Chương 1563
Thôi gia đúng là rất âm hiểm!
Vương gia thật sự hướng về phía Thôi gia?
Cửu Hoàng thúc lắc lắc đầu, đây là chuyện vĩnh viễn không bao giờ có khả năng xảy ra. Vì lợi ích chung nên hai mãnh hổ có thể tạm thời hợp tác, bởi vì hợp tác là ngang hàng bình đẳng, nên loại chuyện như giữa hai con mãnh hổ mà có một con cúi đầu là không bao giờ xảy ra.
Cho dù người Thôi Vương hai nhà có chết cũng sẽ không cúi đầu vì đối phương, đây chính là kiêu ngạo của thế gia.
Cho nên Cửu Hoàng thúc hoàn toàn không hề lo lắng về việc Vương gia sẽ chống đỡ cho Thôi gia, nếu không lúc trước hắn đã ngăn cản hai nhà Thôi Vương hợp tác, không cho hai bên xích lại gần nhau rồi.
“Vân Thanh, chuyện này ngươi không cần phải lo lắng, Vương gia sẽ không bao giờ chống đỡ cho Thôi gia cũng như những người nằm trong tay Thôi gia, thế gia đứng đầu chỉ có một, hai nhà Thôi Vương trước giờ đều tự xưng là đệ nhất thế gia trên toàn đại lục cửu châu này, trăm ngàn năm qua hai nhà đều vì cái danh hiệu này mà chưa từng ngừng âm thầm đấu đá nhau.
Nếu Vương gia thật sự hướng về phía Thôi gia và chống đỡ cho người nhà Thôi gia thì đến cuối cùng cho dù thành công đi nữa, bàn về công lao hay phần thưởng kiểu gì Thôi gia cũng nhiều hơn Vương gia, cho dù Vương gia có làm cách nào đi nữa thì công lao nhận về cũng không thể nào hơn Thôi gia được.
Nếu ta là Vương Cẩm Lăng, hoặc là không chen chân vào cuộc tranh giành quyền lực trên đại lục cửu châu này, nếu thật sự muốn chen chân vào thì chắc chắn cũng không lựa chọn hợp tác với Thôi gia, ngược lại ta vẫn sẽ duy trì trạng thái đối chọi với Thôi gia, chỉ có như vậy mới có thể áp chế hoàn toàn Thôi gia, trở thành thế gia đứng đầu.
Vương Cẩm Lăng là một người thông minh lại cẩn thận, loại chuyện nóng vội muốn lôi kéo Vương gia đó Vương Cẩm Lăng cũng sẽ không đứng ra sau mà xếp hàng, đợi đến lúc đại lục cửu châu này đại loạn Vương Cẩm Lăng rồi cũng sẽ đưa ra lựa chọn.”
Tranh giành quyền lực hoàng triều là chuyện không ai có thể thực sự không thèm đếm xỉa, nhất là thế gia nắm trong tay rất nhiều tài nguyên và tài phú. Đứng thành hàng là điều chắc chắn, sau đó là tới bài kiểm tra năng lực, người được chọn thì một bước lên mây, người không được chọn thì mất hết tất cả.
Tô Vân Thanh rất ít khi phục người khác, nhưng mấy lời Cửu Hoàng thúc nói hắn lại hoàn toàn nghe theo, Cửu Hoàng thúc nói Vương gia sẽ không hỗ trợ Thôi gia, hắn hoàn toàn tin tưởng.
Tô Vân Thanh nhẹ nhàng thở ra một hơi,thu thập hết thông tin tình báo về việc cứu trợ thiên tai trên bàn và đứng lên, lấy ra một tấm bản đồ rồi đưa tới trước mặt Cửu Hoàng thúc: “Đây là bản đồ để tiến vào cung Huyền Tiêu, Kinh Vân ở bên kia truyền tin tức tới, hắn đã thành công tiến vào cung Huyền tiêu, hiện tại đang tìm kiếm nơi tấm bản đồ cửu châu rơi xuống.
Ngoài ra cốc chủ Huyền Y cốc cũng đã chữa lại mặt cho Huyên Phi, bây giờ lúc Huyên Phi không nói chuyện trông giống Phượng Khương Trần y như đúc. Và phu nhân của cung chủ cung Huyền Tiêu cũng rất giống Phượng Khương Trần, Bộ Kinh Vân nghe cung chủ gọi người đó là Dĩ Mạt phu nhân.”
Cái tên “Dĩ Mạt” này trước kia Tô Vân Thanh thật sự không biết là của ai, nhưng bây giờ hắn đã biết mẫu thẩn của Phượng Khương Trần tên là Lục Dĩ Mạt.
Tô Vân Thanh cũng không cho rằng nữ nhân gọi là “Dĩ Mạt” kia của cung Huyền Tiêu là mẫu thân của Phượng Khương Trần, phải biết rằng Huyên Phi lớn hơn Phượng Khương Trần nửa tuổi, cho dù Lục Dĩ Mạt lợi hại đến mấy cũng không thể sinh ra hai đứa trong vòng một năm.
“Dĩ Mạt?” Cửu Hoàng thúc cười lạnh một tiếng, gõ gõ lên mặt bàn: “Để Bộ Kinh Vân phái người đi điều tra thân phận của vị Dĩ Mạt phu nhân kia, sau khi tra được rồi cũng không cần báo về, nghĩ biện pháp để lộ ra cho cung chủ cung Huyền Tiêu biết được.” Hắn không có thù gì với cung Huyền Tiêu cả, tất cả những gì hắn muốn là tấm bản đồ cửu châu, cho nên… cung Huyền Tiêu cứ hỗn loạn đi, càng loạn càng tốt.
“Chỉ sợ là hơi khó, lai lịch của Phượng phu nhân năm đó không có ai biết cả, chỉ biết nàng là dân đen, được Phượng tướng quân coi trọng nên cưới về làm vợ, sau đó cùng Phượng tướng quân đi chinh chiến khắp nơi.” Sáng sớm Tô Vân Thanh đã phái người đi thăm dò, đáng tiếc là không có kết quả gì.