Trong đầu Triệu Khương Lan nhanh chóng phán đoán. Việc này nàng có hai phương thức để ứng phó. Hoặc là cho người cướp bạc nhân lúc còn sớm.
Hoặc là phải người theo dõi sát sao, từ kinh thành tới Tây Bắc, xem xem số bạc này rốt cuộc dùng để làm gì.
Phương án một phải nghĩ ra một phương án hợp lý để cướp đi, sau khi lấy được bạc còn phải tìm đường rửa sạch sẽ, không thể để Vũ Vương phủ truy ra được tung tích.
Phương án hai thì có nhiều biến động hơn, một khi bạc tới được Tây Bắc thì muốn lấy được sẽ càng thêm khó khăn.
Ngộ nhỡ hắn lấy bạc để làm chuyện gì, sau khi xong việc lấy cung lại càng thêm rắc rối.
Hồng Vân nghe được hai ý tưởng nàng đề ra, đáp lại nói: “Chủ thượng, chúng ta không có nhiều người ở Tây Bắc, phần lớn thể lực đều ở kinh thành”
Triệu Khương Lan lập tức quyết định: “Nếu đã như vậy, lần này các người sắp xếp nhiều người chút. Nhưng có con đường để rửa tiền không?”
Hồng Vân tràn đầy tự tin cười nói: “Chủ thượng yên tâm, đừng nói là năm mươi nghìn lượng nhỏ bé, cho dù là năm triệu lượng thuộc hạ cũng có đường. Thư pháp cổ, hội họa, sòng bạc ngầm, thậm chí ngay cả câu. lạc bộ mạt chược được mọi người thích nhất ở kinh thành đều là các địa điểm tốt để rửa tiền.
Triệu Khương Lan không khỏi nở nụ cười. Ai nói phụ nữ không bằng đàn ông chứ? Năm đó nàng sáng lập phượng vệ, chọn ra những người phụ nữ vô cùng lợi hại, khó có người sánh bằng.
Hiện giờ thế lực ngày càng lớn mạnh, ngay cả người làm chủ thượng như nàng cũng không khỏi cảm thán.
“Mặt khác, cho dù nhân lực ở Tây Bắc không đủ cũng có thể theo dõi Sùng Gia Nhất Đại, xem xem gần đây có động thái gì không. Còn nữa, phái người để ý sát sao hướng đi của người phụ trách tiêu cục Hanh Thông trong lần vận chuyển này, nếu như có cơ hội, nhất định phải làm cho rõ ràng xem rốt cuộc nhị hoàng tử đang làm gì ở Tây Bắc”
“Vâng!”
Triệu Khương Lan lại nghĩ tới gì đó, nhướng mày lên: “Chuyện cướp bạc, nếu như tiện, có thể để ngũ vương phủ dẫn đầu” Đọc tiếp tại web truyện T am l inh!
Hồng Vân nhanh chóng nhìn nàng, cong khóe môi lên: “Tuân mệnh” Ra khỏi lâu Yên Vũ, Triệu Khương Lan lập tức cưỡi ngựa về phủ. Ven đường thấy một cửa hàng bán đồ điểm tâm, cũng không biết vì sao buôn bán cực kỳ tốt. Khách đến mua hàng xếp hàng dài dằng dặc.
Triệu Khương Lan có chút tò mò nhìn Dịch Chân: “Cửa hàng này có tên tuổi gì, sao lại nhiều người xếp | hàng như vậy?”.
| “Nghe nói là một cửa tiệm điểm tâm mới mở, làm ăn vô cùng tốt. Ông chủ dùng các loại cánh hoa nghiền nát thêm vào trong điểm tâm, khi chúng lên có hương vị thanh đạm đặc sắc, còn treo biển rất đẹp nữa”
Nghe nói như vậy, Triệu Khương Lan có chút bội phục: “Sao ngươi lại biết rõ ràng như vậy, người từng mua rồi sao?”.
| Dịch Chân kêu 'a' một tiếng: “Không có, có điều mấy cô gái tới mua đồ “Lan Tâm” đều bàn tán, hơn nữa. nếu như có ai mua món điểm tâm này về đều sẽ khoe với bạn thân một chút. Nghe nhiều rồi tự nhiên sẽ biết”.
Triệu Khương Lan lắc đầu cười cười, đột nhiên cảm thấy thú vị, sau đó nhảy xuống ngựa.
Dịch Chân trừng lớn mắt nhìn động tác của nàng: “Vương phi muốn xếp hàng sao? Nhưng hàng dài như vậy, nói không chừng thời gian xếp hàng phải tới một nén nhang, nếu như người muốn ăn bản Thần vương phủ phải người hầu tới xếp hàng là được rồi”
Trong lòng hắn ta thầm nói một tiếng, dù sau thì hắn ta cũng không có kiên nhẫn rảnh rỗi để đứng chờ.
Triệu Khương Lan vung tay nói: “Vương gia nhà ta thích ăn điểm tâm ngọt thanh đạm, vừa hay hắn cũng đang bị thương cũng không thể ăn đồ có nhiều dầu mỡ, khó tránh khỏi không có khẩu vị, ta mua về cho hắn đỡ thèm”
Dịch Chân nghe vậy cảm thấy dở khóc dở cười.
Chỉ thấy tướng công dùng mấy thứ này để dỗ thê thiếp ở nhà chứ chưa thấy phu nhân nào đi dỗ phu quân cả.
Vương phi này có phải hóa trang thành đàn ông lâu quá nên sắp hiểu lầm giới tính của mình rồi không. Tuy rằng Triệu Khương Lan có thân phận tôn quý, nhưng vẫn thành thật đứng vào cuối hàng xếp hàng. Dịch Chân chỉ đành đi theo phía sau bảo vệ nàng.
- ---------------------------