Thần Y Trọng Sinh

Chương 677




Mạc Phàm cười lạnh lùng, giống như nghe được truyện cười.  

Mạc gia bọn họ phải trả giá thật nhiều, Lâm gia là cái thá gì?  

- Tôi sẽ không từ bỏ, nếu ông muốn lấy được động thiên này trước rồi ra tay, đừng phí võ mồm nữa, tôi sẽ không hủy diệt động thiên này, đối phó các ông cũng không cần phí sức, nếu các ông có bản lĩnh giết tôi, tôi sẽ tặng động thiên cho các ông.  

Mạc Phàm nói.  

Giọng điệu lạnh nhạt, nhưng vô cùng khí phách khiến hô hấp người ta bị kiềm hãm.  

Đám Quỷ Lão bị Mạc Phàm vạch trần, sắc mặt khẽ đổi, nụ cười âm hiểm lập tức hiện lên trên mặt bọn họ.  

Xem ra Mạc Phàm sẽ không thỏa hiệp, vậy chỉ có thể ra tay.  

Mạc Phàm không hủy động thiên thì không sao, dám hủy động thiên ông ta sẽ lấy Mạc Phàm làm chất dinh dưỡng cho Trường Sinh Thụ và Thiên Ngọc Đằng.  

- Tiểu tử, cậu quá tự đại, lão phu sẽ cho cậu thấy cái gì gọi là thiên ngoại hữu thiên nhân ngoại hữu nhân, vì sao cậu chỉ đứng thứ 9 Hắc Bảng.  

Quỷ Lão cười lạnh lùng, bàn tay trắng như ngọc tỏa ra bạch quang, bạch quang thu lại, một cốt trượng đầu lâu màu trắng xuất hiện trong tay ông ta.  

Ông ta cầm cốt trượng này đứng trong không trung, tiếng “rầm rầm” vang lên, gợn nước hình rồng to hơn khí binh hỏa diễm của Mạc Phàm một vòng, lộ ra từ trong hồ nước bên cạnh.  

“Rống…” Thủy long phát ra tiếng ngâm khẽ, đầu rồng vươn tới, đánh về phía khí binh hỏa diễm của Mạc Phàm.  

“Rầm!” một tiếng thật to, giống như thiết bổng nung đỏ đánh vào trong nước.  

Thủy long bị khí binh hỏa diễm chém thành hai cánh hoa, vậy mà thủy long bị chém thành hai không khuếch tán, trái lại hóa thành thủy long nhỏ hơn tiếp tục đánh khí binh.  

“Bùm bùm!” Lại như có hai trái bom nổ mạnh vang lên, hai thủy long lại bị chém thành hai, chia làm bốn con.  

Khí binh hỏa diễm tiếp tục chém xuống, tiếng nổ mạnh liên tục vang lên trong không trung, hơi nước càng ngày càng đậm, thủy long càng ngày càng nhiều.  

“Keng!”  

Giơ tay chém xuống, chỉ trong chớp mắt, cách nửa thước trước người Quỷ Lão, có khoảng 64 hình rồng nhỏ tạo thành khiên ngăn khí binh của Mạc Phàm, ngăn cản thế đi của khí binh.  

Kình phong thổi về hai bên, thủy long hóa vụ khí nhanh chóng khuếch tán ra bốn phương tám hướng, bao phủ trang viên bên trong, cả trang viên đều rơi vào vùng vụ khí trắng xóa.  

Mạc Phàm nhướn mày, trong mắt lộ ra chút khác thường.  

Tiên Thiên Tông Sư có thể ngoại phóng chân khí, hóa khí thành binh, Tiên Thiên Tông Sư thực lực thâm hậu có thể thông qua chân khí ngưng tụ ngoại vật, ví dụ như các vật thủy hỏa thổ thạch.  

Loại khí binh bị chém phá, đều tự động tán đi.  

Quỷ Lão này lấy khí điều khiển thủy, vậy mà ngưng không tiêu tan, trừ phi có thần thức rất mạnh, vô cùng hùng hậu, còn ngưng thực chân khí, nếu không không có khả năng làm được.  

Có thể làm đến nước này, mạnh hơn đám Âm Long bị giết lúc trước nhiều.  

- Kiếm thứ nhất bị ngăn lại, thú vị!  

Mạc Phàm không giận, trái lại trong mắt nở rộ hai đạo tinh quang.  

Quỷ Lão cũng khẽ nâng mí mắt, lộ ra bất ngờ.  

Vậy mà một đạo khí binh của Mạc Phàm có thể khiến Thủy Long Dẫn của ông ta biến thành 64 con, 64 con thủy long này của ông ta nhỏ hơn hình thể trước một chút, nhưng sức mạnh không giảm, 64 con rồng là 64 Long Tượng Chi Lực, có rất ít người có thể khiến ông ta đến nước này, người làm được chuyện này lần trước là Lâm Thiên Nam.  

Hơn nữa thủy long của ông ta không làm tiêu hao khí binh của Mạc Phàm, chỉ ngăn cản lực đạo của khí binh, dập tắt thuộc tính hỏa trên khí binh mà thôi.  

- Tiểu tử, quả nhiên cậu có chút bản lĩnh, nhưng kế tiếp, cậu chỉ có chết.  

Quỷ Lão cười mỉa nói.  

