Chương 102
“Ồ, ta nhớ rồi, cô nương này chính là Phượng tiểu thư, Phượng Khương Trần, các ngươi có nhớ sáng hôm đó Phượng tiểu thư cũng như thế này không, nhưng mà ở bên cạnh còn có một nha hoàn, trên người cũng không mặc nhiều như vậy. Hôm nay…”
“A, nghe ngươi nói như vậy, ta mới nhớ ra sáng hôm đó ta cũng có ở đây, đúng đúng đúng, là Phượng tiểu thư, cô nương vừa nãy chính là Phượng tiểu thư, ta nhớ hôm đó Phượng tiểu thư cũng cười như thế này, nhìn cực kỳ đẹp.”
“Cái gì? Là Phượng tiểu thư thật sao?”
“Không phải đâu, mới chưa đầy nửa tháng, sao Phượng tiểu thư lại…
“Không thể nào, nhất định không phải là Phượng tiểu thư”
“Ta dám cược cô nương vừa rồi chính là Phượng tiểu thư. Nếu như không tin thì chúng ta mau đi theo nhìn một chút xem.”
Tất cả mọi người đều muốn vào thành, nhưng bọn họ còn phải xách đồ hoặc đẩy hàng hóa, không thể đi nhanh như vậy được.
Nhưng mà không, khi bọn họ nghe thấy thế thì tất cả mọi người đều tăng tốc độ, hai ba bước đã đuổi kịp Phượng Khương Trần.
“Các ngươi có biết không, cô nương kia chính là Phượng tiểu thư”
Có người bắt chuyện với người ở phía trước.
“Cái gì? Phượng tiểu thư? Tại sao nàng lại ở đây?”
“Không phải đâu, sao Phượng tiểu thư lại gặp phải chuyện như vậy?”
“Nhìn tình hình này thì chắc là đúng đến tám phần rồi, không biết Phượng tiểu thư rời thành từ lúc nào. Nhìn dáng vẻ của nàng thì dường như nàng đã ở bên ngoài cả đêm, tám chín phần là thanh danh bị hủy rồi!
“Thật là nghiệp chướng, không có cha không có nương thật sự rất đáng thương, gặp phải chuyện như vậy cũng không có ai đứng ra vì nàng”
“Thật là xấu hổ, ta thấy Phượng tiểu thư đã như vậy rồi thì nên đâm đầu mà chết đi để giữ lại sự trong sạch. Ngươi nhìn xem, còn sống như vậy cũng chỉ có thể bị mất mặt xấu hổ”
Phía sau Phượng Khương Trần ngày càng có nhiều người, những người đi trước nàng cũng lần lượt dừng lại khi nghe thấy những lời bàn tán từ phía sau. Một số người bước nửa bước chân vào cổng thành nghe thấy tin này thì rút trở về.
Cái gì? Phượng tiểu thư xuất hiện ở cổng thành trong tình trạng lộn xộn?
Tin tức này thật là… Tin tức bắt đầu bùng nổ.
Không có rút chân về, những người bước chân vào hoàng thành lập tức xoay người lại, đứng ở cổng thành không chịu rời đi.
Chuyện này vô cùng náo nhiệt, nhìn xem một chút, sau khi trở về có thể kể chuyện cho những người bên ngoài nghe.
Khuôn mặt của Phượng Khương Trần đen lại, mím chặt miệng, không nói gì mà còn thản nhiên đi về phía cổng thành.
Nàng cảm thấy dáng vẻ bề ngoài của bản thân rất lộn xộn nhưng nàng không muốn cái tên “Phượng Khương Trần” trở nên thấp kém được.
Ngay khi cái tên “Phượng Khương Trần” được phát ra, nàng lại trở thành tâm điểm của mọi sự chú ý của những người ở trong thành, nàng không thể phủ nhận, huống chi nàng cũng không muốn phủ nhận.
Phủ nhận, nàng vào thành bằng cách nào đây.
Khi đến cổng thành, đám người đang xem náo nhiệt lập tức lui lại, chủ động để Phượng Khương Trần đi phía trước…
Nhìn thấy Phượng Khương Trần từ xa, những người lính giữ cổng thành rất tò mò, nhưng vì vẫn còn nhiệm vụ nên bọn họ không dám lộn xôn, hiện giờ người đã đến trước mặt bọn họ, bọn họ đương nhiên không bỏ qua cơ hội này.
Keng… Hai thanh trường thương chặn đường Phượng Khương Trần, người lính thủ thành ra vẻ không rõ hỏi: “Cô nương muốn vào thành sao? Cô nương là người ở đâu, nếu như cô nương là người kinh thành, mời đưa ra điệp bài xác nhận thân phận, nếu như là người bên ngoài, xin mời cô nương đưa công văn ra vào thành.”