Thần Y Vương Phi Bị Vứt Bỏ

Chương 73




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 73

Chu Hành thi hành đại lễ với Phượng Khương Trần: “Nhiều…”

 

Phượng Khương Trần đưa tay chặn lại: “Đừng, không cần nói cái gì cám ơn. Ta giúp đệ, không phải là vì một câu cảm ơn của đệ. Chu Hành, ta biết ngươi đệ là người có chuyện, ta cũng không miễn cưỡng đệ. Đệ muốn ngây ngố ở lại Phượng phủ thì cứ ở bấy lâu, chỉ có một điều là, lúc đệ ở Phượng phủ, tuyệt đối không thể phản bội ta, tuyệt đối không thể làm ra chuyện tổn thương ta. “

 

Một khi bị rắn cắn, mười năm sẽ sợ cỏ. Chuyện của nha hoàn Âm Uyên với Phượng Khương Trần mà nói là một loại tổn thương, mặc dù kết cục cuối cùng của nha cũng vô cùng thê thảm.

 

Chu Hành nặng nề gật đầu: “Tỷ yên tâm, Chu Hành ta tuyệt đối không phải tiểu nhân lấy oán trả ơn”

 

Phượng Khương Trần gật đầu nhẹ. Nàng tin tưởng mắt nhìn người của mình. Ánh mắt của Chu Hành thuần khiết, tuyệt đối không phải hạng người ăn gà trộm chó gì đó.

 

“Như vậy là được rồi, về phần thứ khác, cũng không có cái gì khó nói. Chuyện thay đệ xóa bỏ ấn ký, nếu đệ thật nợ ta, thì cũng giống như Tô Văn Thanh, sau này có tiền một nghìn lượng phí xem bệnh là được rồi”

 

 

Phượng Khương Trần nhìn ra điểm này, càng thêm xác định suy đoán của mình. Chu Hành này không hề đơn giản. Người bình thường nhắc đến loại quý công tử như Vương Thất, dù sao cũng sẽ là hơi sợ hãi, hoặc là ghen tị gì đo.

 

“Ta đã biết, ta ăn xong rồi, đi trước. Đệ chú ý thương thế của mình một chút, mấy ngày này mua chút đồ tốt mà tẩm bổ. Mặc dù chỉ là một vết thương nhỏ, nhưng nói thế nào cũng là đả thương nguyên khí”

 

Phượng Khương Trần dặn dò một câu, liền đi đến Tạ phủ.

 

Tạ phu nhân kia nói không chừng là nhân vật mấu chốt để cho kiếp sống bắt đầu làm bác sĩ của nàng.

 

Điểm này, Phượng Khương Trần thật sự nói đúng, Tạ nhị phu nhân đã mở ra kiếp sống đại phu của Phượng Khương Trần, có điều không phải sở trường ngoại khoa cua Phượng Khương Trần, mà là —— phụ khoa.

 

Phượng Khương Trần thế nào cũng không nghĩ tới, ngày hôm sau, trong vòng tròn quý phu nhân ở Đông Lăng đã lưu hành một câu, đó chính là: Không mang thai được thì tìm Phượng Khương Trần.

 

Khụ khụ, không cẩn thận chút, nàng liền thành thánh thủ của phụ khoa. Những kẻ ở Quan gia, Thiên gia, phụ nhân hào môn đã từng đã từng xem thường nàng, từng người từng người nịnh bợ nàng, chỉ cầu nàng ra tay, để thân thể các nàng có thể khôi phục được.

 

Những nữ nhân này, coi như không có vấn đề không mang thai được, hoặc ít hoặc nhiều cũng sẽ có một chút vấn đề phụ khoa.

 

Những chuyện này, luôn không thể đi tìm đại phu, Phượng Khương Trần này chính là lựa chọn tốt nhất. Đương nhiên, đây không phải là quan trọng nhất, quan trọng nhất chính là, chỉ cần Phượng Khương Trần ra tay, tuyệt đối là thuốc đến bệnh đi.

 

Khụ khụ, đương nhiên, đây là nói đến sau này, cũng là chuyện Phượng Khương Trần không hề nghĩ ra, cũng không nghĩ đến.

 

Nàng hiện tại chỉ nghĩ chính là: Tô Văn Thanh tìm nàng làm gì?

 

Nghĩ nửa ngày cũng không nghĩ ra được, Phượng Khương Trần dứt khoát mặc kệ. Dù sao nàng cũng không có ý định đi tìm hiểu Tô Văn Thanh. Hiện tại nàng không muốn nhất, chính là dính líu quan hệ với Tô ‘Văn Thanh và nam nhân áo đen đeo mặt nạ. Hai người kia đại diện cho sự phiền phức, nàng chỉ muốn an an pổn ôn làm nghề y cứu người, nuôi sống gia đình.