Thần Y Trọng Sinh

Chương 323




Khí huyết tựa như điện trong cơ thể người máy, điện lực càng mạnh, động lực càng đầy đủ.  

Nếu không cũng chỉ như một khối phế liệu, không có tác dụng gì.  

Tuy khí huyết như long không đến mức khiến thân thể hắn đỡ nổi đạn, giống như tường đồng vách sắt.  

Nhưng hiện giờ cho dù đạn bắn thủng trái tim hắn, hắn cũng có thể sống sót như thường.  

Không chỉ như vậy, hiện giờ luận về lực lượng, tốc độ, thân thể của hắn đều cường đại hơn trước không ít.  

Hắn nhìn thoáng qua tay mình, mạch máu bên trong màu lục, cơ bản mỗi một giọt máu đều ẩn chứa năng lực cường đại.  

Hắn giơ tay đẩy tới trước một cái, không có bất luận linh khí gì dao động.  

Nhưng không khí giống như bị đẩy mạnh, nhanh chóng bay về phía trước.  

“Rầm!” Chỗ cách Mạc Phàm năm thước, không khí trực tiếp nổ tung, giống như một quả bom nổ mạnh.  

- Chuyện này…  

Đám Chu Trường Hoằng lập tức sửng sốt, khí huyết Mạc Phàm cường đại còn chưa tính, vậy mà cánh tay có thể đẩy không khí, sản sinh nổ mạnh?  

A Hào tò mò thử, lấy tốc độ cực nhanh đấm ra, ngoại trừ có kình phong, hoàn toàn không khủng bố như Mạc Phàm.  

- Mạc tiên sinh, cậu đây là Hoành Luyện tông sư sao?  

Chu Trường Hoằng nhìn Mạc Phàm chăm chú, vô cùng khiếp sợ hỏi.  

Nghe nói thân thể luyện đến Hoành Luyện tông sư có thể xuất hiện một số kỹ năng tương tự pháp sư.  

Ví dụ như đạp nước mà đi, nhảy vút thang mây, các loại không khí kỹ.  

Vừa rồi Mạc Phàm nén khí trong khoảng thời gian, thuộc loại không khí kỹ.  

Có thể sử dụng không khí kỹ, cho dù không phải Hoành Luyện tông sư, ít nhất cũng phải đến Hoành Luyện đại sư đỉnh phong.  

- Tôi Luyện hạ cốt, chắc là Hoành Luyện tông sư ông nói.  

Mạc Phàm lạnh nhạt nói.  

Hiện giờ hắn thi triển thủ đoạn của Hoành Luyện tông sư không có vấn đề gì, nhưng thân thể còn chưa tới mình đồng da sắt.  

Đợi tìm được Bạch Cốt Châm, trái qua tôi luyện cốt châm lần nữa, đỡ đạn sẽ không thành vấn đề.  

Chỉ là có thể đỡ đạn hay không hắn chưa để ở trong lòng, cho dù hắn rèn luyện thân thể đến cực mạnh, đạn đối với hắn cũng vô dụng.  

Hắn quan tâm chính là thân thể như vậy có thể trải qua Cửu Chuyển Hỗn Nguyên Công đệ nhị chuyển không.  

Hắn vận chuyển Cửu Chuyển Hỗn Nguyên Công, thân thể hắn lập tức biến thành một hắc động, linh khí nồng đậm trong sơn cốc chen chúc vào trong cơ thể hắn.  

Rất nhanh, linh khí trong cơ thể hắn tăng gấp đôi.  

Những linh khí dư thừa này đấu đá lung tung trong cơ thể hắn, nhưng rất nhanh được khí huyết vận chuyển đến khắp nơi trên toàn thân.  

Gấp đôi không có vấn đề, hắn hít một hơi thật dài, như nuốt trôi biển lớn, linh khí trong cơ thể lại nhiều gấp đôi.  

Linh khí gấp ba, sắc mặt hắn trầm xuống, có chút ăn không tiêu, làn da trở nên trong suốt, gần như có thể nhìn thấy huyết quản bên trong, nhưng còn chưa đến mức tan vỡ.  

Tâm niệm hắn khẽ động, ngón tay bóp pháp thuật, lại có lượng lớn linh khí rót vào trong cơ thể hắn.  

Linh khí nhiều gấp ba tiến vào trong cơ thể hắn, da chỗ bả vai như vỡ ra, vết thương xuất hiện trên người hắn, có dấu hiệu tan vỡ.  

Hắn thở hắt ra, tán linh khí dư thừa trên người, vết thương nhanh chóng khép lại.  

Cửu Chuyển Hỗn Nguyên Công đệ nhị chuyển, linh khí trong cơ thể sẽ nhiều gấp đôi.  

Hiện giờ thân thể hắn có thể thừa nhận linh khí gấp ba, khi nhị chuyển hẳn là không có vấn đề.  

