Thần Y Vương Phi Bị Vứt Bỏ

Chương 1094






Cửu Hoàng thúc thuộc loại nam nhân có mùi hương đặc trưng trên người, Phượng Khương Trần cả người xụi lơ không còn tí sức, không nhịn được lại nghĩ tới những chuyện đã xảy ra trên xe ngựa.

Nàng đột nhiên cảm thấy tim mình đập nhanh hơn, hai tay giấu dưới chăn siết chặt lại, trong lòng thầm hi vọng Cửu Hoàng thúc mau mau cút đi.

Nàng có thể chắc chắn rằng Cửu Hoàng thúc nói lời này chỉ để hù dọa nàng, nếu Cửu Hoàng thúc thật sự muốn cơ thể của nàng nhất định hắn sẽ không qua loa như vậy, hắn nhất định sẽ đưa nàng tới Cửu Vương phủ chứ không phải ở Phượng phủ như bây giờ.


Nơi này ở hướng tây của tiểu viện, chỉ cần nàng kêu lên một tiếng chắc chắn sẽ ảnh hưởng không tốt tới Cửu Hoàng thúc.

Quả thật đêm nay Cửu Hoàng thúc không tính làm Phượng Khương Trần, cũng không định tùy tiện như vậy, hiện tại hắn chưa cho Phượng Khương Trần được danh phận gì, ở nơi khác cũng không khiến Phượng Khương Trần phải tủi thân, lại càng không muốn như đùa giỡn mà chiếm lấy thân thể Phượng Khương Trần.

Tuy nhiên đến lúc này Phượng Khương Trần vẫn tiếp tục giả vờ ngủ, Cửu Hoàng thúc đã thu hẹp lại khoảng cách giữa mình với đối phương, thấy Phượng Khương Trần không có ý định ngăn cản mình thì không do dự nữa, lập tức đem toàn bộ sức nặng cả người mình đặt lên người Phượng Khương Trần.

Nếu đã muốn đòi lại công bằng thì chi bằng đòi nhiều một chút đi, hắn nhịn cũng đã lâu, nhịn đến bây giờ đã cảm thấy không nổi nữa rồi.

Đột nhiên cả người bị đè lên khiến Phượng Khương Trần hoảng sợ, không thể tiếp tục giả vờ nữa, mở to mắt dùng sức đẩy người đang ở trên mình ra.

“Cửu…”
“Đừng nói gì cả.

” Cửu Hoàng thúc cúi đầu chặn miệng Phượng Khương Trần, vừa chuyển động cổ tay kéo màn che bên giường buông xuống, lớp màn mỏng manh như lụa, tầng tầng lớp lớp thu gọn ánh trăng ngoài cửa sổ, chiếc giường nhỏ như co lại tự tạo thành một thế giới riêng.


Đêm tối, mập mờ đầy ái muội.

Ánh sáng không còn nữa, u ám và mịt mờ khiến cho cặp mắt Cửu Hoàng thúc càng sáng hơn, những thứ ẩn hiện trong mắt hắn càng trở nên trần trụi dưới cái nhìn của Phượng Khương Trần.

Phượng Khương Trần lập tức ngây ngẩn tại chỗ, một giây trước Cửu Hoàng thúc vẫn rất bình thường mà, sao tự nhiên lại bổ nhào vào nàng rồi hóa sói, không ngờ rằng hắn vẫn là đồ sắc lang.

Phượng Khương Trần không biết, nam nhân đối với nữ nhân mà mình yêu thích rất dễ bị khiêu khích, Cửu Hoàng thúc trước đó khẳng định hắn không hề có loại ý nghĩ này, tuy nhiên lại ngay lập tức bị hạ gục bởi Phượng Khương Trần, chỉ trong một khoảnh khắc hưởng thụ được một lượng nephrite của người dưới thân mình đã đủ để hắn đánh mất hết lý trí.

Dù sao thì tất cả mọi người đều đã biết Phượng Khương Trần là của hắn, hắn ăn thì ăn, hắn cũng rất muốn chờ đến một ngày Phượng Khương Trần cam tâm tình nguyện, chờ đến một ngày có thể quang minh chính đại mà làm, chỉ là hắn không chờ nổi nữa, hắn muốn Phượng Khương Trần đến điên rồi, lúc này nếu không giải quyết được vấn đề trong lòng thì hắn sợ bản thân sẽ bất mãn mà chết mất.

“Phượng Khương Trần, ta không chờ được nữa, đêm nay, chỉ đêm nay thôi…” Sau này ta nhất định sẽ đền bù cho nàng!
“Không được, không được đâu…” Lần đầu tiên của nữ nhân chỉ có một lần trong đời, sao có thể qua loa tùy tiện như vậy, Phượng Khương Trần không nghĩ tới, trong lòng một chút cảm giác gì cũng chưa chuẩn bị cả.


Mọi chuyện xảy ra quá nhanh và đột ngột, Phượng Khương Trần hoàn toàn không kịp suy nghĩ gì, chỉ có thể theo bản năng mà cự tuyệt, muốn dùng sức đẩy người đang ở trên mình ra, lại phát hiện… Nàng mới chỉ sững người trong một chốc, quần áo trên người mình đã bị Cửu Hoàng thúc lột ra hết, cũng may trong phòng đủ tối tăm để không bị nhìn thấy quá rõ ràng.

Phượng Khương Trần khóc thầm tạ ơn trời vì bây giờ trời đang tối đen, nếu như nàng nằm dưới Cửu Hoàng thúc như thế này vào ban ngày chắc chắn nàng sẽ chết vì xấu hổ mất, Cửu Hoàng thúc là đồ xấu xa!
“Khương Trần, nàng đừng giận, nàng cũng ngầm thừa nhận có quan hệ vợ chồng với ta rồi, một khi đã như vậy rồi ngại cái gì nữa.

Khương Trần, nàng nên biết, bản vương thật sự rất thích nàng.

” Thấy Phượng Khương Trần từ chối mình, Cửu Hoàng thúc không dám động nữa, ở yên trên người nàng thở hổn hển.