“Ngươi nói cái gì?” Mặt mũi Tây Lăng Thiên Lâm trắng bệch, sao hắn lại không nhận được tin tức chứ.
“Nghe không hiểu sao? Lâm thái tử, nhị hoàng huynh của người tới, đến Đông Lăng để tìm người thầy thuốc.
” Khóe miệng Đông Lăng Vũ Cửu cong lên một đường, lộ ra mấy phần nguội lạnh.
“Sao có thể như vậy?” Nhị hoàng huynh có hắn đã có danh tiếng tốt ở Tây Lăng, thái tử chỉ có một người, nhưng đôi chân đã tàn phế, không thể leo lên vị trí thái tử.
Đến Đông Lăng tìm thấy thuốc…
“Cửu hoàng thúc, là ngươi đúng không?” Hắn và Dao Hân vừa đến Đông Lăng đã bị người ta hãm hại, hai chân của hắn bị thương không dễ đi lại, chuyện tình giữa Dao Hân và Đông Lăng Tử Lăng lại khó khăn trùng điệp.
Bọn hắn bị những việc vặt này làm cho khốn đốn, đến mức không thể làm chuyện gì.
“Lâm thái tử suy nghĩ nhiều quá, bản vương không hứng thú nhúng tay vào chuyện nội bộ của Tây Lăng, Dao Hân công chúa, bổn vương hỏi ngươi một lần cưới, ngươi có lấy Thuần Vu quận vương làm chồng hay không?” Đông Lăng Vũ Cửu không thèm để ý Tây Lăng Thiên Lâm, hỏi thẳng người trong cuộc.
Đêm qua xảy ra chuyện gì, Tây Lăng Dao Hân là người rõ ràng nhất, chính là bởi vì nàng rõ ràng nên mới không dám phản bác Đông Lăng Tử Thuần, bởi vì lời Đông Lăng Tử Thuần nói đều là sự thật.
Đêm qua, Phượng Khương Trần luôn ở bên cạnh bổn vương!
Đây là ý gì?
Phượng Khương Trần không hiểu tại sao Cửu hoàng thúc lại muốn nói mập mờ như thế, tại sao lại muốn nói loại lời nói làm hủy hoại thanh danh của nàng.
Nếu như là vì rửa sạch hiềm nghi cho nàng thì tùy tiện tìm một lý do nào đó là được rồi, tại sao phải nói kiểu này để người ta hiểu lầm,
Phượng Khương Trần muốn giải thích, nhưng Cửu hoàng thúc lại không cho Phượng Khương Trần cơ hội nói chuyện, dứt lời đã kéo Phượng Khương Trần đi ra ngoài.
“Tránh ra.
”
Lạnh lùng xem thường tất cả, bướng bỉnh nghiêm chỉnh khiến Tây Lăng Thiên Lâm không tự chủ được mà nhường đường cho Cửu hoàng thúc, cả đám người, đứng đầu là thái tử cũng sững sờ tại chỗ, đưa mắt nhìn Cửu hoàng thúc và Phượng Khương Trần rời đi,bất giác trong đầu mọi người cùng nhau nhớ tới cảnh…
Cửu hoàng thú và Phượng Khương Trần!
Khụ khụ……
Trác Đông Minh cùng thái tử tựa như có giao dịch ngầm, hai người không hẹn mà cùng nhìn về phía Đông Lăng Tử Lăng.
Một người là vị hôn thê trước đây, một người là người trong lòng, ở cùng một nơi, cũng một ngày đêm biến thành nữ nhân của người khác.
Tử Lăng, ta đồng cảm với ngươi!.