Chương 1562
Tô Vân Thanh không có tí thiện cảm nào đối với mấy thế gia, bởi thế gia nắm trong tay quá nhiều tài nguyên, khiến những người xuất thân nghèo hèn không có bất kì một cơ hội nào.
“Thôi gia? Hừ… Thôi gia trung thành với tiền triều không đồng nghĩa với việc sẽ trung thành với ta, Thôi gia sẽ giúp huyết mạch của tiền triều đoạt vị, nhưng người đó không phải là ta.” Cửu Hoàng thúc chưa bao giờ cân nhắc về việc đặt Thôi gia vào vị trí hợp tác cùng.
Hơn cả Thôi gia, hắn xem trọng Vương gia và Vân gia hơn.
Vương gia cần một sự đột phá, Vân gia thì cần một cơ hội để thoát khỏi cái danh thương nhân.
Không thể không thừa nhận Phượng Khương Trần đúng là phúc tinh của hắn, nếu không có Phượng Khương Trần thì hắn cũng không dễ dàng như vậy, vừa hợp tác với Vương Cẩm Lăng vừa nhận được sự trợ giúp của thiên hạ Tây Lăng.
“Ý ngươi là hoàng tộc Lam thị vẫn còn người khác sống sót, và Thôi gia đã trung thành với người đó?” Hai mắt Tô Vân Thanh mở lớn.
Nếu thật sự là vậy thì tình cảnh của bọn họ hơi tệ rồi đây, bốn bề tứ phía đều là địch.
“Ta có thể sống sót thì cũng có người khác có thể sống sót, Hoàng đế tứ quốc muốn giết tận gia tộc Lam thị ư, đây là chuyện không có khả năng xảy ra.” Đương nhiên đây cũng chỉ là nghi ngờ của riêng hắn thôi.
Mặc kệ cho dù hoàng tộc Lam thị có còn người khác sống sót hay không thì cũng chẳng liên quan tới hắn, càng nhiều xáo trộn đảo loạn đại lục cửu châu này càng cho hắn nhiều cơ hội tốt để làm việc.
“Nhưng thật ra nếu bây giờ còn có người khác thuộc hoàng tộc Lam thị vẫn còn sống, thì Thôi gia không những sẽ không giúp chúng ta mà nói không chừng còn phản bội tàn sát hết chúng ta.” Mấy năm nay đấu tranh vì quyền lực khiến Tô Vân Thanh hiểu được rằng, chỉ vì cái ghế kia thì đừng nói chỉ là người có cùng huyết thống với mình, ngay cả đứa con chính mình dứt ruột sinh ra mà những người đó vẫn có thể xuống tay được.
“Mặc kệ liệu có người khác thuộc hoàng tộc Lam thị vẫn còn sống hay không, Thôi gia bất kể thế nào cũng không thể dùng được.” Hắn chính là đứa con của công chúa tiền triều, người nhà Thôi gia chắc chắn sẽ không thiên vị hắn, dù sao hắn cũng không phải người nhà Lam thị chính thống.
“Ta hiểu rồi, chắc chắn ở trước mặt người nhà Thôi gia ta sẽ không để lộ chút tin tức nào.” Vẻ mặt Tô Vân Thanh nghiêm túc, trong mắt lộ ra nét chăm chú chưa từng thấy trước đây.
Cửu Khánh không nói cặn kẽ hơn nhưng hắn vẫn hiểu được, trong tay Thôi gia thật sự có người chân chính thuộc hoàng tộc Lam thị, nếu không thì Thôi gia cũng sẽ không xuất thế.
Xuất thế có nghĩa là gì? Nghĩa là muốn đứng lên tranh đoạt quyền lực trên đại lục cửu châu này, nhưng nhìn thái độ của Thôi gia vừa xuất thế đã đối chọi với Hoàng thượng Đông Lăng, thể hiện rõ ra rằng họ không muốn thuận theo quyền lực của vua.
Không thuận theo quyền lực của vua đồng nghĩa với việc bọn họ phải tự thành lập một quyền lực riêng của mình, xem ra bọn họ cần phải làm việc nhanh hơn nữa, nếu không đến lúc đó lại phải vội vội vàng vàng.
“Thôi gia bên kia vẫn giống như thường ngày, chúng ta đề phòng nhiều hơn chút, tránh cho rút dây động rừng.” Cửu Hoàng thúc biết Thôi gia đang chơi một ván cờ lớn, nếu không phải Phượng Khương Trần vô tình chữa bệnh cho Thôi Hạo Đình rồi nêu ra một cái điều kiện kỳ quái thì không biết đến bao giờ hắn mới phát hiện ra âm mưu của Thôi gia.
Nữ nhân ngốc Phượng Khương Trần kia dường như trời sinh còn có chút mánh khóe chính trị, trông qua tưởng chừng chỉ là một chuyện lơ đãng cẩu thả, nghĩ đi nghĩ lại mới phát hiện thì ra đều có thu hoạch ngoài ý muốn.
Tô Vân Thanh hết sức thận trọng gật gật đầu, Cửu Hoàng thúc cũng đã nhắc nhở rồi, hắn cũng ngu ngốc đến nỗi đi đụng mặt với người Thôi gia, điều mà hắn lo lắng ngay lúc này là…
“Cửu Khánh, bây giờ hai nhà Thôi Vương hợp tác, lỡ như Thôi gia mượn cớ hội lôi kéo Vương gia khiến Vương gia thật sự hướng về phía bọn họ, nếu như vậy thì thật sự rất phiền toái.”
Tô Vân Thanh có thể chắc chắn lần này Thôi gia đồng ý hợp tác cùng Vương gia khẳng định là có tồn tại tâm tư lôi kéo Vương gia.