Thần Y Vương Phi: Vương Gia Tránh Ra

Chương 1899: 1899: Chương 1900






Kỳ lạ, thật sự rất kỳ lạ.

Lạ ở chỗ, hiện tại quận chúa Minh Châu lại đột ngột hủy hôn ngay trước mặt mọi người, hôn sự này cũng chẳng thể tổ chức được nữa.

“Được rồi! Chuyện hôn sự của Thần vương và quận chúa Minh Châu bị hủy bỏ, sau này không được phép nhắc lại.

Căn bản, quận chúa Minh Châu đã phạm phải tội trọng, vốn không nên dung túng.

Nhưng niệm tình nàng ta có nỗi khổ trong lòng, trẫm sẽ tạm tha cho nàng ta lần này, và cũng cấm nàng ta không được phép bàn về chuyện hôn sự với các công tử nhà khác trong vòng một năm!”
Lời cuối cùng này của Chiêu Vũ đế, đương nhiên là vì đền bù cho hoàng thất.

Nhưng cho dù hắn không nói, thì trên dưới mọi người trong kinh thành, trong vòng một năm sẽ chẳng ai có can đảm để mà bàn chuyện hôn sự cùng với quận chúa Minh Châu.


Đó đã là lòng tốt của Hoàng Đế, vì ngoại trừ việc này ra, hắn cũng không ban bố bất cứ hình phạt nào khác.

Chiêu Vũ đế tức giận muốn rời đi, Hoàng Hậu lo lắng mà theo sau.

Trước khi đi, Hoa quý phi sâu xa liếc nhìn Mộ Dung Bắc Uyên một cái, sau khi Mộ Dung Bắc Uyên mỉm cười nhìn bà, bà mới bất đắc dĩ lắc đầu mà rời đi.

Tại Hạ Chiêu vương phủ, sau khi Hạ Chiêu vương và những người khác nghe được tin hôn sự bị bãi bỏ, bọn họ sợ hãi không thôi.

“Minh Châu đâu, nó đâu rồi? Vì sao lại có tin tức rằng nó sai nữ tỳ thay từ hôn?”
Nghe thấy động tĩnh bên ngoài càng lúc càng lớn, cùng tin tức quận chúa Minh Châu đã hủy hôn, lúc này nàng ta mới gấp rút chui ra từ trong ngăn tủ.

Vừa thấy người đến, Hạ Chiêu vương lập tức ban cho nàng ta một cái bạt tai.


“Nghịch tử! Con sao lại có thể gây ra chuyện động trời như vậy, lúc trước nói muốn thành thân cùng Thần vương điện hạ là con, hiện tại hủy hôn cũng là con.

Có phải con cảm thấy Hoàng Thượng quá mức rộng lượng đối với chúng ta, muốn tự tay hủy đi tất cả mới thấy hả dạ sao hả?”
Quận chúa Minh Châu che mặt khóc, nàng ta ủy khuất nói: “Tại sao phụ vương lại không hỏi lý do mà đã đánh con?”
“Được thôi, bổn vương sẽ chống tai lên để nghe lý do của con!”
Quận chúa Minh Châu bất ngờ bật khóc nức nở: “Là điện hạ, hôm qua Thần Vương điện hạ đã lặng lẽ đến gặp con, ép con hôm nay nhất định phải hủy hôn, bằng không Vương phủ của chúng ta chắc chắn sẽ gặp đại nạn.”
“Con nói cái gì?”
Thấy Hạ Chiêu vương tức giận, quận chúa Minh Châu chỉ biết nói ra hết tất cả mọi chuyện của ngày hôm qua.

Hạ Chiêu vương đập bàn: “Nực cười! Mộ Dung Bắc Uyên thật khinh người quá đáng.

Đầu óc con chỉ chứa toàn nước thôi sao, rõ ràng hắn chỉ đang hù dọa con, nhưng con thế mà lại bị hắn dọa sợ! Thân phận của cái tên Triệu Minh kia có gì to tát đâu, chẳng qua hắn cũng chỉ là một thương nhân nho nhỏ, sao có thể kết bái huynh đệ cùng Nguyệt vương và Lập vương? Bổn vương cũng không tin, rằng nếu Triệu Minh thật sự đã chết, các vị điện hạ kia sẽ tính làm gì Vương phủ của ta!”
Quận chúa Minh Châu nức nở: “Nhưng điện hạ đã vì quyết tâm mà không ngần ngại bẻ đi ngón út của mình, nếu nữ nhi không tuân theo, chắc chắn hắn sẽ không thành thân cùng với nữ nhi.

Hắn đã nói vậy rồi, nữ nhi tội gì mà lại đi đánh bạc hạnh phúc của mình cho Vương phủ cơ chứ.”
Hạ Chiêu vương vừa nghe xong, ông ta lập tức ôm chầm lấy nàng ta..