên gì xảy ra.
Nhưng sự việc ngày càng trở nên nghiêm trọng hơn, ngày nào cũng có một số điện thoại khác nhau gọi đến muốn giết cô. Khi ấy cô đã phải nói rõ cho anh, không ngờ sự việc còn nghiêm trọng hơn, anh đã báo cảnh sát điều tra. May mắn từ đó sự việc êm xuôi trở lại, cô cũng đã ổn định thần trí, sinh hoạt trở lại bình thường.
###
2 tháng sau
Bây giờ cô đã mang thai được 6 tháng rồi, phải nói cái bụng to như cái trống vậy. Thân hình mảnh mai của cô biến mất không dấu vết, càng ngày càng tròn trịa, soi gương mà cô cũng không nhận ra chính mình nữa. Phải thương ba cục cưng lắm cô mới không có hét lên kinh sợ đó. Thời gian này bác sĩ khuyên cô nên vận động, dễ cho việc sinh nở. Không không muốn mổ, cô muốn sinh em bé ra, là phụ nữ cô muốn được nếm mùi vị làm mẹ đúng nhất, cô muốn biết các con mình phải ghi nhớ rõ mẹ của chúng đã vất vả như thế nào mới có thể sinh ra chúng. Cô mong chúng hiểu được mọi thứ cho dù chỉ mới chào đời thôi.
Hôm nay anh phải đi họp nữa rồi, ở nhà một mình có vẻ chán nên cô quyết định xuống dưới nhà tản bộ. Trong cái xóm này có rất nhiều trẻ con, nhìn chúng mà cô chỉ mong mau mau sinh con ra, mong được nhìn thấy các cục cưng bé nhỏ của cô. Mải ngơ ngẩn cô đâm trúng một thằng bé. Trông có vẻ rất buồn, mặt lấm lem bùn đát. Xa xa có bọn trẻ khác đang chơi đùa, có cẻ cậu bé này bị mọi người kì thị đây. Thương quá!!!
- Cậu bé buồn sao
Ngước đôi mắt to ầng ậng nước lên trả lời..
- Cô ơi, mấy bạn không chơi với con
- Vậy cô chơi với con nha, bên kia có bán kẹo bông cô mua cho con nha
- Dạ
- Chờ cô
Tiến lên chỗ hàng bên kia đường, bỗng nhiên cô thấy trời đất trở nên quay cuồng, không biết gì nữa.
Cậu bé kinh hoàng, thấy cô xinh đẹp biến mất càng lớn hơn. Cô xinh đẹp đâu rồi, ai kia ai kia...
Lúc đi làm về anh rất hí hửng, anh mua được một quả dưa hấu bự lắm, hẳn cô sẽ thích lắm đây. Vào nhà anh gọi mà chẳng thấy cô đâu, tìm khắp biệt thự mà cũng không có ai. Gọi cho mọi người cũng đều nói không biết. Đi xuống nhà tìm cũng chẳng có ai, anh lo lắng quá, cô đi đâu không biết. Hỏi thăm hàng xóm mà chẳng ai biết, bỗng có một cậu bé chạy tới bù lu bù loa với anh.
- Hu..hu..hu chú ơi chị xinh đẹp biến mất đẹp
- Ai cơ
- Chị có cái bụng to to ấy
- Cháu nói sao, sao chị ấy biến mất
- HU HU có một ông già nào đấy rất đáng sợ đánh chị xinh đẹp rồi bế chị ấy đi mất rồi
Mẹ kiếp, cô bị bắt cóc rồi. Khu phố này mà cũng có kẻ ngang nhiên đến bắt cóc. Mà người mất tích lại chính là vợ anh. Khốn nạn, anh mà biết kẻ nào anh thề chúng đừng mong sống. Lần này không thể báo cảnh sát được rất nguy hiểm, vợ và các con anh mà có mệnh hệ gì anh thề, dù có chết anh cũng san bằng cái thành phố này.
- ALO, Phong hả, anh nhờ mày chút xíu được không???
Nhận được điện thoại này với Chu Minh Phong khá là bất ngờ. Dương Thần một giáo viên quèn thì liên quan chó gì tới Phong - đại ca xã hội đen có tiếng nhất cái thành phố này. Thực tế họ là anh em tốt của nhau. Hồi trẻ cả ba Thần, Hạo và Duy hay tới quán bar light uống rượi. Tình cờ gặp CMP, họ gây gổ với nhau, đến nỗi phải đánh một trận quyết một sống một chết. Vụ này khiến bao nhiêu kẻ sống trong tối háo hức, không biết kẻ nào to gan đấu với lão Phong, không biết ai thắng đây nhiều người tin chắc lão Phong sẽ thắng. Tránh rắc rối họ đến nơi khác quyết đấu, ở đó lão Phong đã thua thảm hại, nhưng cậu ta cũng thật lòng phục anh, bao nhiêu năm nay cuối cùng hắn cũng gặp được đối thủ. Hẳn thua nhưng thua chính đáng, hắn coi trọng anh, ngoài đánh nhau họ như thấy cái gì đó khá giống nhau trong mỗi con người họ. Kể từ đó, họ coi nhau như anh em nhưng bất chợt anh ra nước ngoài học hành. Ở hai nơi khác nhau nhưng họ vẫn luôn giữ liên lạc, tình bạn này cũng đã 10 năm rồi. Thời gian không gặp mặt, hắn vẫn vui chơi cùng hai tên kia, hắn rất may mắn quen được nhiều người nghĩa khí như LH VÀ VKD. Tuy không có quan hệ gì nhưng bốn người họ như ruột thịt vậy, hắn kém ba người kia một tuổi nên gọi họ là anh. Bây giờ mỗi người một việc, thời gian gặp mặt ít đi, hắn cũng đang cố gắng xây dựng tổ chức này hùng mạnh hơn, Hắn không phải không nghĩ nên đi theo con đường trắng sáng mà là hắn không hợp nên dù rất trẻ nhưng thế lực hắn trong thế giới hắc ám khá tốt. Hắn đang nghỉ ngơi với người đẹp bên hồ thì nhận được điện thoại của anh, nói không bất ngờ là giả rồi.