Ô ồ ố ấ ềÔng ta vừa nói xong, bàn tay còn lại vung lên, lại một thủy long bay từ trong hồ nước ra, tốc độ rất nhanh đánh về phía Mạc Phàm.  

Sau lưng Mạc Phàm, Băng Ma mỉm cười, hai tay giơ lên.  

Trong chớp mắt hồ nước dưới chân anh ta ngưng tụ thành băng thương băng kiếm màu xanh đậm, mỗi cái có kích thước bằng cánh tay người lớn, to bằng một người.  

Khí binh màu xanh đậm mang theo hàn khí mênh mông, theo ngón tay Băng Ma, mang theo tiếng xé gió bay về phía Mạc Phàm.  

Đến chỗ nào chỗ đó thành hàn vụ, rõ ràng chỉ là băng thương băng kiếm, lại như đạn xuyên thép.  

Trên hai ngọn núi, Liễu Như Phong và Tống Chung cũng không nhàn rỗi, hai người nhìn nhau cười, cũng biến mất trong sương mù.  

Bốn người vừa dùng chân khí, khí áp trong trang viên thấp hơn rất nhiều.  

Cũng may trong trang viên không có người bình thường, nếu không khí áp thấp như thế có thể lấy mạng bọn họ.  

Sắc mặt Mạc Phàm lạnh nhạt, không chút hoang mang.  

Bàn tay còn lại vươn ra, “tí tách” âm thanh như ngàn chim về rừng vang lên, lôi điện tạo thành khí binh hình đao xuất hiện trong tay trái hắn.  

Điện đao nhảy lên như linh dương có sừng, chém về phía thủy long.  

Trong chớp mắt, điện đao và thủy long chạm vào nhau.  

“Răng rắc!” Giống như đạo điện quang bị b ắn ra, trê người thủy long sáng lên, trong chớp mắt lại tắt.  

Vừa rồi hắn chém ra nhiều thủy long hơn, lần này vỡ nát, hóa thành thủy châu đầy trời rơi xuống mặt đất và hồ nước như mưa đánh vào chuối tây.  

Cùng lúc đó, Mạc Phàm nắm lấy khí binh hình kiếm trên tay kia, lôi điện như nước bao trùm khí binh.  

- Phá cho ta!”  

Cánh tay Mạc Phàm rung động, khí binh hình kiếm chém về khiên thủy long.  

“Bùm!” Thủy long có thể ngăn cản khí binh hỏa diễm của hắn trở về hình thái thủy, như thác nước rơi xuống đất.  

Khí binh hạ xuống, chém về phía Quỷ Lão.  

“Bùm!” Đất đai run rẩy dữ dội như động đất, một khe rãnh sâu xuất hiện trên mặt đất.  

Cách đó không xa, bóng dáng Quỷ Lão nhoáng lên một cái, khi xuất hiện sắc mặt rất khó coi.  

- Tiểu tử, vậy mà cậu có thể phá Thủy Long Dẫn của tôi.  

Ông ta dựa vào Thủy Long Dẫn giết không biết bao nhiêu cao thủ, còn giữ vững như núi Thái Sơn vị trí thứ 5 Hắc Bảng của ông ta.  

Một đao một kiếm của Mạc Phàm phá được Thủy Long Dẫn của ông ta, ngoại trừ thực lực ra, tốc độ phản ứng của Mạc Phàm cũng vượt qua tưởng tượng của ông ta.  

- Thủy Long Dẫn? Cho dù Thiên Địa Dẫn cũng bị tôi phá.  

Mạc Phàm lạnh lùng nói, khí binh hình đao đánh về phía Quỷ Lão.  

Quả thật thủ pháp điều khiển thủy của Quỷ Lão rất phiền phức, nếu không phá được thủy long, thủy long càng ngày càng nhiều, ngay cả chân long cũng có thể bị giết.  

Nhưng gặp hắn, loại thủ pháp này không đáng nhắc đến, chỉ tạo ra một chút phiền phức cho hắn, không hơn.  

- Cậu!  

Quỷ Lão nhíu mày, trong mắt lộ ra sát khí.  

Thủy Long Dẫn là công pháp khiến ông ta thành danh, cũng là một trong những chiêu ông ta tâm đắc.  

Vậy mà bị Mạc Phàm khinh thường như thế, không khác gì vả mặt ông ta.  

Bị một tiểu tử tuổi không bằng số lẻ của ông ta vả mặt, ông ta chịu thế nào?  

Ông ta nắm cốt trượng gõ xuống đất, cốt trượng lập tức biến mất.  

Năm ngón tay ông ta mở ra, dùng lực kéo về sau.  

Chỉ thấy xung quanh Mạc Phàm, từng sợi tơ như lông châu đan vào nhau, tạo thành một thứ như lưới đánh cá, bao vây Mạc Phàm ở bên trong.  

Theo Quỷ Lão kéo, lưới đánh cá này không ngừng thu nhỏ lại, tất cả những thứ bị lưới đánh cá này đụng vào, cho dù là cọc gỗ, tảng đá hay rào chắn kim loại, hay khí binh của Mạc Phàm, bị lưới đánh cá này cắt một cách dễ dàng, lưới đánh cá nhanh chóng thu nhỏ thành hai người, cắt về phía Mạc Phàm.  

- Tiểu tử, xem lần này cậu còn cười được không?  

Quỷ Lão nhìn lướt qua Mạc Phàm trong lưới đánh cá, như nhìn cá trong lưới, cười đắc ý nói.