Chương 1578
“Chúng ta cũng vào thôi, người bệnh bên trong không thể đợi nữa.” Phượng Khương Trần ra hiệu cho Huyên Minh Kỳ cầm hòm thuốc đi theo nàng, trong lòng lặng lẽ cầu khấn, buổi chữa bệnh từ thiện và phát cháo miễn phí hôm nay có thể diễn ra thuận lợi.
Nhưng, đây tuyệt đối là hy vọng xa vời, lúc này, có một đám quan viên từ Cửu Môn Đế Đốc trong phủ lao tới, mục tiêu của họ chính là sạp phát cháo miễn phí và nhà chữa bệnh từ thiện ở cổng thành, thấy dáng vẻ hung thần ác sát của họ, chắc chắn không có chuyện tốt…
Lời gửi độc giả: Rất xin lỗi lại muộn rồi, sáng sớm nay lúc đánh răng, bị nhổ ra một búng máu, dọa tui giật mình, mãi không ngưng, cũng không biết bị chảy máu ở đâu, đành phải đi bệnh viện… cho nên, chậm rồi.
Phượng Khương Trần và Huyên Minh Kỳ không thể ngờ người của Đế Đốc phủ điều động đến, dù có nghĩ tới cũng vô ích, chỉ dựa vào năng lực của hai người họ không ngăn được hành động của quan phủ.
Hai người một trước một sau đi vào trong, chuẩn bị chữa trị cho những người bệnh nặng không có tiền, Phượng Khương Trần yên lặng cầu khấn, đừng xuất hiện bệnh nhân nào sắp chết, nàng không hy vọng ngày đầu tiên khám bệnh từ thiện đã có tin tức có bệnh nhân chết, điều này quá bất lợi với họ.
Huyên Minh Kỳ lặng lẽ đi theo sau Phượng Khương Trần, không phát ra bất cứ âm thanh gì, Phượng Khương Trần sắp quên mất còn một người tồn tại, sau khi quẹo một cái, Phượng Khương Trần đột nhiên nghe thấy Huyên Minh Kỳ ở sau lưng lên tiếng.
“Nàng bảo vệ hắn như vậy, với hắn mà nói cũng không phải chuyện tốt, nàng không thể bảo vệ hắn cả đời.” Huyên Minh Kỳ suy nghĩ hồi lâu, mới nghĩ ra từ để nói.
Phượng Khương Trần dừng bước, giật mình trong phút chốc lát, hơi kinh ngạc chuyện Huyên Minh Kỳ sẽ mở miệng nói chuyện, hơn nữa còn nhắc nhở nàng.
Hai người đều hiểu, “hắn” trong miệng Huyên Minh Kỳ ý chỉ người nào, Huyên Minh Kỳ nói như vậy, cũng có nghĩa hắn thích Tôn Tư Hành, nếu không hắn đã không quản chuyện của người khác.
Nam nhân này rất có phong độ và tấm lòng, việc làm hôm nay của Tôn Tư Hành rõ ràng khiến hắn thấy phiền, nhưng hắn không để trong lòng, ngược lại lại quan tâm sự phát triển sau này của y.
Nhiều hơn một người thích Tôn Tư Hành là chuyện tốt, Phượng Khương Trần không quay đầu lại, đưa lưng về phía Huyên Minh Kỳ nói: “Ta hy vọng, thế gian này có một thầy thuốc thuần túy. Ta sẽ cố gắng dùng tất cả năng lực của ta để mang lại cho hắn một thế giới đơn giản, ở trong thế giới của hắn chỉ có bệnh nhân và y thuật, không có ngươi lừa ta gạt.”
Nói xong câu đó, Phượng Khương Trần tiếp tục đi về phía trước, nàng biết mình đang làm gì, dù nàng không bảo vệ được Tư Hành thì vẫn còn người khác có thể, nàng sẽ tranh thủ gia tăng lớp bảo vệ cho Tư Hành trong phạm vi khả năng cho phép.
Giọng nói của Phượng Khương Trần rất nhẹ rất nhẹ, nhưng Huyên Minh Kỳ nghe vào tai lại cảm thấy vô cùng nặng trĩu, nhìn bóng lưng vừa gầy vừa kiên cường của Phượng Khương Trần, Huyên Minh Kỳ hiểu, Phượng Khương Trần…
Đã từng là một thầy thuốc đơn thuần, nhưng hiện thực không cho phép nàng đơn thuần, bây giờ, nàng gặp được một thầy thuốc đơn thuần như thế, nàng không hy vọng hiện thực làm hỏng sự tốt đẹp của Tôn Tư Hành.
Thầy thuốc thuần túy.
Khương Trần, nếu đây là điều nàng muốn, vậy thì ta sẽ góp chút cố gắng cùng nàng, bảo vệ Tôn Tư Hành, tạo ra cho hắn một thế giới chỉ có bệnh nhân và y thuật, thế giới của hắn sẽ mãi mãi chỉ có sự tích cực và ánh mặt trời, bóng tối và máu tanh cứ giao cho họ.
Hai người theo đuổi tâm tư của mình, càng gần khu bệnh nặng, mùi hôi chua càng đậm, trong không khí tràn ngập hơi thở đặc trưng của bệnh nhân làm cho người ta không thể nào thích nổi.
Phượng Khương Trần dừng ở cửa, cởi áo choàng trên người ra, lúc này Huyên Minh Kỳ mới phát hiện, Phượng Khương Trần mặc một bộ đồ trắng.