Nàng sao có thể không vui, cao cao tại thượng, không gần nữ sắc như là trích tiên, được thế nhân quỷ thần tôn lên là Cửu Hoàng thúc cũng sẽ có ngày bị người từ trên thần đàn kéo xuống dưới đất, cũng sẽ bị lời đồn đại quấn thân, cái này có bao phần thú vị chứ?
Lời đồn đại không ngăn cản được nên cứ có một tâm thái thoải mái đón nhận mà thôi, mỗi một lần xảy ra chuyện bị thế nhân nhục mạ chỉ có nàng Phượng Khương Trần, lần này rốt cục đến phiên Cửu Hoàng thúc rồi.
Phượng Khương Trần thật sự không tức giận, ngoại trừ ban đầu có hơi chấn kinh ra, Phượng Khương Trần ngược lại rất chờ mong tiếp theo đây sẽ phát sinh chuyện gì.
Nàng thật muốn nhìn xem Cửu Hoàng thúc đối mặt với chỉ trích của Ngự Sử sẽ tự biện như thế nào, sẽ thoát tội như thế nào đây.
“Nếu là cái tội danh này đã ngồi vững, Cửu Hoàng thúc là người không may cũng sẽ không khá hơn chút nào.
” Đó cũng không phải là lo lắng của Vương Cẩm Lăng, Vương Cẩm Lăng chỉ lo lắng thanh danh của Phượng Khương Trần, có thể thấy được Phượng Khương Trần cũng không thèm để ý, lời an ủi Vương Cẩm Lăng chuẩn bị xong cũng không có cơ hội nói ra.
“Tội danh ngồi vững rồi? Cẩm Lăng ngươi quá coi thường Cửu Hoàng thúc rồi.
Tội danh như vậy Cửu Hoàng thúc tuyệt sẽ không để nó ở yên.
Những tên Ngự Sử kia tìm không ra chứng cứ.
” Phượng Khương Trần nói rất chắc chắn, Vương Cẩm Lăng lại cảm giác trong lòng ê ẩm: “Nàng cứ tin tưởng Cửu Hoàng thúc như vậy sao?”
“Không phải là vấn đề có tin hay không mà là luận sự Cửu Hoàng thúc tuyệt không phải loại người ngồi chờ chết, bằng tội danh như vậy muốn Cửu Hoàng thúc cúi đầu, rất khó.
”
“Lại nói coi như cái tội danh này ngồi vững rồi cũng chẳng lấy được mạng của Cửu Hoàng thúc, nhiều lắm thì đức hạnh có thua thiệt, mất mặt mũi chút thôi.
Nếu như ta không đoán sai, Hoàng Thượng bọn hắn cũng chính là dùng chuyện này, bức Cửu Hoàng thúc lui bước một chút.
” Phượng Khương Trần bị người trong hoàng thất mưu hại nhiều lần như vậy, làm sao có thể không học được chứ, người trong hoàng thất cho tới bây giờ đều là lợi dụng một chút việc mặt ngoài để làm được một chuyện khác.
Phượng Khương Trần đoán không có sai, Hoàng Thượng chính xác chưa nghĩ qua, chỉ bằng việc Ngự Sử vạch tội Cửu Hoàng thúc gian dâm cháu dâu liền đày Cửu Hoàng thúc đánh vào đáy cốc, không phải hắn không nghĩ mà là không thực tế, lợi dụng chuyện này chỉ là là cắt đứt suy nghĩ của một số người đồng thời để Cửu Hoàng thúc thỏa hiệp một chút thôi.
nàng, hại bách quan hiểu lầm.
” Hoàng Thượng rõ ràng là đang cười, nhưng lại để cho người ta toàn thân phát lạnh.
“Hoàng Thượng, việc của thần đệ cùng Phượng Khương Trần, người trong thiên hạ đều biết, thần đệ giữ gìn nàng cũng là chuyện đương nhiên.
” Cửu Hoàng thúc nói ra lời này nhìn như là cái gì cũng đã nói, nhưng hết thảy vẫn là cái gì cũng không thừa nhận.
“Nói như vậy, thần đệ ngươi là thừa nhận Ngự Sử tung tin ra là có căn cứ sao?” Hoàng Thượng hoàn toàn không cho Cửu Hoàng thúc cơ hội né tránh, trực tiếp chỉ ra vấn đề trung tâm, chỉ cần Cửu Hoàng thúc thừa nhận, hắn liền có thể ra hậu chiêu.
Hoàng Thượng là lão hồ ly, Cửu Hoàng thúc chênh lệch thế nào, hắn thừa nhận mới có quỷ: “Hoàng Thượng, thần đệ chưa từng thừa nhận cái gì, thần đệ nói Ngự Sử tung tin đồn thất thiệt, thần đệ và
Phượng Khương Trần vô cùng thanh bạch, thần đệ nếu như muốn một nữ nhân, cũng không dùng loại thủ đoạn cường ngạnh này, thiên hạ này không có nữ nhân nào mà thần đệ không có được.
”.