Dù sao cũng đừng xem thường năng lực nữ nhân, càng không được xem thường năng lực của một đám nữ nhân mang thai.
Những nữ nhân trong hậu cung sẽ vì con của mình, vì tương lai của con, nhất định sẽ đấu đến ngươi chết ta sống.
Đến lúc đó, hoàng thượng vỗ về đám nữ nhân trong hậu cung cũng đủ rồi, nàng xem hoàng thượng còn rảnh rỗi đi quản chuyện khác không.
Cho dù hoàng thượng mặc kệ chuyện hậu cung, nhưng hắn có thể mặc kệ chuyện này trước triều đình sao?
Nhà ông bà ngoại Tinh Tử nhất định sẽ giống như Tạ phủ, vì tranh đoạt ngôi vua, khẳng định sẽ tận lực chèn ép thái tử, chờ hoàng tử Lăng Vương trưởng thành.
Chỉ cần năm đại hoàng tử thất sủng, chết hay bị phế bỏ thì năm tiểu hoàng tử sẽ có cơ hội.
Lúc này Đông Lăng không loạn cũng phải loạn, hoàng thượng chuẩn bị đau đầu đi!
Phượng Khương Trần rất gian ác khi để lại những lời này, nàng không quan tâm tới thế tử phu nhân mời ở lại mà phóng khoáng rời đi.
Có một ít đồ vật, quá dễ dàng đạt được sẽ không quý trọng, vả lại hôm nay nàng nói là tới đưa thiệp, nếu đã ra cửa thì đương nhiên không thể chỉ tới mỗi Ninh quốc công phủ.
Phượng Khương Trần lựa chọn nhà thứ hai chính là phủ Tấn Dương Hầu, đưa thiệp tới, bằng lòng tiết lộ và giao ra thuốc hỗ trợ mang thai.
Nàng biết Tấn Dương Hầu phu nhân cũng muốn một đứa trẻ, rốt cuộc làm đương gia chủ mẫu mà chỉ có một đứa con cũng không bảo đảm, trong khi những thê thiếp ở phủ Tấn Dương Hầu lại sinh rất nhiều con.
Chuyện của nữ nhân đã giải quyết, còn lại là nam nhân.
Các nữ nhân muốn mang thai mà chỉ dựa vào bản thân là không đủ, còn phải có nam nhân giúp đỡ, mà thế gian này không có mấy nam nhân không mê muội với việc làm sập giường.
Phượng Khương Trần tìm được Lục Thiếu Lâm, ném rất nhiều viên thuốc nhỏ màu lam cho hắn, nàng tin tưởng Lục Thiếu Lâm là người thông minh, mà người thông minh có vòng tròn của người thông minh.
Mười viên thuốc này thì có tám chín viên sẽ chảy vào tay các quyền quý, về nguồn gốc của thuốc, Phượng Khương Trần tin tưởng Lục Thiếu Lâm sẽ giữ kín như bưng.
Bởi vì Lục Thiếu Lâm bên ngoài là người của hoàng thượng, nhưng thực tế lại là người của Cửu hoàng thúc.
Phượng Khương Trần làm một loạt chuyện này rất bí mật, có thể nói là không có dấu vết, dù sao cũng không có nhân vật lớn nào sẽ đi quan tâm chuyện giữa các nữ nhân.
Nhưng mà Cửu hoàng thúc quan tâm, đồng thời xóa hết những cái đuôi mà Phượng Khương Trần xử lý không sạch sẽ.
“Phượng Khương Trần không ra tay thì thôi, vừa ra tay đã khống chế được mạch máu của giới quyền quý, rất tốt… Lần này bổn vương rốt cuộc không cần lo lắng an nguy của ngươi.” Cửu hoàng thúc nở nụ cười đầu tiên sau khi vào thành.
Phượng Khương Trần thật sự thông minh, chỉ cần nàng muốn thì có thể tìm được chỗ xuống tay, nhìn như một chuyện nhỏ lại có thể thay đổi toàn bộ cục diện Đông Lăng.
Hoàng Thượng lợi dụng hậu cung, lôi kéo thế gia, để cho những thế gia này đứng chung một chỗ hoàng thượng cùng đối phó hắn.
Đừng quên trên thế gian này, bất kỳ liên minh lợi ích nào cũng không bền chặt, chỉ cần tung ra lợi ích và cám dỗ lớn hơn, liên minh giữa hoàng thượng và thế gia quyền quý lập tức sụp đổ.
Đây chính là điều mà Cửu hoàng thúc muốn, hắn đang lo lắng làm sao phá vỡ liên minh giữa hoàng thượng và giới quyền quý, Phượng Khương Trần lại cho hắn một cơ hội tốt như vậy.
Nếu hắn không lợi dụng thì thật ngớ ngẩn, chỉ khi nội bộ hoàng thượng rối loạn, hắn mới có thể dùng toàn lực đối phó Cung Huyền Tiêu.
Trải qua một ngày bố trí, Cửu hoàng thúc đã nắm sự vụ ở hoàng thành trong tay, cũng cạy được miệng thích khách.
Như Cửu hoàng thúc dự đoán như vậy, chủ lực phía sau màn là Cung Huyền Tiêu, hoàng thượng và hai đại Quốc công phủ, tám đại hầu phủ, Vương gia, nhà họ Tạ, nhà họ Ôn, Bắc Hoài tướng quân, cùng với Nam Lăng, Tây Lăng liên thủ, muốn đẩy hắn vào chỗ chết.
“Xem ra, bổn vương thật là trở ngại tầm mắt của không ít người.” Cửu hoàng thúc liên tục nhìn một loạt danh sách, sắc bén lập tức lộ ra.