Có quá nhiều người biết rõ chuyện xảy ra trong biệt viện của Cửu hoàng thúc, bọn họ cũng không thể giấu diếm được, nhưng chuyện lan truyền không phải là chuyện tình của Tây Lăng Dao Hân và Đông Lăng Tử Lăng, mà là nàng và Cửu hoàng thúc.
Hahaha …
“Thế tử gia, ngươi nói xem hôm nay có phải ta đến hạn xui rồi hay không? Rõ ràng là ta không làm ra chuyện gì, nhưng tại sao mỗi lần có chuyện xui xẻo là lại do ta.
” Phượng Khương Trần lúc nào cũng cười, nhưng nàng cười còn khó coi hơn cả khóc.
Tây Lăng Dao Hân là một công chúa, việc bị tổn thương danh dự của nàng ta sẽ ảnh hưởng đến thể diện của hoàng thất Tây Lăng, vậy còn nàng thì sao, nàng có xứng đáng không?
Phụ mẫu đều đã mất, người trong tộc không còn cũng là lỗi của nàng sao? Chỉ vì nàng sẽ không liên lụy đến thanh danh của gia tộc và dòng tộc nên nàng xui xẻo sao?
Hoàng thất cần thể diện, còn nàng thì không cần sao?
Hoàng đế Đông Lăng không muốn gặp rắc rối trước sinh thần của người, lại muốn xoa dịu hoàng thất Tây Lăng nên nàng xui xẻo bị đẩy ra làm người chịu tội thay sao?
Tại sao, tại sao từng người từng người phải bôi nhọ nàng, rõ ràng nàng là thân con gái trong sạch nhưng lại bị thiên hạ cho là nữ tử ô uế mất trinh trước hôn lễ, rõ ràng nàng cũng xuất thân là thiên kim tiểu thư, tại sao lại bị đồn đại giống như kỹ nữ, tiếng lành đồn xa?
Đêm hôm đó, rõ ràng là nửa đêm Cửu hoàng thúc xông vào phòng nàng, mang nàng đi ra ngoài, tại sao mọi người lại nói nàng dụ dỗ Cửu hoàng thúc.
Mặc dù không sợ tin đồn nhưng không có nghĩa là nàng thích trở thành tâm điểm của tin đồn, trở thành đối tượng bàn tán của người khác; tuy không phải lần đầu tiên nàng đối mặt với những lời đồn đãi như vậy nhưng không có nghĩa là nàng có thể xử lý được mọi thứ một cách dễ dàng.
Trác Đông Minh không biết làm sao để an ủi Phượng Khương Trần, trong mắt hắn lời đồn này là một cách bảo vệ cho Phượng Khương Trần, nàng có quan hệ với Cửu hoàng thúc thì phần lớn mọi người sẽ không dám động nàng: “Khương Trần, thế này không tốt sao? Sau này sẽ không còn ai dám có ý đồ với ngươi, nếu Tây Lăng Thiên Lâm muốn lấy ngươi và hoàng thượng cũng đồng ý thì ngay cả Cửu hoàng thúc cũng không thể thay đổi được, bây giờ thì ổn rồi, có những lời này của Cửu hoàng thúc, Tây Lăng Thiên Lâm tuyệt đối không thể có ý đồ với ngươi nữa.
”
Còn một điều khác mà Phượng Khương Trần không biết, sau khi sự việc của Tây Lăng Dao Hân xảy ra, Đông Lăng Tử Lăng đã say rượu tròn ba ngày, sau khi tỉnh táo thì coi như không có chuyện gì xảy ra, hắn vẫn vào thượng triều như thường lệ.
Những người không biết còn nghĩ rằng hắn đang buồn vì chuyện của Phượng Khương Trần, nhưng Trác Đông Minh biết rằng nhóm người Đông Lăng Tử Lăng chỉ một lòng muốn ăn Phượng Khương Trần.
Mọi người đoán già đoán non chuyện của Tây Lăng Dao Hân và chuyện của Cửu hoàng thúc không thể thoát khỏi liên quan, vì vậy hoàng đế mới ngầm chấp nhận tin đồn giữa Cửu hoàng thúc và Phượng Khương Trần, coi như đây là một bài học cho Cửu hoàng thúc.
Nhưng Cửu hoàng thúc làm sao có thể nhàm chán như vậy, dùng chiêu này để tính toán Tây Lăng Dao Hân?
Cửu hoàng thúc và Tây Lăng Dao Hân không có ân oán giang hồ, cũng không có trao đổi quyền lợi, có ngàn cách để giết nàng ta, kẻ chủ mưu đằng sau chuyện này nhất định phải là Phượng Khương Trần.
Lúc trước, Tây Lăng Dao Hân dùng màn kịch mất trinh trước đám cưới để gài bẫy Phượng Khương Trần, bây giờ Phượng Khương Trần chỉ là ăn miếng trả miếng bằng thủ đoạn tương tự để trả thù Tây Lăng Dao Hân, đây là sự đồng thuận của những người trong cuộc.
Đông Lăng Tử Lăng không thể gây rắc rối cho Cửu hoàng thúc chỉ vì một người nữ nhân, nhưng gây rắc rối với Phượng Khương Trần thì lại có thể.
Những lời mà Cửu hoàng thúc thốt ra là một cách khác để bảo vệ Phượng Khương Trần, dù biết rằng sau khi nói ra sẽ khiến nàng trở thành tâm điểm của tin đồn và là vũ khí làm hoàng thượng mất mặt.
“Không ai dám động vào ta? Thế tử gia, ngài suy nghĩ quá ngây thơ rồi.
” Nụ cười trên mặt Phượng Khương Trần càng ngày càng chua xót.
Điều làm nàng khổ tâm không phải là tin đồn mà là bị Cửu hoàng thúc lợi dụng, hắn đã sớm đoán trước được tình huống ngày hôm nay nhưng nàng vẫn bị lôi vào ván cờ, nàng luôn cho rằng Cửu hoàng thúc sẽ không tính toán với nàng, nhưng không ngờ là nàng đã quá tự tin.
Cửu hoàng thúc đối xử với Tây Lăng Thiên Lâm và Tây Lăng Dao Hân như giáng cho họ một cái tát rồi lại ban phát ân huệ khiến họ càng thêm tức giận mà không có nơi để phát tiết.
Nhưng đối với nàng, là cho nàng một quả táo, sau đó tàn nhẫn tát thật mạnh đến nỗi nàng không thể nhớ được đó là ngọt ngào hay cay đắng.