Thần Y Vương Phi: Vương Gia Tránh Ra

Chương 906




Chương 906

“Li phi, sao lại là muội, không phải muội đã đi theo Lê Vương…

Bà nói tới đây lại dừng lại.

Đúng rồi, bọn họ đều quên mất Li phi, nhưng Lê Vương đã tự sát, Li phi lại chậm chạp không thấy bóng dáng, ai ngờ bà ta lại tìm tới Sơn Vương.

“Hoàng hậu nương nương” Li phi quỳ xuống trước mặt bà ấy, giữ chặt tay Viên Hoàng hậu.

“Hoàng hậu nương nương, cứu muội với, muội thật sự vô tội.”

“Rốt cuộc là làm sao?”

Bà kể rõ ràng lại hết chuyện lúc trước mình bị người ta mê hoặc mà rời cung, lại bị giam lỏng như thế nào và làm thế nào chạy ra.

Nói đến phần sau bà đã khóc không thành tiếng.

“Tỷ cũng là một người mẹ, hẳn là biết, vào lúc cho rằng con có điều khó xử, mẹ ruột luôn không còn tỉnh táo, mơ màng hồ đồ mà bị người khác đưa đi. Nhưng mà bọn chúng không phải người của Lê Vương, hơn nữa đến cuối cùng Lê Vương có thật sự đi đến bước đó hay không, có lẽ nó đã đổi ý muốn đền bù, nhưng bởi vì ta bị người khác tính kế, Hoàng thượng hiểu lầm lớn, mới để Liên Tư Thành thu lại quyền bính của Lê Vương.

Viên Hoàng hậu không ngờ rằng trừ Lê Vương phủ, sau đó còn có một tay thúc đẩy khác.

Nếu đây là thật, chẳng phải là đối phương đã hoàn mỹ mà tính toán ra được suy nghĩ của đế vương. khiến chuyện tạo phản như ván đã đóng thuyền, không có cách quay về đường sống.

Đây là âm mưu đáng sợ cỡ nào chứ.

Đối với Mộ Dung Bắc Yến đã chết, trong tâm Hoàng hậu cũng không chịu nổi.

Lê Vương là trưởng tử, khi hắn còn nhỏ, bà là chính thế cũng từng ôm giỡn cười đùa. Ai mà ngờ được, cuối cùng hắn lại có kết cục như vậy.

Li phi nắm chặt tay bà ấy: “Hoàng hậu, muội nguyện lấy tính mạng mình ra thề, muội chưa bao giờ có bất cứ suy nghĩ muốn phản bội Hoàng thượng nào. Muội và Hoàng thượng là tình cảm hai mươi mấy năm rồi, sao có thể đứng ở phe đối lập với người, tất cả mọi chuyện rõ là có người mưu hại, xin tỷ minh xét, thay muội lấy lại công bång!”

Viên Hoàng hậu vỗ mu bàn tay bà: “Được, bổn cung tin lời muội, những lời này bổn cung sẽ chuyển lại cho Hoàng thượng. Chỉ là sau này sắp xếp cho muội thế nào thật sự là một vấn đề. Nếu muội còn ở hậu cung, lấy việc Lê Vương đã phạm, chỉ sợ ngày tháng của muội sẽ không tốt đẹp gì, Hoàng thượng cũng chưa chắc đồng ý gặp lại muội. Nhưng nếu để muội ở ngoài cung, không nói rõ đảm người hãm hại muội có nghĩ cách giết muội không”

Li phi sợ tới mức run rẩy: “Không, xin tỷ, muội không muốn bị bắt đi. Nếu không tỷ để muội đến lãnh cung đi, Hoàng thượng không muốn thấy muội cũng không sao, muội tuyệt đối sẽ không quấy rầy người.

“Lãnh cung?” Hoàng hậu nghĩ tới cung Tây Vân, đột nhiên nhớ tới ở đó còn có một vị tài tử si dại.

Lúc trước vị tài tử kia có liên quan đến vụ án của Trình

Minh Kỳ, bắt nguồn từ nhà họ Liên.

Bà cũng vì bận rộn mà quên mất, vốn định đến bù cho đối phương thật tốt, cuối cùng cái gọi là “gian tình của đối phương căn bản là bị vu oan giả hoạ.

Người chỗ đó còn chưa xử lý rõ ràng, nếu lại dàn xếp cho Li phi vào ở, chỉ sợ

Hoàng hậu lắc đầu: “Không ổn, lúc trước thế lực kia có thể sắp đặt tay chân trong cung của muội, có thể thấy được có mạng lưới trong cung không hề nhỏ, lỡ như chuyện muội ở lãnh cung lộ ra, người nọ có ý định giết người, lãnh cung cũng không an toàn.

Vừa nói thế, Li phi càng sợ hãi.

Trong cung ở không được, ngoài cung ở không được, thiên hạ này, chẳng lẽ lại không có chỗ cho bà dung thân sao?

Nhìn thấy dáng vẻ mất hồn mất vía của Li phi, lòng Mộ Dung Bắc Hải sinh ra sự không đành lòng.

Lê Vương đã qua đời, đây là mẹ đẻ của cổ nhân, về tình về lý, hắn đều phải quan tâm.

“Mẫu hậu”

Mộ Dung Bắc Hải suy nghĩ xong thì mở miệng: “Nếu không, trước để Li phi nương nương ở lại trong phủ của nhi thần đi. Kẻ hầu chỗ nhi thần quy củ nghiêm minh, sẽ không nói bậy, vả lại ở Vương phủ an toàn hơn so với chỗ khác, tất nhiên là tốt hơn nhiều.