Thần Y Vương Phi Bị Vứt Bỏ

Chương 1895




Chương 1895

Đối với hành vi bóc lột sức lao động này của Cửu Hoàng thúc, Tả Ngạn cũng không tức giận, đừng nói là Cửu Hoàng thúc có ra tay đối phó Trang Hàn, thì coi như lúc này Cửu Hoàng thúc toàn thân trở ra, bỏ lại hắn một mình đối mặt với Trang Hàn, hắn cũng sẽ không tức giận.

Giết Trang Hàn là nhiệm vụ của hắn, Cửu Hoàng thúc giúp hay không giúp không liên quan đến hắn, hắn sẽ không đi cầu xin sự giúp đỡ của người bên cạnh, thế gian này không có người có nghĩa vụ đối xử tốt với hắn.

Sự cay nghiệt và vô tình của Tả Ngạn, khiến cho Trang Hàn không biết phải làm sao, quốc gia ở trước mặt Tả Ngạn cũng không có một chút tác dụng, Trang Hàn dưới sự liên thủ của Cửu Hoàng thúc và Tả Ngạn, bị đánh đến đến không còn sức chống đỡ, nhưng trong nháy mắt, trên cơ thể đã bị rạch vài đường máu.

Trang Hàn vô cùng chật vật, áo giáp trên cơ thể cũng không đỡ được vũ khí sắc bén trong tay Cửu Hoàng thúc và Tả Ngạn, dưới sự liên thủ của hai người, Trang Hàn liên tục tháo chạy, trong ánh mắt sinh ra vẻ hoảng loạn, hắn biết cứ tiếp tục như vậy, hắn chết chắc rồi.

Hắn không ngờ võ công của Cửu Hoàng thúc cao như vậy, càng không ngờ Tả Ngạn sẽ ra tay…

Bất kể sát thủ hay là chính khách cũng không thể dùng “không nghĩ tới” để giải thích cho thất bại của mình, thất bại chính là thất bại, có giải thích bao nhiêu cũng không thay đổi được sự thật này, mà thất bại lần trước cũng đủ làm cho họ bỏ mạng lúc đó hoặc là vạn kiếp bất phục.

Đối với Trang Hàn mà nói, hắn ta “Không nghĩ tới” cũng đủ làm cho hắn ta giao phó tính mạng lưu lại nơi này, thân là tổng chỉ huy Cấm Y Vệ, tham công đến gần, một mình chắn Cửu Hoàng thúc chính là một quyết định sai lầm.

Thân là người đứng đầu của Cẩm Y Vệ, Trang Hàn chỉ chú ý đến công lao bắt Cửu Hoàng thúc nhưng không nghĩ đến sau khi thất bại, Cẩm Y Vệ của Tây Lăng không có tổng chỉ huy sẽ loạn thành cái gì.

Có lẽ trong lòng của Trang Hàn, hắn ta đích thân xuất thủ bắt Cửu Hoàng thúc là chuyện hết sức cẩn thận, chỉ có điều là không nghĩ tới sẽ có chuyện ngoài ý muốn mà thôi mà cái ngoài ý muốn này vừa vặn lấy mạng của hắn ta.

Lúc đầu Cửu Hoàng thúc phối hợp với Tả Ngạn khó khăn nhưng sau ba mươi chiêu, dưới sự phối hợp có chủ đích của Cửu Hoàng thúc, Tả Ngạn phát hiện chiêu thức của mình lại có thể phát huy ra sát khí lớn nhất.

Tả Ngạn hơi kinh ngạc, tất nhiên không phải là hắn kinh ngạc chiêu thức của mình thay đổi mà là kinh ngạc con người Cửu Hoàng thúc này, lại có thể buông xuống kiêu ngạo và tài năng để phối hợp với mình, cái này không khớp với hình ảnh Cửu Hoàng thúc trong lòng hắn.

Nhưng mà kinh ngạc thì kinh ngạc, dưới sự phối hợp của Cửu Hoàng thúc, Tả Ngạn dốc sức cho thấy khí thế của đệ nhất sát thủ của đại lục Cửu Châu, ngạo khí của đệ nhất sát thủ hiện ra vô cùng nhuần nhuyễn làm cho Phượng Khương Trần hô lớn thỏa nguyện, cũng hô lớn đánh giá.

Mười chiêu.

Dưới sự phối hợp của Cửu Hoàng thúc, Tả Ngạn chỉ cần mười chiêu đã đem kiếm đặt vào yết hầu Trang Hàn, một khắc đó không chỉ có Tả Ngạn không tin bản thân mà ngay cả Trang Hàn cũng không tin, hắn ta lại sẽ có dáng vẻ chật vật như vậy, chết trong tay một sát thủ tuổi còn trẻ.

“Không thể nào.” Đao trong tay Trang Hàn vẫn còn giữ nguyên tư thế chém xuống nhưng lúc này rốt cuộc hắn ta cũng không chém nổi nữa.

Trang Hàn cúi đầu, ánh mắt rơi xuống thân kiếm xỏ xuyên qua cổ họng của mình, đến bây giờ vẫn không thể tin được chính mình sẽ chết như vậy.

“Ta cũng hiểu là không có khả năng nhưng sự thật là như vậy.” Tả Ngạn lấy lại tinh thần từ trong kinh ngạc, lạnh lùng chuyển động cổ tay, chắn chắn Trang Hàn chết hắn mới rút kiếm ra.