Không chữa có thể sống thêm ba năm, còn trị lại chỉ nắm chắc ba phần, người Vân gia không muốn để Vân Tiêu mạo hiểm, người Vân gia đã thử tất cả biện pháp, đi khắp nơi cầu thầy hỏi thuốc, qua một năm nhưng không thấy có biện pháp nào.
Tin Phượng Khương Trần ở Đông Lăng mở sọ chữa bệnh truyền đến, Vân gia kinh ngạc, tra ra Phượng Khương Trần cũng đã chữa được mắt của Vương Cẩm Lăng, Vân gia nhốn nháo.
Phụ thân Vân Tiêu thấy được giá trị trên người Phượng Khương Trần, hơn nữa vì bệnh của Vân Tiêu, hắn quyết định bắt Vân Tiêu kết thân với Phượng Khương Trần.
Theo ý hắn, Vân Tiêu cưới Phượng Khương Trần, nhất định Phượng Khương Trần sẽ toàn lực trị liệu Vân Tiêu, chung quy là nàng sẽ không phải thủ tiết, hơn nữa, với y thuật của Phượng Khương Trần, nói không chừng hiệu thuốc Vân gia có thể tiến xa hơn.
Về tai tiếng Phượng Khương Trần, Cửu Hoàng thúc và Vương Cẩm Lăng lúc đó, phụ thân Vân Tiêu hoàn toàn không thèm để ý, ông ta tin nhân phẩm của Vương Cẩm Lăng, cũng tin nhân phẩm của Cửu Hoàng thúc, lúc Phượng Khương Trần ở cùng bọn họ thì tuyệt đối trong sạch…
Khi Cửu Hoàng thúc hủy thanh danh của Phượng Khương Trần thì Vân đại công tử Vân Tiêu đã vụng trộm chạy tới Đông Lăng Hoàng Thành, hắn muốn xem, nữ nhân dám mở sọ chữa bệnh để tứ thúc tán thưởng, phụ thân thưởng thức, Cửu Hoàng thúc lo lắng, Vương Cẩm Lăng vướng bận, có thể cứu mình, có phải ba đầu sáu tay không…
Phượng Khương Trần vẫn luôn biết bản thân là một người dễ dàng chấp nhận số phận của mình và cũng là một người sống đủ lý trí.
Đối với những chuyện đã xảy ra và những chuyện không thể thay đổi, thay vì khóc rống kêu to và đánh mất bình tĩnh, nàng chỉ cần biết chấp nhận nó và tìm cách thoát khỏi những hoàn cảnh khó khăn.
Đương nhiên Cửu Hoàng thúc biết điều này, cho nên… hắn… hết lần này đến lần khác đều khiêu khích giới hạn của nàng.
Sau khi Đồng Giác và Đồng Dao rời đi rồi, Phượng Khương Trần suy nghĩ rất lâu cũng không biết rốt cuộc Cửu Hoàng thúc làm vậy để được gì, ít nhất nàng vẫn không hiểu ngoại trừ phá hỏng thanh danh của nàng và hắn ra thì còn có thể nhận về thêm được gì nữa.
Nâng đỡ một nữ nhân không cha không mẹ như nàng ngoại trừ khiến nàng trở thành quý nữ của kẻ thù ra, thì dường như Cửu Hoàng thúc không thu được lợi ích gì thêm.
Không chỉ vậy, hắn còn mất đi cơ hội kết hôn với một danh môn quý nữ khác.
Suy nghĩ hồi lâu rốt cuộc cũng không thể hiểu được mục đích của Cửu Hoàng thúc, Phượng Khương Trần thôi không nghĩ nữa, vấn đề là hiện tại nàng nên làm gì tiếp theo đây?
Nên suy nghĩ tìm cách chứng minh bản thân trong sạch, hay là nên dựa vào tình hình mà buộc bản thân vào cùng một giuộc với Cửu Hoàng thúc, tự chặt đứt đường lui của chính mình.
Nếu đi theo con đường mà Cửu Hoàng thúc đã trải sẵn, mặc dù không có danh cũng chẳng có phận nhưng dù sao cũng có một cái cây đại thụ là Cửu Hoàng thúc, sẽ không dễ dàng dám cố chấp mà muốn lấy nàng hay nạp nàng làm thiếp.
Hơn nữa nàng muốn chứng minh mình trong sạch thế nào đây, thế gian này không có nam nhân nào nguyện ý lấy một nữ nhân thanh danh đã mất sạch như nàng làm vợ cả, đối với Nguyên Hi tiên sinh cũng là chuyện ngoài ý muốn, cho dù Nguyên Hi tiên sinh có cưới nàng cũng sẽ không đưa nàng lên làm vợ.
Cưới vợ lấy người có tài có đức, nữ nhân có thể có tài có danh, nhưng cái danh này của nàng lại chỉ lưu truyền tại các khuê phòng cùng giới xã hội thượng lưu, danh tiếng của nàng lan xa, truyền đi khắp mọi ngõ ngách phố phường, chỉ cần nhắc đến “Phượng Khương Trần” thì đừng nói chỉ ba người, thậm chí một đám người đều biết nàng là ai, chuyện của nàng thế nào thế nọ, nàng thế nọ hay thế kia chắc chắn cũng không phải là một lựa chọn cho người ta khi muốn lấy vợ.