Thần Y Vương Phi: Vương Gia Tránh Ra

Chương 1100




Chương 1100

Nhưng nàng lại rất buồn rầu, nhỡ đâu khiến Mộ Dung Bắc Uyên không vui với nàng thì hình như cũng không phải là chuyện gì tốt.

Mộ Dung Bắc Tô đuổi theo phía sau, liên tục cảm khái: “Oa, hôm nay cuối cùng đệ cũng phục rồi, Triệu Thanh Nghi kia ghê gớm thật. Đệ cảm thấy tứ ca hoàn toàn không phải là đối thủ của nàng ta. Hiện giờ thời gian còn ít, nếu thời gian dài hơn một chủ, chưa chắc nàng ta đã thăng được Tứ ca”

La Kiều Oanh trừng mắt nhìn hắn một cái: “Huynh đang nói giúp người ngoài sao?”

“Không phải, rõ ràng là đang nói ngược chứ ta một lòng hướng về Tứ tẩu mà”

Triệu Khương Lan lườm hắn một cái: “Ta không phải là Tứ tẩu của đệ”

“Không, không, tẩu mãi mãi là Tứ tẩu duy nhất của đệ. Những người khác cho dù thế nào đi chăng nữa cũng không so được với một sợi tóc của tẩu. Đệ thề!”

Triệu Khương Lan bị Mộ Dung Bắc Tô chọc cười: “Đệ chỉ quen nịnh nọt Bởi vì có Mộ Dung Bắc Tô ở đây nên bầu không khí vốn dĩ đang trầm lắng bỗng trở nên vui vẻ hơn.

Mấy người bọn họ đang nói chuyện, tự nhiên có hạ nhân trong phủ vội vàng tới bẩm báo: “Mấy vị điện hạ, có người từ trong cung tới”

Không phải tự nhiên mà người trong cung tới đây, nhất định là có chuyện quan trọng.

Khuôn mặt Triệu Khương Lan hơi biến sắc, đại công công từ điện Tử Tiêu của Thái hậu nhanh chóng bước tới: “Công chúa, công chúa Nhã Lan! Tình hình của thái hậu hình như không tốt lắm, hoàng thượng đặc biệt bảo nô tài tới đây mời công chúa về”

Nghe thấy vậy, tất cả bọn họ đều ngồi không yên.

Triệu Khương Lan vội vàng đứng lên: “Được, bản cung về đây”

Mộ Dung Bắc Hải và Mộ Dung Bắc Tô cũng vội vàng đến mức còn không kịp đưa La Kiều Oanh hồi phủ.

Mộ Dung Bắc Uyên nghe được thông tin cũng vội vàng chạy tới, Chu Khiết nói sẽ để Mai Hương hộ tống La cô nương về, Mộ Dung Bắc Tô.

mới yên tâm cùng vào cung.

Mấy người bọn họ cùng đến điện Tử Tiêu, ngoài mấy người Triệu Khương Lan ra, những người khác đều bị chặn ở bên ngoài tẩm điện.

Triệu Khương Lan vừa vào cửa đã thấy Thái hậu đang cầm chiếc khăn trong tay, ho ra một ngụm máu màu đỏ sậm.

Tim nàng đập loạn, nàng quỳ nửa người xuống bên giường: “Hoàng tổ mẫu!”

Thái hậu không nói được, chỉ có thể mở to đôi mắt vô thần nhìn nàng.

Triệu Khương Lan vội vàng bắt mạch cho Thái hậu, chẩn đoán mạch tượng xong trong lòng nàng lại càng hốt hoảng.

Tình huống rất không ổn.

Nàng hỏi ma ma: “Ngoại trừ việc ho ra máu, Thái hậu còn những triệu chứng khác không?”

“Thái hậu không ngừng ho khan, không có sức để nói chuyện, vừa nói được một chút là người đã không thở nổi. Lão nhân gia còn sợ lạnh, lò sưởi bật liên tục, trong phòng còn đặt thêm một lò than nhưng tay chân thái hậu vẫn lạnh như băng”

Triệu Khương Lan thấy móng tay Thái hậu đã trắng nhạt, mặt lưỡi cũng bệch nên phỏng đoán đây là chứng khí bất nhiếp huyết.

Tình huống trước mắt nguy cấp, phải lấy bổ khí làm chủ, nàng lọc một viên thuốc ích khí rồi cho Thái hậu dùng.

Nàng lại nhanh chóng nghĩ ra phương thuốc và dặn dò: “Từ giờ Thái hậu phải kiêng những đồ dầu mỡ và cay. Mỗi ngày đều dùng táo đỏ, canh cẩu kỷ, bổ khí nhiếp huyết”