Thần Y Vương Phi Bị Vứt Bỏ

Chương 1929




Chương 1929

Khuôn mặt Phượng Khương Trần hơi  khó xử, một lúc lâu sau cũng không hề lên tiếng, dường như không muốn trả lời.

Có vấn đề.

Mọi người tim đập như sấm, tất cả đang nhìn Phượng Khương Trần chờ đáp án của nàng, Đại Lý Tự Khanh đợi đến lúc không còn kiên nhẫn nữa, lập tức liên tục thúc giục, Phượng Khương Trần bất đắc dĩ thở dài: “Đại nhân, thần nữ nhất định phải trả lời vấn đề này sao?”

“Đương nhiên…”

Đại Lý Tự Khanh còn chưa nói xong đã bị xử trưởng bộ hình ty cắt ngang: “Phượng Khương Trần, ngươi đừng ra vẻ ở đây nữa, câu hỏi này ngươi căn bản không trả lời được, tối hôm qua ngươi mang theo gia đinh đến đại lao Huyết Y Vệ của ta cuớp người, bức tường bên trái của đại lao Huyết Y Vệ, còn có mồi pháo trong góc kia chính là chứng cứ tốt nhất.”

Xử trưởng kia chỉ thẳng vào mũi Phượng Khương Trần, ngón tay run rẩy không ngừng.

Những người không biết còn tưởng rằng vị xử trưởng đại nhân này có bệnh, nhưng thật ra hắn tức giận như vậy là vì Phượng Khương Trần quá mức vô sỉ, làm chuyện xấu không nhận, đã vậy còn hắt nước bẩn lên trên người Huyết Y Vệ.

Phải biết rằng, từ khi Huyết Y Vệ thành lập tới nay, lúc nào cũng chỉ ăn hiếp người khác, hắt nước bẩn lên người người khác, đây là lần đầu tiên bọn họ bị người khác khi dễ, đã vậy còn bị hắt nước bẩn, trên dưới Huyết Y Vệ đều không thể chấp nhận được.

Huyết Y Vệ là cao thủ đổi trắng thay đen, mấy năm nay không biết gây ra bao nhiêu án giả và án oan, bọn họ bịa đặt tội danh vô cùng đúng lý hợp tình, hãm hại những người bọn họ muốn, dùng thái độ vô sỉ để làm giả chứng cứ, hoành hành suốt mấy năm nay ở hoàng thành, bây giờ lại không ngờ…

Phượng Khương Trần vô sỉ hơn bọn họ rất nhiều, rõ ràng xông vào đại lao cướp ngục, còn có thể bình tĩnh không có chuyện gì nói mình không làm, đã vậy còn tố cáo bọn họ làm mất phạm nhân.

Phượng Khương Trần nói những lời này mà không đỏ mặt sao? Phượng Khương Trần, người này thật sự quá vô sỉ, đúng là vô cùng đáng giận.

Xử trưởng bộ hình ty kia đang cực kỳ tức giận,  cũng vô cùng oán hận, vụ án của Huyết Y Vệ không thể lên được đại đường, đây là lần đầu tiên gặp phải đấy.

Nếu Huyết Y Vệ thua, hắn ta còn mặt mũi gì để sống tiếp nữa, Lục đại nhân đã nói dù phải dùng cách nào Huyết Y Vệ tuyệt đối không thể thua được, cho dù phải dùng thủ đoạn vô sỉ cũng không sao, tóm lại Huyết Y Vệ không thể thua, nếu vụ này thua, vậy còn ai sợ Huyết Y Vệ nữa, ai sẽ tin Huyết Y Vệ giải quyết được hết tất cả vụ án khó nữa.

Huyết Y Vệ không thể thua, Phượng Khương Trần cũng không thể thua, dù thế nào nàng cũng không thể thừa nhận chuyện Huyết Y Vệ lên án được.

Xử trưởng bộ hình ty và Phượng Khương Trần cứ đứng đối diện như thế, ngón tay chỉ vào Phượng Khương Trần càng run rẩy đến lợi hại, lúc này cũng sắp chỉ lên mũi của Phượng Khương Trần rồi.

Vẻ mặt Phượng Khương Trần hiện lên vẻ chán ghét, bốp… Một tiếng, Phượng Khương Trần không khách sáo đánh một cái lên ngón tay trước mắt mình: “Ta ghét nhất người khác chỉ tay vào mình, nếu còn có lần sau, ta sẽ băm ngón tay ngươi ra.”

Đây cũng không phải Phượng Khương Trần cố ý dọa người, mà là sự thật, nàng ghét bị người khác dùng ngón tay chỉ vào mũi, lúc còn nhỏ không biết bao nhiêu người chỉ tay vào mặt nàng rồi mắng, nói nàng là con hoang, nói nàng là tạp chủng, nói nàng là đứa trẻ không ai muốn, lúc trưởng thành tuy không thèm để ý đến chuyện này nữa, nhưng tất nhiên cũng ghét bị người khác chỉ vào mặt.

Vị này xử trưởng này phạm vào kiêng kị của nàng, vậy đừng trách nàng không biết lễ phép.

“Ngươi đánh ta?” Xử trưởng bộ hình ty nhìn vệt đỏ trên mu bàn tay, không thể tin Phượng Khương Trần lại có thể ra tay đánh hắn trước mặt hắn thế này, vậy công sức mấy năm nay không phải trở thành công cốc sao.

“Ta đánh thfi sao nào, xử trưởng đại nhân, ngươi cho rằng nơi này là Huyết Y Vệ sao, ngươi có thể ở đây lên mặt ức hiếp bá tánh sao? Tốt nhất ngươi nên thu lại dáng vẻ kia đi, ở đây không phải Huyết Y Vệ do ngươi định đoạt, nơi này là công đường Đại Lý Tự, mong ngươi tôn trọng ba vị thẩm án đại nhân.