Chương 1558
“Nếu ta không giữ thì hắn cũng không chịu đi, hơn nữa hắn còn có giao tình không bình thường với nương của ta, ta nể mặt mũi của nương nên không đuổi hắn đi, bởi vì trước đây nương đã lừa hắn, mà hắn cũng đã chờ đợi suốt mười tám năm…” Phượng Khương Trần lúc đầu nói còn tự thấy hợp lí, nhưng giữa chừng nhìn qua đôi con ngươi càng ngày càng lạnh của Cửu Hoàng thúc thì tự nhiên càng nói càng thiếu tự tin, câu cuối vô tình biến thành một lời thì thầm.
“Phượng Khương Trần, nàng khẳng định là do nàng nể mặt mũi nương nàng nên mới giữ hắn ở lại, chứ không phải do nàng thấy cảm động, cảm động vì hắn si ngốc chờ nàng suốt mười tám năm?” Cũng không thể trách Cửu Hoàng thúc quá nóng vội được, người tên Huyên Minh Kỳ này thật sự rất nguy hiểm.
Nếu Phượng Khương Trần không nhắc tới thì có lẽ hắn cũng quên mất Huyên Minh Kỳ là người cứng đầu như thế nào. Mười tám năm, chỉ vì một câu nói của mẫu thân Phượng Khương Trần mà Huyên Minh Kỳ đợi Phượng Khương Trần những mười tám năm, vậy nếu đến lúc này hắn vẫn chưa tìm được nàng thì có phải sẽ tiếp tục chờ đợi hay không.
Một nam nhân như vậy rất dễ dàng khiến cho nữ nhân động lòng, giả dụ có không động lòng đi nữa thì cũng sẽ nảy sinh lòng thương cảm.
“Đương nhiên là không rồi, Cửu Hoàng thúc huynh rốt cuộc xem ta là ai vậy, nếu ta mà cảm động thì ta đã gả cho người ta từ lâu rồi.” Sao còn ở đây đợi huynh nữa, Phượng Khương Trần thất vọng nhìn Cửu Hoàng thúc.
Rốt cuộc nàng phải nói bao nhiêu lần nữa thì Cửu Hoàng thúc mới tin hiện tại nàng không có ý định lập gia đình đây.
Vân Tiêu tới cầu thân, sự tồn tại của Huyên Minh Kỳ, đều là những chuyện không phải nàng không khống chế được, tại sao lần nào cũng cứ phải cắn mãi mấy chuyện này không buông.
Một hai lần nàng còn cho đó là tình thú yêu đương, thể hiện rằng Cửu Hoàng thúc đang quan tâm mình. Nhưng liên tiếp nhiều lần Cửu Hoàng thúc và nàng đều vì mấy chuyện này mà cãi nhau, khiến nàng không thể không hoài nghi Cửu Hoàng thúc không hề tin tưởng nàng.
Bản thân nàng còn đang vì Huyên Minh Kỳ mà đau đầu muốn chết, Cửu Hoàng thúc ở đó không nghĩ biện pháp giúp lại còn không tin tưởng nàng, Phượng Khương Trần đột nhiên thấy cực kì oan ức, nhìn Cửu Hoàng thúc cả buổi không nói thêm lời nào thì buồn bực đẩy hắn: “Buông ra.”
Cửu Hoàng thúc không nói lời nào, chỉ yên lặng dùng thêm lực ôm chặt Phượng Khương Trần hơn, dúi đầu vào lồng ngực nàng, hơi cọ cọ, âm thầm lặng lẽ nói cho Phượng Khương Trần nghe, thật sự xin lỗi!
Hắn cũng không phải là không tin tưởng Phượng Khương Trần, chỉ là hiện tại thế cục phía hắn đang rất bất lợi, không được phép phạm chút sai sót nào, nếu không phải do hắn đang phải ngồi trong ngục mà mất liên hệ với bên ngoài thì cũng không đến nỗi bất an như vậy.
Phượng Khương Trần mãi mãi không thể biết được lúc hắn còn ở trong đại lao Tông nhân phủ, khi nhận được tin Phượng Khương Trần có hôn phu hắn đã hoảng sợ như thế nào.
Một khi thân phận hôn phu và hôn thê ấy được xác nhận thì muốn giải quyết được cũng phải rất phiền toái, mà thanh danh của Phượng Khương Trần kiểu gì cũng có tổn hại.
Phượng Khương Trần như vậy là hiếu thuận, đối phương là người mà nương của Phượng Khương Trần chọn ra, hơn nữa còn là người có thể cho Phượng Khương Trần một cuộc hôn nhân có danh có phận, hắn thực sự lo lắng Phượng Khương Trần nhất động tâm mà đồng ý với đối phương.
Nếu, nếu như bây giờ hắn không mất tự do tạm thời thì hắn chẳn việc gì phải đặt Huyên Minh Kỳ vào trong mắt cả, hắn sẽ quang minh chính đại tới Phượng phủ, sẽ kiêu ngạo tuyên bố giống như Huyên Minh Kỳ. Phượng Khương Trần là nữ nhân của bản vương.
Nhưng hiện tại hắn lại không thể làm gì cả, cái loại cảm giác không thể nắm chắc trong tay thật sự hắn rất khó chịu, hắn chán ghét những chuyện phát sinh ngoài ý muốn mà lại không thể khống chế được.
Phượng Khương Trần không biết Cửu Hoàng thúc đang bất an điều ì, chỉ lo dùng thêm sức đẩy Cửu Hoàng thúc ra, nếu đẩy không ra thì đánh…