Phượng Khương Trần thua thì không sao, còn nếu nàng may mắn thắng, bà sẽ không cho Phượng Khương Trần được sống yên thân.
Thất thân trước khi cưới không ai tận mắt thấy, vậy thì mất mặt trước mặt mọi người là sự thật không thể nào xóa bỏ, bà muốn nhìn xem khi đó Phượng Khương Trần sẽ sống kiểu gì.
“Nương nương, nô tài đã rõ, nô tài đi sắp xếp.
”
“Lấy thêm mấy bộ để nàng ta chọn cho kỹ, sắp xếp một người lanh lợi đến thay y phục cho nàng ta, đến lúc đó sẽ không trách ai được.
” Cũng có nghĩa mỗi bộ đồ cưỡi ngựa chuẩn bị cho Phượng Khương Trần đều có vấn đề, cho dù Phượng Khương Trần chọn trúng bộ nào, cuối cùng nàng cũng sẽ mất mặt.
“Nương nương nói phải, nô tài đi làm ngay.
” Lão ma ma cười lui.
…
Thú Uyển có nói dành riêng cho nữ tử thay y phục, Thú Uyển này là nơi cố thượng và hậu phi dùng để vui chơi, hoàng thượng có hứng thì sẽ đến, hoặc phi tần nào muốn được ân sủng thì sẽ thay đồ cưỡi ngựa biểu diễn một đoạn cho hoàng thượng xem, là chuyện thường thấy ở nơi này.
“Phượng cô nương, đồ cưỡi ngựa ngài muốn.
” Mười cung nữ bưng mười bộ đồ cưỡi ngựa đứng trước mặt Phượng Khương Trần, dâng lên cho nàng lựa chọn.
Thật xa xỉ, thảo nào ai ai cũng muốn quyền khuynh thiên hạ*, làm hoàng thượng thực sự sung sướng, chỉ cưỡi ngựa mà bưng lên hơn mười bộ đồ, không phải lãng phí bình thường.
*Quyền khuynh thiên hạ: quyền lực khuynh đảo thiên hạ – có thể làm thiên hạ nghiêng ngả.
Hình thức không khác nhau mấy, Phượng Khương Trần do dự giữa màu đen và màu đỏ.
Không phải Phượng Khương Trần thích hai màu này mà hai màu này sẽ không để lộ màu máu.
Thuần ngựa khó tránh khỏi bị thương, nếu mặc những bộ đồ sáng màu, đến lúc bị thương dù chỉ một chút trông cũng sẽ vô cùng nghiêm trọng, người ngoài sẽ nhìn thấy bản thân mình nhếch nhác.
Nhưng màu đen và màu đỏ lại khác, cho dù bị thương chảy máu thì mọi người sẽ không nhìn ra, có thể đánh lừa kẻ địch, khiến cho đối phương không nắm bắt được tình cảnh của mình.
Tốt hơn cảnh hai người đối chiến, toàn thân ngươi mặc đồ trắng nhuốm đầy máu, nhìn nhếch nhác không chịu nổi, lúc đó đối phương sẽ biết ngươi không còn chống đỡ được bao lâu, dù đối phương cũng sắp không trụ được cũng sẽ trút hết chút sức lực cuối cùng chỉ cần cho ngươi một dao, ngươi chắc chắn sẽ chết.
Nhưng nếu đổi thành y phục màu đen hoặc đậm màu thì sẽ khác, cho dù chảy máu, màu sắc cũng che giấu, không để người khác nhìn ra, đối phương hoàn toàn không biết, lúc này ngươi còn bao nhiêu sức, trong tình huống không chắc chắn, sẽ không cắn răng chống đỡ, bởi vì hắn không biết phải dồn bao nhiêu sức mới có thể hạ gục ngươi.
Nghĩ đến bộ đồ màu hồng trên người, Phượng Khương Trần chọn bộ đồ cưỡi ngựa màu đen, cung nữ tiến lên muốn giúp cởi áo, nàng đang muốn từ chối lại phát hiện, đồ cưỡi ngựa trong hoàng cung thật phức tạp, hình như nàng không biết cách mặc, Phượng Khương Trần không thể làm gì khác hơn đành để Nhậm cung nữ giúp nàng thay y phục.
Cung nữ ngoan ngoãn, đứng từ đằng sau cởi áo khoác, ngón trỏ đặt lên lưng Phượng Khương Trần, xẹt một cái từ trên xuống dưới, để lại một vệt màu anh đào nhạt mờ mờ ảo ảo.
Mặc bộ đồ màu đen cho Phượng Khương Trần, lại đặt ngón trỏ lên áo khoác, trên y phục lại để lại một vệt như vết nước.
Bởi vì đưa lưng về phía Phượng Khương Trần nên động tác nhỏ này không rõ lắm, Phượng Khương Trần cũng không để ý thấy.
“Những thứ phối cùng này không cần, mặc đồ bảo vệ và cái bao đầu gối mặc vào cho ta là được.
” Mấy thứ này được làm từ da trâu, dùng riêng để bảo vệ đầu gối và hai tay.
Thông thường cũng chỉ có hậu phi mới dùng, dù sao những nữ nhân này phải dựa vào cơ thể để kiếm cơm, đúng lúc Phượng Khương Trần được hời.
Sau khi mặc đồ ngay ngắn xong, Phượng Khương Trần vẫy tay ra hiệu cho cung nữ lui ra ngoài, tháo toàn bộ trâm cài tóc bằng châu ngọc trên đầu xuống, chỉ đơn giản búi tóc lên như học giả, dùng dây cột tóc cố định lại.