Thần Y Vương Phi Bị Vứt Bỏ

Chương 481




Chương 481

 

Xảy ra chuyện như thế này, lão phu nhân và Tắn Dương Hầu phu nhân đều chán ghét nàng ta, gia tộc cũng vứt bỏ nàng ta, bởi vì nhà họ Giang không thể leo tới phủ Túc Vương, cũng bị ảnh hưởng tới những nữ tử khác của nhà họ Giang, nàng ta nhận ra mình đã không còn chỗ dựa nào nữa rồi.

 

Giang Ngọc Tú rưng rưng nước mắt, uống xong canh tuyệt tử, nàng ta khóc nức lên: “Biểu ca, chàng phải đối với ta thật tốt, bởi vì tình yêu giữa chúng ta nên ta mới phải chịu ấm ức thế này.”

 

Tần Dương Hầu vô cùng đau lòng, liên tiếp hứa hẹn, nhưng lời hứa của hắn căn bản không hề khiến Giang Ngọc Tú lay động, cho dù Giang Ngọc Tú có không tin, nhưng bên ngoài vẫn phải làm ra vẻ động lòng.

 

Giang Ngọc Tú ôm chặt lầy Tắn Dương Hầu, nàng ta hiểu rõ người đàn ông này, hắn là chỗ dựa duy nhất trên đời này của nàng ta một khi nam nhân này chán ghét nàng ta, đời này của nàng t sẽ sống không bằng chết.

 

Mà đây chính là điều là Tắn Dương hầu phu nhân mong muốn.

 

Không có nạp thái, vấn danh, nạp cát, nạp chinh, thỉnh kỳ, ngân thênh, phủ Tấn Dương hầu tùy ý chọn một ngày, tầm chiều tối đưa Giang Ngọc Tú đi vào từ cửa phụ.

 

Phượng Khương Trần vốn dĩ cho rằng nàng đã xử lý gọn gũi chuyện này nhưng không ngờ thời buổi bây giờ người thiếu nhát lại là người thông minh.

 

Bởi vì chuyện của Tắn Dương hầu khiến cho thanh danh của Phượng Khương Trần vang dội trong lòng Tấn Dương hầu phu nhân, nàng tiến vào phủ Tắn Dương hầu lại phát hiện ra chuyện này sau lưng Tấn Dương hầu phu nhân, chuyện này đúng là không thể thiếu công lao của Phượng Khương Trần.

 

Mà Phượng Khương Trần không biết, những phu nhân hào môn đã đặt cho nàng một biệt danh, chính là: Sát thủ hậu viện!

 

Chính thất phu nhân không một ai không muốn giao hảo với Phượng Khương Trần, tuy rằng nói thời buổi bây giờ có không ít đại phu có y thuật cao siêu nhưng đại phu nam ở hậu viện vẫn là có chút không tiện.

 

Phượng Khương Trần là nữ tử lại còn có y thuật giỏi, những quý phu nhân này đều hy vọng nàng tới hậu viện của mình đi dạo một chút, đào ra máy chuyện không hay ho đó, dù sao thì nhà ai mà chả có chuyện không hay, chỉ là nghiêm trọng hay không nghiêm trọng mà thôi.

 

Nghe nói phủ Tấn Dương hầu xảy ta chuyện, Phượng Khương Trần cười vô cùng vui vẻ, Tần Dương hầu phu nhân này quả nhiên biết điều, chẳng qua chỉ giúp chút chuyện thôi mà cũng tặng cho nàng đại lễ này, Tắn Dương hầu phu nhân này cũng không sợ đắc tội Trách Đông Minh, mắt đi sự trợ giúp từ nhà mẹ đẻ.

 

Có điều, chuyện này nghĩ một chút là hiểu rõ, nếu như không làm lớn chuyện, phủ Tấn Vương sẽ vì mặt mũi nhà mình mà bưng bít chuyện này, hơn nữa còn ép Tấn Dương hầu phu nhân phải thỏa hiệp.

 

Trong mắt bọn họ, nữ tử chịu ấm ức so với việc gia tộc mất mặt đương nhiên là về sau nghiêm trọng hơn, Đến lúc đó bọn họ tìm một lý do đàng hoàng, để Giang Ngọc Tú vào phủ làm thiếp, vậy thì sẽ khiến chuyện này yên ả rồi.

 

Giang Ngọc Tú không quá mắt mặt, vào phủ sẽ ỷ vào sự sủng ái của Tần Dương hầu, hơn nửa sinh con rồi, Tần Dương Hầu phu nhân sẽ phải sống những ngày khổ sở hơn, tám chín phần còn có khả năng sẽ bị hạ độc chết.

 

Tấn Dương hầu phu nhân không có lựa chọn nào khác, chỉ có thể làm như vậy mới có thể giữ được địa vị của mình.

 

Nhưng xong việc Phượng Khương Trần lại phát hiện, bản thân mình đã đánh giá thấp nữ nhân trong hậu viện rồi, Tắn Dương hầu phu nhân tặng nàng một món quà lớn, là có ý đồ cả.

 

Bởi vì chuyện trúng độc nên Tấn Dương Hầu phu nhân không tin tưởng đại phu, thậm chí còn không tin thái y, sức khỏe có gì khó chịu là lại hạ kiệu tới Phượng phủ để Phượng Khương Trần xem bệnh cho mình, đương nhiên, sức khỏe của con trai nàng ta cũng giao cho Phượng Khương Trần luôn.

 

Sau khi hai người thân thiết, Tấn Dương Hầu phu nhân nửa đùa nủa thật nói: “Khương Trần, viện của ta quá yên ắng, nếu như có cơ hội, giúp ta tìm vài nữ tử, cũng không cần phải là nữ tử con nhà gia giáo đâu.”

 

Phượng Khương Trần nghe vậy sửng sốt, sau đó lại lệ rơi đầy mặt, từ bao giờ nàng lại trở thành kẻ buôn người vậy.

 

Chuyện của Tần Dương Hầu tuy rằng làm loạn đến như vậy nhưng chỉ trong thời gian ngắn là lại yên ổn, hơi nữa vì thân phận của người trong cuộc nên chuyện này cũng chỉ lan truyền trong mấy gia tộc giàu có, hoàn toàn không giống như Phượng Khương Trần, vừa xảy ra chuyện đã đến truyền khắp, từ công chúa tới bá tính dân thường đều biết.