Thần Y Vương Phi: Vương Gia Tránh Ra

Chương 1247




Chương 1247

Thị vệ chuyển lại cho Ninh Thân Vương nguyên văn lời nói của Mộ Dung Bắc Uyên.

Ninh Thân Vương cười giêu một tiếng: “Nếu bốn vương đoán không sai, Thần vương đã tiến cung gặp hoàng thượng rồi. Nhưng mà bây giờ, hoàng thượng vẫn không hạ lệnh chuyển giao Thần vương phi cho Đại lý tự, chứng minh hoàng thượng đã ngầm thừa nhận chuyện này bổn vương có thể toàn quyền xử lý, không ai được phép nhúng tay vào”

Người ở bên cạnh Ninh Thân Vương hơi khó hiểu hỏi: “Vương gia, rõ ràng lần trước hoàng thượng còn hơi thiên vị phu thê Thần vương, tại sao lần này lại ngồi yên không để ý đến, cho chúng ta tùy ý xử phạt?”

Ninh Thân Vương đắc ý nói: “Còn có thể vì cái gì? Đương nhiên là do hoàng thượng muốn ép buộc Thần vương phải đưa ra quyết định rồi. Lúc trước, Triệu Khương Lan được phong làm công chúa Nhã Lan chính là để gả đến Vinh Dương hòa thân, nhưng lại hết lần này tới lân khác bị Thần vương bắt đi, làm xáo trộn kế hoạch của hoàng thượng.

Ngươi cho rằng, trong lòng hoàng thượng không có khúc mắc gì sao?”

“Vậy nên lần này, trừ khi Thần vương chịu buông tay đế Tr Khương Lan đi trước, nếu không, hoàng thượng sẽ không thiên vị họ!

Hoàng thượng đối với việc nhỏ có thể là một người cha ôn hòa hiền hậu, nhưng đối mặt với chuyện của giang sơn xã tắc, ngài tuyệt đối sẽ không qua loa. Mà ngươi cứ xem đi, đến cuối cùng nếu Thần vương mà không chịu nhượng bộ, Triệu Khương Lan tuyệt đối sẽ không được thả ra. Trước lúc đó, bổn vương hà cớ gì phải khách khí với Triệu Khương Lan!”

Mộ Dung Bắc Uyên đến nhà họ Triệu.

Lúc này, Triệu Đường đã triệu tập tất cả hạ nhân hầu hạ bên cạnh quận chúa Di Thanh lại Nhìn thấy Mộ Dung Bắc Uyên, Triệu Đường chỉ tay vào những người này.\ “Thần Vương điện hạ, họ đều là hạ nhân đã hầu hạ bên cạnh quận chúa Di Thanh, lão phu cũng không cho rằng vương phi sẽ ngu xuẩn đến mức tự tay hại chết quận chúa. Cho nên hung thủ rất có khả năng là nằm trong đám người này”

Mộ Dung Bắc Uyên lạnh lùng nhìn mọi người.

“Bổn vương cho các ngươi một cơ hội cuối cùng để nói ra sự thật.

Cuối cùng là ai đã ra tay hại chết quận chúa, còn có ý đồ muốn giá họa cho vương phi. Nếu các ngươi không chịu thừa nhận thì sẽ bị đưa về Kinh Triệu phủ để Nghiêm gia tra khảo, bổn vương chắc chẩn sẽ tra ra manh mối của chuyện này. Chỉ là đến lúc đó các ngươi đã chịu đựng hết đau khổ, bị tội cũng chính là bản thân các ngươi mà thôi!”

Hạ nhân nấu thuốc cho quận chúa, đứng ở bên cạnh n ện hạ, chuyện này thật sự không phải do nô tài làm. Hơn nữa lúc nô tài nấu thuốc còn cười nói với đại nương ở nhà bếp, nếu đã có người ở bên cạnh, nô tài hoàn toàn không có cơ hội động tay động chân trong thuốc. Huống hồ nô tài từ năm mười mấy tuổi đã hầu hạ bên cạnh quận chúa rồi, nhiều năm qua chưa từng thay lòng đổi dạ. Bây giờ quận chúa xảy ra chuyện, nô tài còn đau buồn hơn những người khác!”

Người đi mua dược liệu cũng nói: “Vừa rồi đại phu xem thuốc mà nô tài mua đã xác định là không có vấn đề. Cái mà thật sự có vấn đề chính là thuốc được mang đến từ chỗ của vương phi. Hơn nữa nô tài nhớ rõ, theo như lời của đại phu thì thuốc mà lúc đó vương phi đã cầm chính xác là Vi Hàn Tán. Có khi nào vương phi đã có sự nhầm lẫn mà vô tình cầm nhầm thành cái khác…”

“Không có khả năng!” Mộ Dung Bắc Uyên lạnh lùng ngắt lời nàng ta “Vương phi hành nghề y nhiều năm, chẳng lẽ đến mùi hương không giống nhau của dược liệu mà nàng cũng không phân biệt rõ ràng được sao? Nàng nói là có người đã tráo đổi thì chắc chán là có người đã tráo đổi!”

Hắn nhìn về phía hạ nhân bảo quản dược liệu: “Ngươi ở một mình đúng không? Hay là có người ở chung với ngươi?”

Nha hoàn kia lắc đầu: “Nô tài ở một mình, vốn là trước đây còn ở chung với hai người khác nữa. Nhưng năm nay hai người họ đều vì thân thể không khỏe mà đã lần lượt xuất phủ rồi, tạm thời trong phủ cũng không có tuyển thêm người mới cho nên nô tài chỉ ở một mình”

“Vậy có khả năng là có ai đó đã đột nhập vào phòng của ngươi để tráo đổi dược liệu không”

“Chuyện này nô tài cũng không biết, bởi vì trong phòng nô tài cũng không có đồ gì khác quý giá, lại thường xuyên có gia đinh tuần tra cho nên cả ngày đều không khóa cửa, cũng chưa biết chừng là thật sự đã có ai đó đột nhập vào. Chỉ là muốn điều tra thì Quý phủ nhiều người như vậy, mỗi người đều có thể bị tình nghị, làm sao tra hết được”

Từ sau khi Mộ Dung Bắc Uyên tiếp nhận Kinh Triệu phủ, hẳn vô cùng am hiểu thăm dò ý tứ qua lời nói và vẻ mặt.

Cho nên hẳn nhìn mấy người này nói chuyện, nhưng vẫn không nhìn ra được điều gì không đúng mà ngược lại đều như đang nói sự thật.

Hắn lại đi thăm dò tiếp những người khác, những cũng không phát hiện ra ai để lộ sơ hở gì.