Chương 751
Cho dù Chiêu Vũ đế không quá mức coi trọng Mộ Dung Bắc Hiền, nhưng đối với nhi tử này, hẳn thật sự đã tận tình tận nghĩa.
Ít nhất thì những thủ đoạn trước đây của Mộ Dung Bắc Hiền đều không sạch sẽ một chút nào.
Nhưng mà Chiêu Vũ đế chỉ đơn giản đưa ra một chút cảnh cáo, thậm chí cũng không chèn ép hăn ta quá nhiều.
Mộ Dung Bắc Uyên biết Chiêu Vũ đế rất mềm lòng.
Từ tận đáy lòng, hắn vẫn luôn có chút thương tiếc đối với nhi tử mồ côi mẹ từ khi còn nhỏ.
Hắn thở dài: “Bây giờ ta sẽ tiến cung, cho.
Đông Diêu đưa tất cả những người trong Vũ vương phủ đến Kinh Triệu Phủ đi, chờ phụ hoàng xử lý”
Triệu Khương Lan gật đầu đồng ý.
Sắc mặt nàng có chút lo lắng: “Chàng nói xem, lỡ như Mộ Dung Bắc Hiền thật sự tạo.
phản thì phải làm sao bây giờ?”
“Nếu huynh ấy tạo phản thì sẽ cấu kết với Quận vương, nắm được binh quyền ở Tây Bắc.
Hiện tại quân đội của Thịnh Khang trên cơ bản được chia làm ba, Tây Bắc Quân, Thiết Ngô Quân và thủy quân Đông Nam. Xét về vị trí, Thiết Ngô Quân là mạnh nhất trong hai quân đội còn lại”
Triệu Khương Lan nghiêng đầu: “Ý của chàng là nếu như Tây Bắc xảy ra binh biến thì Thiết Ngô Quân có khả năng đi trấn áp nhất?”
“Cái này còn phụ thuộc vào tình hình ở Vinh Dương có biến động hay khôn. Nếu Vinh Dương nhân cơ hội để náo loạn thì sẽ không dễ dàng như vậy”
Triệu Khương Lan hít sâu một hơi, suýt chút nữa nàng đã quên mất Lý Mặc.
Không thể không thừa nhận, Lý Mặc biết lợi dụng cơ hội tốt đến mức khiến người ta tức giận.
Từ những năm niên thiếu, bọn họ đã chiến đấu qua rất nhiều trận chiến, bị buộc phải trưởng thành sớm, cũng học được nhiều kinh Nếu như Tây Bắc thật sự xảy ra chuyện thì quả thật không thể không đề phòng Vinh Dương.
Mộ Dung Bắc Uyên xoa xoa đầu nàng: “Xe đến trước núi ắt sẽ có đường, trước tiên không cần lo lắng. Cho dù trời có sập thì ta cũng sẽ bảo vệ nàng, không ai có thể gây thương tổn cho nàng”
Triệu Khương Lan nghe vậy thì nở một nụ cười.
Mộ Dung Bắc Uyên hôn hôn lên mặt nàng, sau đó mới cất bước rời đi.
Ngự Thư phòng, sau khi Chiêu Vũ đế nghe xong hồi báo của Mộ Dung Bắc Uyên thì thật lâu sau vẫn không nói nên lời Qua một hồi lâu, hắn mới há miệng thở dốc: “Ý của con là Vũ Vương phi cũng mang theo nhi tử chạy đến Tây Bắc sao?”
“Đúng vậy. Nhi thần cho rãng, Tây Bäc có gì đó không ổn. Nếu nhị ca chỉ đi trấn áp ngoại tộc, tuyệt đối sẽ không bao giờ để Vũ Vương phi và nhỉ tử đi gặp nguy hiểm, theo như những lời biện hộ của đám người hầu trong phủ thì căn bản là không thể thực hiện được. Nếu như Vũ Vương phi không thể yên tâm về phu quân của mình, cho dù tẩu ấy muốn đi thì tuyệt đối cũng sẽ không mang theo đứa con còn đang mặc tã đi. Cách giải thích duy nhất chính là bọn họ không thể để lại bất cứ yếu điểm dễ bị khống chế nào ở kinh thành”
Hơi thở của Chiêu Vũ đế trở nên nặng nề.
Không dám lừa dối phụ hoàng, bởi vì nhỉ thần thật sự không yên tâm về tình hình của Tây Bắc nến đã lén tìm được thuộc hạ trước đây của ngoại công, để họ theo dõi Vũ Vương.
Vũ Vương và Quân Vương rất quen thuộc nhau, không hề có chút xa lạ nào, nhi thần có lý do hoài nghi bọn họ đã sớm cấu kết với nhau”
Chiêu Vũ đế nặng nề ngồi lại trên ghế, giận đến sôi máu, đẩy hết tất cả đồ vật ở trên bàn xuống: “Nghịch tử, cái tên nghịch tử này!”
Trong cơn thịnh nộ, Chiêu Vũ đế vẫn cảm thấy kỳ quái: “Tình báo ở Tây Bắc vẫn luôn được gửi về triều đình, căn cứ vào quân tình thì sau khi Vũ Vương mang binh để chỉ viện thì tình hình ngoại tộc ở Tây Bắc đã tốt hơn rất nhiều, có vẻ như đã dần dần quy thuận. Nếu như Vũ Vương thật sự có ý tạo phản, vậy tại sao nó còn phải tiêu tốn sức lực để trấn áp ngoại tộc”
Ánh mắt của Mộ Dung Bắc Uyên chợt lóe: “Phụ hoàng, sao ta có thể chắc chắn được trước kia ngoại tộc thật sự muốn đối địch với chúng ta. Nếu như bọn họ diễn kịch thì sao, trên thực tế bọn họ đã sớm quy thuận dưới trướng của Quận vương rồi. Như vậy, mọi chuyện từ đầu tới cuối đều là âm mưu gậy ông đập lưng ông”