Tô Vân Thanh không thèm nhìn mà trợn tròn mắt: “Việc này ngươi không cần giải thích với ta, ngươi đi tìm Cửu Khanh mà giải thích, ngươi nên rõ ràng việc công việc tư, Cửu Khanh rất coi trọng Phượng Khương Trần, nếu Phượng Khương Trần xảy ra chuyện thì Cửu Khanh sẽ không tha cho ngươi.
”
Khuôn mặt Bộ Kinh Vân lập tức đau khổ: “Ah, vậy làm sao bây giờ? Ta còn đồng ý với Bảo Nhi, hôm nay phải đem Cửu Khanh đưa đến trước mặt nàng, xảy ra chuyện này chỉ sợ khó làm rồi, Vân Thanh ngươi phải giúp đỡ ta, giúp ta đem Cửu Khanh tới gặp Bảo Nhi?”
Người này không thể cứu được rồi, lúc này rồi mà cũng chỉ nghĩ đến Tần Bảo Nhi, Tô Vân Thanh không nói nữa mà buông Bộ Kinh Vân ra: “Thôi, ta không quản ngươi.
Ta phải đi đến Tôn phủ xem tình hình của Phượng Khương Trần, ngươi có muốn đi cùng không?”
Đây cũng có thể tính là lấy công chuộc tội rồi.
“Được.
”
Bộ Kinh Vân nên dứt khoát như vậy, hắn nghĩ sau xác định Phượng Khương Trần không chết, hắn cũng có thể đi tìm Cửu Khanh, đem Cửu Khanh tới gặp Bảo Nhi.
Nhưng khi vừa mới đi tới cửa của Tô phủ, thì sau lưng truyền đến tiếng kêu la ầm ĩ của nha hoàn: “Kinh Vân công tử, Kinh Vân công tử, tiểu thư lại phát bệnh rồi.
”
Ôi trời ơi!!L ại tới nữa!
Tô Vân Thanh đau đầu, đây là lần thứ mấy phát bệnh rồi, đây đơn thuần là bệnh mỹ nhân, nữ nhân như vậy ngay cả nam nhân cũng chịu không được, còn dễ vỡ hơn so với ngọc Lưu Ly.
Bộ Kinh Vân dùng bước lại một chút, lập tức quay người: “Bảo Nhi làm sao vậy?”
“Sắc mặt tiểu thư trắng bệch, hô hấp dồn dập, toàn thân đầy mồ hôi, công tử ngài mau đi xem một chút, tụi nô tỳ cũng không biết làm thế nào mới tốt.
” Nha hoàn bị dọa đến độ muốn khóc lên rồi.
“Vân Thanh?” Bộ Kinh Vân nhìn Tô Vân Thanh với vẻ mặt ngượng ngùng, ý tứ rất rõ ràng, hắn muốn đi xem Tần Bảo Nhi.
Thật sự là phiền phức, Tô Vân Thanh áp xuống sự phiền não trong lòng: “Ngươi đi đi, ta đến Tôn phủ xem Phượng Khương Trần, có tin tức ta sẽ thông báo cho ngươi.
”
“Được.
” Bộ Kinh Vân cũng không quay đầu lại, chạy về phía Hà Hương Uyển, Tô Vân Thanh lắc đầu liên tục, thầm nghĩ trong lòng bộ dạng Tần Bảo Nhi như thế này, còn muốn gả cho Cửu Khanh? So với Tần Bảo Nhi, hắn càng thấy Phượng Khương Trần tốt hơn, Phượng Khương Trần ngoại trừ thanh danh bên ngoài không tốt thì những phương diện khác đều xứng với Cửu Khanh, ít nhất sẽ không làm vướng chân Cửu Khanh.
Bộ dạng bệnh mỹ nhân của Tần Bảo Nhi kia, cho dù có mệnh làm thê tử của Cửu Khanh cũng không có mạng hưởng thụ, thực không biết sư phụ cùng sư mẫu của Cửu Khanh nghĩ như thế nào, hoàng hậu khai quốc lại có thể lập dễ như vậy, việc lập mẫu nghi thiên hạ lại dễ dàng như thế sao.
Cái bộ dạng này của Tần Bảo Nhi, đừng nói là hỗ trợ công việc cho Cửu Khanh, chỉ cần không gây thêm phiền toái cho Cửu Khanh thì tốt rồi, nếu như y thật sự cưới Tần Bảo Nhi, đoán chừng sẽ bị Tần Bảo Nhi làm phiền đến mệt chết.
Tô Vân Thanh thật sự không rõ, Cửu Khanh nghĩ gì mà đem Bảo Nhi tới làm cái gì, để cho nàng ở trên núi không phải rất tốt sao, dù sao cũng có người hầu hạ, đưa tới đơn giản chính là phiền phức.
Cửu Khanh đem Bảo Nhi ra, chẳng lẽ lại là muốn cho bọn họ trong lòng hiểu rõ, Tần Bảo Nhi không xứng với hắn sao?
Tô Vân Thanh lắc đầu, Cửu Khanh có lẽ không có nhiều tâm tư như vậy, chắc là đơn giản muốn cho Tần Bảo Nhi hiểu rõ cuộc sống của y, hiểu được cuộc sống sau này sẽ có nguy hiểm và không ổn định cở nào.
Nếu Lam Cửu Khanh biết Tô Vân Thanh nghĩ như vậy, nhất định sẽ thỏa mãn gật đầu: Vân Thanh, ngươi cũng hiểu được chân tướng rồi!