- Anh à, lâu ngày không gặp.
- Ừ, nhờ chú chút chuyện
- Sao còn có chuyện anh không thể làm được được sao
- Đừng đùa, mẹ kiếp có kẻ dám bắt cóc vợ anh
Choang li nước vừa đưa lên miệng cậu liền trượt tay rơi mất..
- Kẻ nèo to gan như vậy.
- Hiện tại anh không rõ, chú giúp anh được không, anh không tin tưởng lú cớm cho lắm.
- Được. 10 phút nữa cho anh biết kết quả.
- Cảm ơn chú
- Anh em đừng nói thế.
ALO, thằng Lí, điều tra cho tao vụ bắt cóc ở khu XXX. Trước 10 phút, tao muốn biết mặt thằng ra tay.
OK lão đại, khu ấy khá nổi tiếng rất nhanh có kết quả.
Tốt
Rinh rinh rinh, rất nhanh màn hình điện thoại hiển thị một khuôn mặt, tên tuổi, chỗ giam người, gia đình hắn...
Vừa nhìn thấy khuôn mặt xấu xí kia, CMP tái mặt ném chiếc điện thoại đời mới vào bể bơi. Chó chết, hắn ăn nói làm sao với anh đây, kẻ bắt cóc chị dâu là thằng Vẹo, thằng đàn em cứt chó vừa được anh tha chết cho. Thằng đấy ăn cắp tư liệu của anh bán cho kẻ khác, nể tình lắm anh mới tha cho cái mạng chó của hắn, không an phận còn đi làm du côn, sỉ nhục giới xã hội đen. Lần này nhất định chính tay hắn sẽ xử đẹp nó.
Phóng chiếc xe vun vút trên đường, lao nhanh tới chỗ hẹn. Gặp mặt anh, hắn thực rất khó xử, dù sao cũng là tại hắn quản đàn em không tốt. - Phong, thế nào.
- Anh, em dẫn anh tới chỗ chị dâu.
- Cảm ơn, nhanh một chút, anh lo có chuyện không hay, cô ấy còn đang mang thai.
- Vâng
***
Ùm, khó chịu khi ả đàn bà này cứ ngủ mãi, thằng Vẹo sai lũ em tạt nước vào mặt cô. Nước lạnh thấm qua từng tế bào, nó khiến cô tỉnh táo hơn bao giờ hết. Nhìn khung cảnh xa lạ, một nơi tối tăm thối hoắc mùi xác chết động vật; nó khiến cô như muốn nghén lại lần nữa. Nơi này thật quá là kinh tởm, tại sao cô lại ở đây cơ chứ, tay chân nhức mỏi quá đi, anh đâu rồi không biết, cô mệt quá à...
- Nhìn đủ chưa
Giật mình, tiếng ai vậy. Nghe thật quen tai như đã nghe thấy ở đâu rồi.
- Điếc à, tao hỏi mày đó
- Ông là ai
- Quên tao rồi sao, tao đã hỏi thăm mày suốt bao nhiêu tháng mà.
Sửng sốt, lão ta chính là người gọi điện nói sẽ giết cô. Chính xác thì cô bị bắt cóc rồi, nhưng cô không hiểu cô không quen ông ta, ông ta bắt cô làm gì chứ.
- Ông bắt tôi làm gì
- Ha ha ha, bắt mày, làm gì. Con đàn bà ngu ngốc, có người muốn mày chết mày cũng không biết.
- Ai cơ
- Câu này đợi khi nào mày chết rồi sẽ biết thôi.
- Ông...
- Câm mồm. Thằng Tám lấy tao cái giẻ nhét vào mồm nó. Thằng Chín mang đồ nghề tới, phải mổ bụng ả lấy em bé thôi.
Sợ hãi tột độ, bọn người này là ai vậy. Chúng thật ghê tởm sao có thể có thể làm thế cơ chứ
- Không... Đừng làm hại con tôi
- Nhét đi, tao điếc tai quá.
- Ư ư ư.
- Tốt rồi, mài dao đi. Nhớ mài cho sắc vô, lấy cái thùng để đựng sản vật nữa. Ha ha ha
- Ư ư ư
- Đại ca, đồ nghề xong rồi, mời anh.
- Tốt, hôm nay có dịp làm bác sĩ tao sẽ thể hiện tài năng cho mấy đứa xem. Bệnh nhân của ta ta đến đây.
Giương mắt nhìn lão đang bước tới gần mình, cô kinh hãi. Cô sợ quá, chưa bao giờ cô thấy cần anh như lúc này. Anh đâu có biết cô và con sắp chết không??? Cô khóc, sợ quá mà lệ tràn khỏi bờ mi. Cô phải làm thế nào để bảo vệ các con đây??? Cô không muốn chúng chưa nhìn thấy mặt trời mà đã phải chết. Cô muốn con nhìn thấy ba chúng, cô muốn nhìn thấy ba của chúng. Anh ơi...
Thần kinh tê liệt, cô không còn ý thức được gì nữa chỉ thấy hơi rát rát nơi vùng bụng. Có lẽ cô chết rồi, cô không thể gặp anh lần cuối. Anh à, mong kiếp sau lại làm phu thê.