Thần Y Vương Phi: Vương Gia Tránh Ra

Chương 932




Chương 932

Không vì gì khác, chính là muốn tìm tung tích của Trùng Vương.

Trên đời này, e rằng chỉ có Trùng Vương mới có thể biết được phương án đối với độc tình, chỉ cần tìm được hắn ta, Mộ Dung Bắc Uyên sẽ được tự do.

“Hắn ta rốt cuộc đang ở đâu?”

Ngay khi giọng nói của Triệu Khương Lan vừa phát ra, có một giọng nói nhẹ nhàng hơn ở ngoài cửa rất nhanh đã truyền tới.

“Vương phi đang hỏi thuộc hạ ?” Giọng nói này không phải Giang Dương thì là ai!

Triệu Khương Lan nghe xong liền quay đầu lại, đột nhiên nở nụ cười.

“Là sư phụ đã trở lại đấy à, đã lâu không gặp, người nên cho bản cung biết sớm hơn để ta chuẩn bị tiệc chiêu đãi cho người chứ.”

Tất nhiên đây là một lời nói mang ý đùa.

Trước đó, Triệu Khương Lan không muốn y thuật của mình bị người ngoài coi là kỳ lạ nên đã cố ý tôn Giang Dương làm sư phụ.

Nhưng Giang Dương sau đó đã phát hiện ra rằng y thuật của Triệu Khương Lan so ra còn hơn hẳn hắn. Hai chữ sư phụ này thật sự như trêu tức hắn mà

Sau vài lời chào hỏi, nhanh chóng vào thẳng vấn đề.

Triệu Khương Lan không khỏi hỏi: “Người đi tới chỗ Tây Vực này, Có tìm thấy tin tức gì của Trùng Vương không?”

Giang Dương nghiêm túc gật đầu: “Đúng vậy, tên Trùng Vương đó quá bí ẩn. Nhiều người ở Tây Vực đã từng nghe nói đến hắn ta, nhưng họ không biết thân phận thực sự của hắn ta là gì cả. Cho đến vài tháng trước, thuộc hạ của hắn ta đã lẻn vào Vương Thành, Ở gần đó,cứu sống một vị quý tộc thì chân tướng sự thật mới bị tiết lộ.

Hắn vội vội vàng vàng đi tìm cách quay lại, không kể mưa gió gian nan, gấp gáp trở về truyền đạt lại lời nói đó.

Mộ Dung Bắc Uyên tạm thời ngắt lời hắn: “Được rồi, ngươi cứ ngồi xuống từ từ rồi nói, đừng lo lắng. Để ta sai người đi pha một ấm trà

Triệu Khương Lan chủ động nói: “Để cảm tạ công lao của công thần, bản cung sẽ đích thân đi pha trà. Gần đây, khả năng pha trà của ta cũng tăng lên không ít.

Nàng ra lệnh cho người lấy nước sôi, sau đó thành thục pha từng công đoạn hãm trà.

“Không ai nghĩ rằng Trùng Vương thực sự là em trai của Tây Vực Vương. Hai người cùng một mẹ sinh ra, có quan hệ khăng khít. Có thể nói, bọn họ là những vị hoàng tử được sủng ái nhất trong toàn bộ Tây Vực.”

Triệu Khương Lan cau mày khi nghe điều này.

Đối phương thực sự là một hoàng tử sao? Người này vốn không thể đơn giản giống với những người bình thường khác.

Hơn nữa còn nghe nói rằng Lý Mặc đã đưa quân tấn công các khu vực phía Tây sao? Tính thời gian, cuộc chiến gần như đã kết thúc rồi.

Đang chuẩn bị tẩm bổ chuẩn bị giao cho bọn họ, lại nghe thấy Giang Dương tiếp tục nói: “Rắc rối cũng rắc rối ở đây!” Thuộc hạ vốn nghĩ nếu có cơ hội có thể nhìn thấy vị Trùng Vương kia, lấy Tây Vực cùng Thịnh Khang kết giao tình nghĩa để lấy thêm tình cảm, có tình có lí, đối phương tự nhiên sẽ không cự tuyệt. Nhưng không nghĩ tới, lúc trước Vĩnh Dương phải binh tấn công Tây Vực, Tây Vực đại bại, không thể không đáp ứng trở thành nơi phụ thuộc của Vĩnh Dương. Vị Trùng Vương kia càng lấy thân phận con tin, đưa đến đô thành Vĩnh Dương, thành Phượng Dương!

Choang.

Chén trà trong tay Triệu Khương Lan rơi xuống.

Mộ Dung Bắc Uyên ngẩng đầu nói: “Không sao đâu, nàng không bị bỏng là tốt rồi.”

Nàng cũng không quan tâm nhiều như vậy, bước nhanh tiến lên hỏi: “Tin tức là thật sao, Trùng Vương được đưa đến thành Phương Dương? Chẳng lẽ hắn được bố trí ở Hoàng cung Phượng Dương?”

Giang Dương bị dáng vẻ của nàng làm cho giật mình, có chút giật mình gật đầu: “Thuộc hạ nhiều lần xác nhận qua, sẽ không sai. Lúc thuộc hạ rời khỏi Tây Vực, vị thân vương kia cũng khởi thân rời đi. Chỉ sợ là Hoàng đế Vĩnh Dương rất rõ ràng tình cảm giữa vị thân vương này và Tây Vực Vương thập phần thâm hậu, vô cùng nhân đạo, hơn nữa vị thân vương này còn chưa cưới thân, một thân một thân. Nếu không cũng sẽ không để cho một thân vương đi làm con tin, cho nên, hiện giờ nếu muốn gặp Trùng Vương này, chỉ sợ phải thông qua Vĩnh Dương rồi.

Triệu Khương Lan trông có vẻ vô cùng tuyệt vọng.

Mộ Dung Bắc Uyên nhìn về phía nàng, nói với vẻ an ủi: “Vương phi không cần phải lo lắng như thế này. Tuy rằng biên giới Thịnh Khang và Vĩnh Dương thỉnh thoảng có xích mích, nhưng đều chỉ là phiền phức nhỏ, không có tổn hại đến gốc rễ của vấn đề. Hai nước đã đình chiến hơn ba năm rồ. các sứ giả của Vĩnh Dương đến thăm Thịnh Khang với ý định hợp tác rõ ràng.

Giang Dương cũng vội vàng đồng ý: “Đúng vậy, trên đường trở về nhìn thấy mấy vị huynh đệ Thiết Ngô Quân đã trở lại triều đình. Ta còn nghe bọn họ nói về Phú Sơn…

Hắn vừa nhắc đến tên người, giọng điệu của hắn đột nhiên lại hạ xuống một cách thận trọng.

“Nghe nói Phú Sơn sắp trở thành phò mã của Vĩnh Dương. Tuy thuộc hạ không biết thông tin bên trong nhưng Phú Sơn không phải là kẻ phản bội quốc gia. Nếu biết được tình hình của thái tử, Nếu hắn ta biết tình hình của thái tử, liệu có hắn ta có thể chấp nhận ở Vĩnh Dương làm phò mã không?