Chương 1549
Phượng Khương Trần liếc Vương Cẩm Lăng một cái, thể hiện đang định tiễn khách, Vương Cẩm Lăng mặc dù không muốn lắm nhưng vẫn phải đứng dậy: “Khương Trần, ta về trước, trời đang đổ tuyết lớn, nếu không có việc gì thì nàng đừng ra ngoài.”
Hắn phải trở về để bàn bạc với mấy người khác, hắn chắc chắn sau khi Nam Lăng Cẩm Phàm và Tây Lăng Thiên Lâm biết chuyện Huyên Minh Kỳ hợp tác với hắn, ở bên kia hai tên đó chắc sẽ càng thêm phối hợp với hành động của Cửu Hoàng thúc.
Không lừa giết được hai tên đó, hắn không phải là đại công tử nổi danh thiên hạ nữa.
Phượng Khương Trần đứng dậy định tiễn hắn, Vương Cẩm Lăng lập tức ngăn lại: “Đừng ra ngoài, gió lớn lắm, cẩn thận bị cảm.”
Sau khi Vân Tiêu đi vào thì chỉ thấy còn có mỗi Phượng Khương Trần, hạ nhân đều đã cho lui ra hết, nhìn kiểu này là biết Phượng Khương Trần đang có chuyện muốn nói với hắn, Vân Tiêu cũng không quanh co lòng vòng, tiến lên trước mấy bước: “Phượng cô nương đúng là có đôi tay như thần, sau khi thấy Thôi Hạo Đình đã dần hồi phục, Vân mỗ cảm thấy cực kì biết ơn.”
Vân Tiêu cũng biết một chút ý thuật, chỉ là không thông thạo lắm, bản thân xuất thân là dược sư nên thỉnh thoảng tự mình chữa bệnh cũng bình thường, hắn đang tính tự bắt bệnh cho mình nhưng không ngờ Phượng Khương Trần còn thẳng thừng hơn hắn.
“Bệnh tình của Thôi công tử đã không còn gì đáng ngại, trước đây chúng ta chưa nói qua, bây giờ hãy nói về bệnh tình của ngươi, Vân Tiêu công tử.” Phượng Khương Trần đứng dậy, không biết lấy từ đâu ra một tấm bảng, ở mặt trên có dán một tờ giấy.
Phượng Khương Trần cầm lấy một cái bút chì than viết lên tờ giấy một ít đồ vật này nọ, vừa viết vừa nói: “Vân Tiêu, ngươi có lẽ cũng biết ta không quen nói mấy lời thừa thãi, càng không thích quanh co lòng vòng, chúng ta hãy ăn ngay nói thật cho nhau biết, lần này kiểm tra cho ngươi ta phát hiện trong não ngươi có một khối u, ta tin chắc ngươi cũng đã biết rõ về bệnh tình của mình.”
“Đúng là ta đã hiểu rõ.” Nụ cười trên mặt Vân Tiêu hơi cứng lại, dần bị thay thế bởi vẻ nghiêm túc, nghĩ một chút lại hỏi thêm một câu: “Phượng cô nương, liệu ngươi có chữa được hay không?”
“Chưa biết được, ta cần kiểm tra thêm một bước nữa, trên này là ta ghi chú những việc cần làm, còn có cả việc sắp xếp lịch kiểm tra, nếu ngươi đồng ý thì làm phiền ngươi ký tên vào đây.” Phượng Khương Trần viết mấy nét chữ đã xong một bản thỏa thuận, đưa tới trước mặt Vân Tiêu.
Đương nhiên đây không phải đơn xin đồng ý phẫu thuật, mà chỉ là đơn đồng ý cho phép kiểm tra cùng sự phối hợp của Vân Tiêu, thực ra thân phận của Vân Tiêu khá phiền toái, nhưng nghĩ lại thấy nàng cũng chẳng cần gì từ hắn cả nên hắn không thấy sợ chút nào.
Còn về dược liệu? Hiểu rồi… chỉ là nàng đang tự lấy một cái cớ cho mình thôi, lúc nàng và Vân Tiêu vừa mới gặp hắn đã đưa cho nàng một khối lệnh bài, cho phép nàng được ưu tiên sử dụng dược liệu của Vân gia, chỉ là nàng có trả tiền cho việc đó, đâu có đem y đức của mình đánh đổi được đâu.
Tuy rằng nàng thực sự vẫn thèm nhỏ dãi khẩu súng tự động kia, nhưng nàng vẫn không có quên cái gì mới là điểm quan trọng nhất.
“Ngươi muốn người nhà của ta ký vào đơn đồng ý phẫu thuật mới bằng lòng chữa bệnh cho ta.” Đối với mấy điều bên trên Vân Tiêu ngầm đồng ý hết, chỉ hỏi lại mỗi điểm này.
Vì sao?
“Đúng vậy, tốt nhất là cha của ngươi đồng ý cho phép phẫu thuật, giả sử có thất bại thì không được tìm ta truy cứu trách nhiệm. Vân Tiêu, ta là thầy thuốc, chỉ khi nào ta đảm bảo được sự an toàn của chính bản thân mình, đến lúc đó mới cam đoan bảo vệ được an toàn của bệnh nhân. Bây giờ ta cần người nhà của ngươi ra mặt ký vào đơn đồng ý phẫu thuật, ngươi chắc cũng hiểu xác suất phẫu thuật không phải lúc nào cũng thành công một trăm phần trăm, đặc biệt là phẫu thuật sọ não .” Cho dù nàng có là thiên tài đi nữa cũng không dám chắc chắn với bệnh nhân.
Xin ngươi cứ yên tâm, chắc chắn lần phẫu thuật này sẽ thành công một trăm phần trăm. Đối với cách nói này chỉ để lừa gạt người ngoài, một thầy thuốc đương nhiên sẽ không thể điều gì cũng có thể nói lung tung, bởi vì có rất nhiều chuyện ngoài ý muốn sẽ xảy ra và người đó không thể khống chế hết được, nếu một khi vị thầy thuốc đã nói sẽ nắm chắc được khoảng bảy mươi phần trăm thì hầu hết các cuộc phẫu thuật đều sẽ thành công.