Cửu hoàng thúc liếc mắt nhìn Tây Lăng Thiên Lỗi một cái: “Có gì không ổn, Lỗi thái tử không cho rằng phương pháp này của bổn vương đã là công bằng nhất rồi sao?’’ Thì công bằng, nhưng mà… Tây Lăng Thiên Lỗi câu mày, ngay khi Tô Quán sắp chiến thắng thì Cửu hoàng thúc còn tung ra chiêu này, rốt cuộc hắn ta đang muốn gì đây, hấp hối giãy giụa? Nhưng đây không phải là tác phong của Cửu hoàng thúc mà.
“Cách của Cửu hoàng thúc thực sự rất công bằng, ta đồng ý.
’’ Nhan lão và Nguyên Hi tiên sinh lần lượt nói.
Ba nhà thư pháp của cung học Tắc Hạ cũng liên tục gật đầu tỏ vẻ tán thành, đùa sao, bọn họ vừa mới âm thần đánh giá cao Tô Quán một chút đã cảm nhận được một luồng sát khí mạnh mẽ ập về phía này, giọng điệu thay đổi khiến bọn họ lại cảm thấy rùng mình.
Dù sao cũng không nhận được thứ gì tốt, dứt khoát sử dụng phương pháp này của Cửu hoàng thúc là được rồi, đến lúc đó kết quả như thế nào cũng không liên quan gì đến mình.
“Cửu hoàng thúc, từ trước đến nay chưa bao giờ dùng cách này để đánh giá trình độ thư pháp của một người.
’’ Tô Quán không biết Cửu hoàng thúc và Phượng Khương Trần đang có âm mưu gì, nàng chỉ biết tuyệt đối không thể để đề nghị này của hắn được thông qua.
“Trong các cuộc thi thư pháp, chưa từng có người nào dùng bút Long Hào để viết, cũng như không có ai viết chữ trên hạt gạo, nếu cuộc thi lần này đã khác biệt như thế vậy thì đương nhiên phương pháp bình chọn cũng nên phải khác biệt, vàng thật không sợ lửa, Tô Quán tiểu thư không tự tin vào chính mình sao?’’ Cửu hoàng thúc gần như bật nhả từng chữ từng chữ, chậm đến mức khiến người khác phát bực, ý tứ khinh thường trong lời nói cực kỳ rõ ràng, nhưng giọng điệu và vẻ mặt của hắn lại cực kỳ tự nhiên, khiến người khác không thể tìm được lý do để tức giận.
Tô Quán tức giận đến mức thiếu chút nữa bẻ gãy cây bút Long Hào trong tay, Cửu hoàng thúc và Phượng Khương Trần đều đáng ghét như nhau, mỗi một câu nói đều có thể chặn đứng đừng lui của nàng.
Nàng còn có thể nói gì được nữa đây?
Đề nghị của Cửu hoàng thúc rất công bằng, nàng cũng vô cùng tự tin vào bản thân mình, đôi mắt xainh đẹp của Tô Quán quét qua bảy vị giám khảo một vòng, cuối cùng dừng lại trên người ba nhà thư pháp của cung học Tắc Hạ, nhìn thấy vẻ mặt hài lòng của đối phương, Tô Quán cũng dần buông bỏ nỗi lo lắng trong lòng.
“Nếu Cửu hoàng thúc đã cho rằng phương pháp này công bằng, vậy thì bắt đầu đi.
’’ Tô Quán lui về phía sau một bước, thức thời kéo dài khoảng cách giữa nàng và bàn giám khảo.
Phượng Khương Trần lười quan tâm, trực tiếp xoay người lại.
Lúc này, cuối cùng nàng cũng không phải lo lắng nữa, màn đấu này nàng thắng chắc rồi!
Động tác của ba nhà thư pháp của cung học Tắc Hạ nhanh lẹ, cầm lấy bút than khoanh tràn rồi gấp giấy lại, Nhan lão và Nguyên Hi tiên sinh do dự trong chốc lát rồi mới đặt bút xuống.
Tây Lăng Thiên Lỗi đợi đến khi ba nhà thư pháp của cung học Tắc Hạ khoanh tròn xong rồi mới cẩn thận vẽ một vòng tròn, bình thản gấp giấy lại ném vào ống trúc, cuối cùng chỉ còn lại một mình Cửu hoàng thúc.
“Cửu hoàng thúc, đã đến lượt ngài.
’’ Tây Lăng Thiên Lỗi thấy Cửu hoàng thúc chần chừ không động liền tươi cười nhắc nhở một câu.
“Giúp bổn vương khoanh vào tên của Phượng Khương Trần.
’’ Cửu hoàng thúc lười biếng ngả người ra phía sau, căn bản không có ý định tự mình động thủ.
“Vâng.
’’ Thái giám phía sau Cửu hoàng thúc bước lên thay mặt chủ nhân khoanh tròn, thậm chí còn không thèm gấp giấy đã trực tiếp ném vào trong ống trúc.
Đám áp của Cửu Hoàng thúc không có bí mật gì đáng nói cả, gấp lại cũng vô dụng.
“Cửu hoàng thúc đang thiên vị trắng trợn sao?’’ Tây Lăng Thiên Lỗi nhướn mày, rốt cuộc Cửu hoàng thúc chơi trò bình chọn nặc danh này là có ý gì, chẳng lẽ đang cố ý hù doạ Tô Quán sao?
Cửu hoàng thúc không phải là người nhàm chán như thế đâu!
“Thiên vị? Tại sao bổn vương lại phải thiên vị? Bổn vương chọn Phượng Khương Trần được coi là thiên vị, Lỗi thái tử dựa vào đâu để nói như thế? Chẳng lẽ chỉ có chọn Tô Quán mới được coi là công bằng sao? Một khi đã như vậy thì Tô Quán còn muốn so tài với Phượng Khương Trần làm gì nữa, nàng ta cứ trực tiếp tự xưng là thiên hạ vô đình cho rồi.
’’ Cửu hoàng thúc trút bỏ toàn bộ nổi tức giận lên người Tây Lăng Thiên Lỗi và Tô Quán.