Thần Y Vương Phi: Vương Gia Tránh Ra

Chương 1124




Chương 1124

Nhưng mang theo lệnh của hoàng đế, không còn cách nào khác chỉ có thể đâm đầu vào kinh.

Trong mắt người khác đây là thời điểm không phù hợp nhất.

Nhưng Chiêu Vũ Đế đã hạ lệnh, những người làm quan và quý tộc trong triều đình phải báo hiếu với thái hậu trong vòng ba tháng.

Mà Công chúa Nhã Lan, bây giờ thân là người của hoàng tộc ở lại trong cung, càng không thể tránh khỏi việc giữ hiếu.

Vì vậy nếu bây giờ bọn họ yêu cầu công chúa gả cho Vinh Dương, e là làm khó bọn họ.

Mấy ngày nay Chiêu Vũ Đế đều chìm trong nỗi đau buồn, đã liên tiếp mấy ngày chưa lên triều. Đến cả việc tiếp đón các sứ thần cũng là do thái tử và thần vương làm.

Sau cái chết của thái hậu, trái tim của Mộ Dung Bắc Quý trở nên sắt đá.

Nghe xong yêu cầu của sứ thần, hắn nhẹ nhàng gật đầu, có vẻ đồng Nhưng Mộ Dung Bắc Uyên lại thẳng thừng từ chối đối phương.

“Sau khi thái hậu mất, công chúa vô cùng đau lòng, không có tinh thần để hòa thân. Theo như quy định, Quý vương xin hãy trở về trước, đợi xong ba tháng, lại đến để cầu hôn”

Ý của hai người khác nhau, sứ thần càng không biết phải làm sao.

Triệu Khương Lan tự mình đến gặp bọn họ.

Nàng không cần nghĩ gì, đương nhiên là không thể đồng ý hòa thân trong thời điểm này được.

Các sứ thần tuy là đã đoán được sự việc này rất khó để đồng ý nhưng vẫn nghĩ mọi cách để khẩn cầu.

“Thưa Công chúa Nhã Lan, điện hạ đã rất nóng lòng muốn cưới người làm hoàng hậu, công tác chuẩn bị bên Vinh Dương đã được tiến hành, chỉ đợi người qua đó nữa là sẽ tổ chức lễ. Nhưng nếu bây giờ để lỡ đến ba tháng sau, chỉ sợ là bên phía điện hạ, chúng tôi không biết phải ăn nói kiểu gì”

Triệu Khương Lan cười khẩy: “Ba tháng, là khoảng thời gian trong cung làm lễ báo hiếu với thái hậu. Là con cháu, nếu như trong nhà có tổ mẫu vừa mất, lại còn nóng lòng muốn gả đi, vậy còn gì là chữ hiếu! Không phải là chuyện nực cười hay sao?”

“Bây giờ các người đi về thuyết phục đội rước dâu, bảo bọn họ tạm thời không cần đến đây. Còn nữa, thay bổn cung nói với điện hạ của các như ngài ấy đã nói bản thân thật lòng thành ý, cũng đợi lâu như thế rồi, vậy thì tiếc gì thêm ba tháng nữa”

Các sứ thần nhìn nhau: “Người có thể không biết, vốn dĩ sau khi sắc phong cho một nữ nhân, điện hạ đã phải chống lại mọi ý kiến trái chiều và đã chịu nhiều áp lực. Nếu như công chúa có thể sớm gả vào cung, ổn định hôn sự, như vậy điện hạ mới được yên ổn”

Triệu Khương Lan kiên Ngài ấy yên ổn hay không, liên quan gì đến bổn cung? Chuyện ngài ấy đến hòa thân, có từng hỏi qua ý kiến của bổn cung sao? Nếu đã là tình nguyện, vậy cũng phải có dáng vẻ của người tình nguyện!”

Thật là những lời thô lỗ.

Sứ thần tuy là phẫn nộ, nhưng không dám biểu lộ ra bên ngoài.

Chỉ là nghĩ thầm trong lòng, vị công chúa này không biết tốt xấu là gì.

Có thể gả vào Vinh Dương, là một đặc ân.

Là điều mọi nữ nhân trên đời này đều khao khát có được, nhưng nàng lại bày ra dáng vẻ dè bỉu! Sứ thần đang có ý định tiếp tục khuyên nàng, nhưng Triệu Khương Lan làm gì có nhiều kiên nhãn đến thế.

Nàng lạnh lùng nói: “Nếu như các ngươi đã nói như vậy, tương lai bổn cung sẽ là hoàng hậu của các ngươi. Vậy thì hiện tại, ngay hôm nay.

bổn cung nhân danh này. Là hoàng hậu trong tương lai của Vinh Dương lệnh cho các người lập tức rời khỏi Thịnh Khang! Ta đã đồng ý chuyện hòa thân, sẽ không bao giờ nuốt lời, nhưng trong thời điểm này ai cũng không được yêu cầu bổn cung thực hiện giao ước, nếu không sẽ là bất kính với ta!”

Lông mày nàng sắc nét: “Bổn cung không phải là người có tính khí tốt, nếu như chọc tức bổn cung, bổn cung làm ra chuyện gì thì các ngươi ai cũng không gánh được!”

Nếu như Công chúa Nhã Lan đã nói như vậy, những sứ thần này đương nhiên không dám cãi lại.

Nếu như còn tiếp tục ở lại Thịnh Khang, chỉ sợ là nàng sẽ nổi trận lôi đình.

Vì vậy bọn họ lại vội vã trở lại con đường ban đầu, nhanh chóng đi khuyên đội rước dâu và lập tức đi báo tin này cho điện hạ biết.