*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Nữ nhân, nàng đang chơi với lửa đó.”
Triệu Khương Lan duỗi đôi chân mảnh khảnh ma sát mấy cái lên đùi hẳn: “Vậy vương gia có mắc câu không?”
“Nàng nói xem” Hắn hôn lên xương quai xanh của nàng, rất nhanh sau đó cả hai người đều có cảm giác.
“Ta cũng muốn có hài tử, không biết, nàng sinh một đưa cho ta đi.”
Mộ Dung Bắc Uyên bắt đầu nổi lên tính trẻ con: “Nhất định ta sẽ không miễn cưỡng như tam ca, có hài tử còn không chịu nhận, cũng không cần phụ hoàng phải sắc phong. Một khi nàng có, bản vương sẽ đi xin phụ hoàng và trắc phi, tốt nhất là sinh một đôi long phượng, nam thì là tiểu thế tử, nữ thì là tiếu quận chúa, nghĩ đến thôi đã cảm thán rồi”
Triệu Khương Lan cúi đầu cười không ngừng được.
Mộ Dung Bắc Uyên nhéo nhẹ mấy cái vào vòng eo thon nhỏ của nàng: “
Có được không, nàng mau đồng ý với ta đi”
“Đồng ý đồng ý đồng ý, sinh mấy đứa cho huynh”
Nghe nàng hứa như vậy, hẳn cảm thấy cao hứng, đêm nay làm việc vô cùng chăm chỉ.
Sau khi làm xong, vì muốn khả năng thụ thai cao hơn, Triệu Khương Lan còn cố ý kê một chiếc gối ở dưới thắt lưng.
Mộ Dung Bắc Uyên nhìn nàng với ánh mắt dịu dàng, sau đó hôn lên khoé mắt nàng.
Nhất định hài tử của bọn họ sẽ là những em bé xinh đẹp nhất trên đời Bởi vì đứa con trong bụng đã được sắc phong, nên có thể nói là bây giờ Lâm Linh Nhi vô cùng hãnh diện.
Nàng ta không phải là chính phi thì sao chứ?
Hoàng thượng đã nói, sau này đứa bé này sẽ là thế tử gia, cho dù Mộ Dung Bắc Hải có ý kiến cũng không được.
Hôm nay đã hạ chỉ, cho dù Mộ Dung Bắc Hải muốn cũng không có quyền bỏ đứa bé.
Vì vậy nên Viên hoàng hậu yên tâm để Lâm Linh Nhi trở về Sơn vương phủ.
Bà còn đặc biệt cử hai nữ hộ vệ võ nghệ cao cường ở bên cạnh Lâm Linh Nhi, có thể bảo vệ nàng ta bất cứ lúc nào.
“Nếu có kẻ nào dám làm tổn thương trắc phi, dù chỉ một chút, thì các ngươi đều phải ra tay, tất cả đều lấy sự an toàn của hài làm chủ”
Hai hộ vệ vội vàng đồng ý, canh gác cho Lâm Linh Nhi rất cẩn thận.
Lúc ở trong cung, Lâm phu nhân thừa dịp bốn bề vắng lặng đã ghé sát vào tai nàng ta nói mấy câu.
Ý của Lâm phu nhân là, không thể giữ Tố Ninh lại.
Sẽ chọn thời cơ thích hợp, bảo biểu ca của Lâm Linh Nhi tìm người kết liễu hẳn ta một cách thần không biết quỷ không hay.
Đây cũng là kế hoạch trước đây của Lâm Linh Nhi, bây giờ mọi chuyện đang diễn ra rất suôn sẻ, phải nhanh chóng bịt đầu mối.
Nhưng nghĩ đến vẻ mặt hợp lòng người của Tố Ninh, Lâm Linh Nhi lại có chút không đành lòng.
Không, gương mặt đó thực sự là quá giống Mộ Dung Bắc Hải.
Nhất là khi bịt mắt, nàng ta luôn có thể tưởng tượng ra rằng người đang nằm trên người mình là Mộ Dung Bắc Hải.
Thật khó để tìm được một người nam nhân vừa hợp khẩu vị vừa nghe lời như vậy.