Chương 1844
Vương Cẩm Lăng ôn nhu nói: “Cô nương không cần tức giận, ta cũng chỉ là suy đoán thôi, mọi người đều biết môn phái Huyền Tử tứ đại giang hồ, dám đặt tên là Huyền Nguyệt, tất là người của Huyền Nguyệt cung, còn vì sao đoán cô nương là đại tiểu thư Huyền Nguyệt cung, có điều chỉ là nghe người bên cạnh ngươi xưng hô với ngươi.”
Tạm thời tìm ra lý do gần như vô cùng hoàn hảo này, thật đúng là làm khó Vương Cẩm Lăng rồi, cũng may Lý Huyền Nguyệt cũng không tinh ý, tin tưởng lời nói của Vương Cẩm Lăng, buông tay xuống.
“Nếu biết ta là người của Huyền Nguyệt cung, sao còn không tránh ra, chúng ta phải gấp trút lên đường.” Lý Huyền Nguyệt nhìn qua Vương Cẩm Lăng một cái, xác định hắn không có nguy hiểm gì, không thèm lười dây dưa với hắn.
“Cô nương, mời.” Đối mặt với người đẹp hồng phấn vì Huyên Minh Kỳ mà đến, Vương Cẩm Lăng không chỉ khách sáo, còn rất nhiệt tình, vội vàng lui ra, để Lý Huyền Nguyệt lên núi.
Đứng tại chỗ nhìn Lý Huyền Nguyệt rời đi, mãi đến khi không nhìn thấy bóng người, Vương Cẩm Lăng mới hài lòng xoay người, giao phó cho ám vệ tìm công cụ thay thế, hắn muốn đi Tây Lăng.
Ám vệ của Vương gia thấy chủ tử không nhắc tới chuyện bọn họ không là tròn trách nhiệm, lau mồ hôi lạnh, nửa câu cũng không dám hỏi nhiều, ngoan ngoãn đi kéo ngựa của Vương Cẩm Lăng tới, đồng thời tìm cho Vương Cẩm Lăng chút thức ăn chín.
Tất cả đều đã chuẩn bị sẵn sàng, Vương Cẩm Lăng định cả đêm sẽ gấp rút lên đường, đuổi theo Cửu Hoàng thúc và Phượng Khương Trần, dám để cho hắn hứng gió lạnh, hắn tuyệt đối không để Đông Lăng Vũ Cửu được hài lòng.
Nào ngờ mới lên ngựa, ám vệ của Cửu Hoàng thúc giống như linh hồn của Cửu Hoàng thúc ở bên cạnh, đột nhiên đi lên chắn trước ngựa, cung kính nói: “Đại công tử, vương gia nhà ta nói, nếu đại công tử không trở về Đông Lăng, thù báo tin tức phụ thân ngài đang lựa chọn vợ cho ngài biết.”
Phốc…
Vương Cẩm Lăng kinh ngạc, thiếu chút nữa từ trên ngựa ngã xuống: “Ngươi nói cái gì?”
Cưới vợ sao? Hắn mới rời kinh có một tháng, đám người của Vương gia kia thật to gan, dám phá nguyện vọng của hắn?
“Đại công tử, người không nghe lầm, phụ thân ngài đang chọn vợ cho ngài, nếu như năm trước người chạy về Đông Lăng, có lẽ còn kịp từ chối.” Ám vệ ai cũng cúi đầu, không ai có thể nhìn thấy biểu cảm của hắn.
Biết sự tình vẫn còn chưa được quyết định, Vương Cẩm Lăng lập tức bình tĩnh lại: “Ta biết rồi, thay ta đa tạ vương gia nhà các ngươi.”
Giọng điệu chân thành, làm cho người ta không thể tin được, Vương Cẩm Lăng lúc này tức giận đến mức muốn giết người, nghĩ đến sự xuất hiện của Lý Huyền Nguyệt, Vương Cẩm Lăng có thể khẳng định, chuyện phụ thân hắn muốn hắn cưới vợ, và không liên quan gì đến Cửu Hoàng thúc.
Đông Lăng Vũ Cửu, quả thật là vô liêm sỉ, sao lại có thể dùng loại biện pháp này, và giải quyết đe dọa tiềm ẩn, cũng không nghĩ tới hắn cùng Huyên Minh Kỳ dễ nói chuyện như vậy.
“Đại công tử không cần khách sáo, Vương gia nhà ta nói đại trượng phu của Tề gia, trị quốc, bình thiên hạ, đại công tử cũng nên cưới vợ sinh con.” Ám vệ hình như không nhìn ra cơn giận của Vương Cẩm Lăng, nghiêm túc trả lời.
Vương Cẩm Lăng cũng sẽ không nổi giận với một ám vệ, nghĩ lại Vương Cẩm Lăng vẫn còn có biện pháp đối phó, khóe môi khẽ nhếch lên, hiện lên một nụ cười nhạt, hắn nói với ám vệ: “Thay ta truyền lại cho vương gia nhà các ngươi, vương gia nhà các ngươi cũng nên cưới vợ rồi, sau khi quay về Đông Lăng, ta sẽ dùng trên danh nghĩa của vương gia.”
Nói xong thì đánh ngựa rời đi, để lại đám ám vệ của Cửu Hoàng thúc trợn tròn mắt, há hốc mồm.