Chương 940
Triệu Khương Lan ra hiệu cho hắn ta tiếp tục cử người đi tìm nàng ấy.
Sau đó, nàng lại đến gặp Mai Hương: “Thông báo cho tất cả phượng vệ ở trong kinh. Nếu tìm thấy dấu vết của Thẩm Hi Nguyệt, phải báo ngay cho bổn cung biết. Tính mạng của Thẩm Hi Nguyệt là vô cùng quan trọng. Một khi phát hiện ra tung tích, đưa ngay nàng ta về phủ. . “
Sắp xếp xong một vòng, trái tim nàng như thắt lại.
Mộ Dung Nhật và Mộ Dung Sương vốn dĩ muốn chơi với nàng, nhưng khi nhìn thấy bộ dạng của Triệu Khương Lan bọn chúng lại cảm thấy rất lo lắng “Cô cô, cô cô, người không sao chứ.”
Triệu Khương Lan kéo ra một nụ cười: “Không sao, hôm nay các con thế nào, chơi có vui không?”
“Vui lắm.”
Hai đứa trẻ đồng thanh nói.
Triệu Khương Lan sờ sờ đầu của hai đứa nhỏ: “Nếu lát nữa tâm tình của tứ thúc không tốt, các con có thể dỗ dành thúc ấy được không?”
Dung Sương nghiêng đầu hỏi: “Ơ tại sao tâm trạng của Tứ thúc lại không tốt vậy ?’ “Tứ thúc bị bệnh, những người bị bệnh thì thường dễ buồn bực, chúng ta đều nhường thúc ấy một chút được không?”
Bọn chúng vội vàng gật đầu.
Khi trời tối, nhìn màn đêm buông xuống, thị vệ của toàn bộ cung điện và tất cả thị vệ của phượng vệ đã được phái đến, nhưng vẫn không biết Thẩm Hi Nguyệt đang ở đâu.
Triệu Khương Lan nóng lòng ngồi không yên, xoay người vào trong phòng.
Chu Khiết chạy vào nói: “Vương phi, điện hạ đã trở lại rồi.”
Nàng bước nhanh ra ngoài và gặp phải Mộ Dung Bắc Uyên trong sân.
Mộ Dung Bắc Uyên vươn tay ôm lấy nàng: “Cẩn thận”
“Chàng……”
“Ta biết” Vẻ mặt hắn cũng nghiêm nghị: “Chu Khiết nói với tôi. Hình như có người cố ý đưa Thẩm Hi Nguyệt đi, nhưng nàng cũng đừng lo lắng, hiện tại ta không cảm thấy khó chịu, chứng tỏ nàng ấy đang ở đâu đó, vốn không thể gặp nguy hiểm trong lúc này. “
Nghe những gì hẳn nói, Triệu Khương Lan càng chắc chắn rằng người bắt cóc Thẩm Hi Nguyệt chính là Mộ Dung Bắc Quý.
“Chính là Mộ Dung Bắc Quý! Tuy rằng sẽ không làm tổn thương Thẩm Hi Nguyệt, nhưng hẳn biết chàng phải gặp nàng ta mỗi ngày mới có thể duy trì ổn định. Nếu hắn giấu hoàn toàn Thẩm Hi Nguyệt, chúng ta không tìm được, vậy phải làm sao đây? I “
Mộ Dung Bắc Uyên ôm chặt lấy nàng, dùng lòng bàn tay vuốt ve lưng nàng: “Đừng sợ, trước đây ta đã nói trường hợp xấu nhất là nàng ấy chết, nhưng ta sẽ tìm cách vượt qua”
“Ta không dám đánh cuộc!” Triệu Khương Lan vùi mặt vào vai hắn: “Mộ Dung Bắc Quý điên cuồng, có thể làm ra đủ thứ chuyện. Nhưng ta không hiểu, hắn hiện tại đã là thái tử rồi. Không hiểu tại sao hắn phải làm điều này . “
“Ta sẽ cử người theo dõi từng nhất cử nhất động của Mộ Dung Bắc Quý. Nếu hắn đến gặp Thẩm Hi Nguyệt, chúng ta có thể tìm được người.”
Triệu Khương Lan mệt mỏi nhắm mắt lại.
Đông Cung.
Mộ Dung Bắc Quý để tờ giấy trong tay xuống, hỏi thừa tướng: “Nàng ta bị bắt đi rồi sao?”
“Hồi bẩm điện hạ, thần đã để nàng ta ở nhà riêng của ta, nơi đó được giấu kín, sẽ không có ai có thể tìm được nàng ta”
“Mấy người ở Kinh Triệu Phủ, bọn họ phản ứng như thế nào?”
“Bọn họ đã huy động một lượng lớn binh lính đi khắp nơi để tìm kiếm tung tích nàng ta. Có vẻ như bọn họ rất lo lắng”
Hắn cong môi cười: “Được rồi, phái người đi chăm sóc nàng ta, đồ ăn và quần áo phải là thứ tốt nhất, đừng có hại nàng ta”
Thừa tướng do dự một chút: “Thái tử định bắt cóc Thẩm phu nhân như thế này ư, nhưng Thẩm phu nhân có liên quan trực tiếp đến tính mạng của Thần vương. Nếu muốn hoàn toàn đánh bại Thần vương,người cũng có thể trực tiếp giết chết Thẩm phu nhân”