Chương 1413
“Thất đệ.” Thái tử lên tiếng, Đông Lăng Tử Lãng nể tình quay đầu lại, làm một cái lễ với Thái tử: “Tham kiến Thái tử, Thái tử cũng đến thăm Cửu Hoàng thúc sao? Trùng hợp quá!” Nói xong, hắn cũng không đợi Thái tử, lập tức đi vào trong phòng giam.
Thái tử ở đây, hắn vẫn đi lướt qua trước mặt Thái tử, Đông Lăng Tử Lãng thật sự là không đưa Thái tử vào trong mắt, không hề cho Thái tử một thể diện làm quân nào.
Trong mắt Thái tử hiện lên một hồi ức giận. Sau khi há miệng thở dốc, cuối cùng hắn không nói gì cả. Hoàng hậu ra ngoài rồi, Hoàng thượng sủng ái Đông Lăng Tử Lãng nhiều hơn, trái lại lạnh nhạt với hắn như kẻ thù.
Thái tử áp chế lửa giận, cũng đi vào trong.
Cũng đều là ngồi tù, nhưng đãi ngộ của Cửu Hoàng thúc tốt hơn Phượng Khương Trần rất nhiều: Nhà tù của Cửu Hoàng thúc không chỉ được thông gió không khí, ánh sáng đầy đủ, mà còn có giường có chăn, thậm chí bàn uống trà cũng được trang bị đầy đủ hết.
Đã mấy ngày rồi Cửu Hoàng thúc không thay quần áo, vậy mà lúc này y phục hắn vẫn sạch sẽ như mới, ngay cả một chút bụi cũng không có. Lúc đến gần, người ta còn có thể ngửi thấy mùi hương trúc thản nhiên quanh quẩn trên người hắn. Cửu Hoàng thúc đang cầm trong tay một quyển sách, thấy Đông Lăng Tử Lãng và Thái tử đến, hắn cũng không quan tâm chút nào.
“Hoàng thúc.”
“Cửu Hoàng thúc.”
Một câu trước là cung kính, một câu sau lại chỉ là đối phó.
“Ừ, ngồi đi.” Cho dù là tù nhân, khí thế toàn thân Cửu Hoàng thúc cũng không hề giảm đi nửa phần. Đối mặt với sự hữu lễ của Thái tử và Đông Lăng Tử Lãng, hắn thản nhiên nhận lấy, nhưng cũng không ngẩng đầu lên.
“Đa tạ (Cửu) Hoàng thúc.” Huynh đệ vẫn là huynh đệ, Thái tử và Đông Lăng Tử Lãng trăm miệng một lời, cùng nhau. Hai người liếc mắt nhìn rồi lại cùng ngồi xuống, sự bất mãn của Thái tử càng sâu hơn.
Mi mắt Cửu Hoàng thúc khẽ nâng lên. Khi thấy một màn như vậy, hắn chỉ cười lạnh.
Hoàng thượng không giáo dưỡng tốt Thái tử, vậy nên đường đường là một Thái tử lại không hề phóng khoáng, ham tranh chấp cái thứ khí phách vô dụng đó với huynh đệ mình.
Sau khi hai người ngồi xuống, Cửu Hoàng thúc cũng không nói gì, lại càng không lấy mắt nhìn người, người nào không biết còn tưởng đây là thư phòng của Cửu Hoàng thúc. Khụ khụ… Cửu Vương phủ bị phong tỏa, thư phòng Cửu Hoàng thúc đã bị lục lọi đến loạn thất bát tao, nói không chừng thư phòng còn không được chỉnh tề bằng nơi này.
Ánh mắt của Thái tử và Đông Lăng Tử Lãng như muốn giết nhau, cũng không ai nhường ai, cuối cùng vẫn là Đông Lăng Tử Lãng nhớ tới mục đích của lần viếng thăm này. Hắn lùi mấy bước, nhận thua, nhưng Thái tử thắng rồi cũng không vui vẻ. Hắn biết bản thân không ngăn cản được Đông Lăng Tử Lãng . Quả nhiên, Đông Lăng Tử Lãng vừa xoay người liền nói với Cửu Hoàng thúc: “Cửu Hoàng thúc, hôm nay chất nhân đến đây là để mang cho người một tin tức.”
“…” Cửu Hoàng thúc mở Nhất Hiệt Thư ra, tiếp tục xem, hoàn toàn không nhìn Đông Lăng Tử Lãng.
“Tử Lạc, nếu Hoàng thúc đã không có hứng thú muốn biết, ngươi cũng đừng lấy chuyện gì loạn thất bát tao ra để quấy rầy sự thanh tĩnh của Hoàng thúc!” Thái tử bày ra bộ dáng dạy dỗ, nói với Đông Lăng Tử Lãng một câu, lại bảo Cửu Hoàng thúc: “Hoàng thúc ở trong này còn thiếu cái gì nữa không? Chất nhân sẽ đưa tới cho ngài cái đó!”
“Thái tử có lòng rồi.” Cửu Hoàng thúc trả lời lại một câu, nhưng vẫn không ngẩng đầu lên như trước, bỏ qua không chào đón hai người này.
“Đây là điều chất nhân nên làm!” Thái tử nghe được một ít tin đồn, trong lòng càng cảm thấy kiên định hơn, rằng Cửu Hoàng thúc có thể vượt qua được cửa ải khó khăn.
Nội dung của văn kiện khẩn cấp từ tám trăm dặm khẩn cấp có thể giấu diếm, nhưng chuyện có cấp báo lại không lừa được người Thái tử này là hắn. Thái tử phái người cha xét một chút liền ra được chuyện năm ngọn núi bị nổ mạnh, ai ai cũng nói là trời bất bình, nhưng với khứu giác chính trị nhạy bén của hắn, Thái tử có thể khẳng định việc này có âm mưu, bởi vì… thời gian thực sự rất trùng hợp!