Pháp bàn và Cửu Chuyển Hỗn Nguyên Công đều đã được giải quyết, hắn vẫn không rời đi như trước.  

Mấy ngày kế tiếp hắn lấy Hoàng Tuyền Thạch và Huyết Hồn Thạch đạt được ra.  

Hắn khắc Tụ Linh Trận, Ngũ Hành Huyền Linh Trận và Thanh Tâm Quyết trên Hoàng Tuyền Thạch.  

Ngũ Hành Huyền Linh Trận là một Phòng Ngự Trận, mạnh hơn Kim Cương Chú một cấp bậc.  

Còn Thanh Tâm Quyết dùng để ôn dưỡng thần hồn của hắn, chỉ cần hắn mang theo Hoàng Tuyền Thạch, tảng đá này có thể khiến thần hồn hắn càng ngày càng mạnh.  

Hắn chỉ khắc một Thông Linh Trận ở trong Huyết Hồn Thạch, hắn nhỏ ba giọt tinh huyết trong tim bỏ vào bên trong.  

Huyết dịch nhỏ vào trên Huyết Hồn Thạch liền bị hấp thu, hắn dùng phương pháp Tố Hồn, đắp nặn ba giọt máu thành ba hồn của hắn, sau đó để Huyết Hồn Thạch vào trong thức hải hắn ôn dưỡng.  

Ba hồn này tương đương với phần hồn của hắn, cho dù bản thể của hắn tử vong, ba hồn ở trong Huyết Hồn Thạch cũng có thể sống sót, tương đương với mạng thứ hai của hắn.  

Ngoài ra nếu đặt khối Huyết Hồn Thạch này bên cạnh Tiểu Vũ, nếu Tiểu Vũ nguy hiểm, cho dù hắn ở ngoài ngàn dặm cũng có thể cảm ứng được.  

Hắn có thể thông qua Thông Linh Trận trong Huyết Hồn Thạch, hàng lâm thần hồn bản thể trong Huyết Hồn Thạch đối phó với kẻ địch có vẻ cường đại.Ngoại trừ luyện chế hai kiện pháp bảo, hắn còn sửa trận pháp trong cốc.  

Nếu nơi này là phủ đệ của hắn, đồ trấn sơn, trấn phủ lúc trước không thể dùng nữa.  

Nếu như có người có thể dùng đồ trấn phủ lúc trước ra vào sơn cốc tùy ý, đây còn là địa bàn của hắn sao?  

Hắn còn sửa Hộ Sơn Đại Trận, bởi vì sơn cốc từng bị người ta cướp, rất nhiều trận pháp tấn công và mê trận đều bị phá, hiện giờ tất cả được hắn đổi thành trận pháp càng thích hợp hơn.  

Hiện giờ cho dù hắn mở cửa, tiến vào một người thì bị nhốt một người, dù là người vô cùng quen thuộc trận pháp sơn cốc này cũng không ngoại lệ.  

…  

Thời gian trôi mau, trong chớp mắt bọn họ ở lại sơn cốc đã một tháng.  

- Chúng ta đi thôi?  

Mạc Phàm nói.  

Vấn đề Trận Bàn, Cửu Chuyển Hỗn Nguyên Công nhị chuyển, chuyện pháp khí và cả sơn cốc đều đã giải quyết, cũng là lúc về Đông Hải.  

Sơn cốc này vì có từ trường, động cơ đều dừng lại, di động lại càng không có tín hiệu, cũng không biết một tháng này thành phố Đông Hải thế nào?  

Hắn ấn pháp ấn trên tay, phù văn trước khe sâu sáng lên.  

“Rầm!”  

Hai tòa núi cao xuyên mây chậm rãi mở ra thành một khe hở.  

Mấy người đi qua khe sâu, ra khỏi sơn cốc.  

Thuyền kayak lúc trước còn ở đây, chẳng qua ngoại trừ thuyền kayak của bọn họ, ngoài sơn môn còn có thêm huyền phù, bên trên có vô số người đang đứng.  

Bên trong đều có nam nữ già trẻ, còn có hai người mặc tăng y đầu bóng loáng, khoảng chừng hơn 20 người.  

Trong mắt mỗi người đều lộ ra tinh quang, lạnh lùng nhìn đám Mạc Phàm chăm chú, bộ dạng lai giả bất thiện.  

- Oa, Chu đại sư cũng ở trong đó?  

Có người nhận ra Chu Trường Hoằng, ngạc nhiên hỏi.  

- Quản Chu đại sư hay Vương đại sư làm gì, cuối cùng bọn họ cũng đi ra, đồ ranh con, Long Trường Không đâu?  

Một thanh niên hơn hai mươi tuổi khoanh tay trước ngực, vẻ mặt kiêu ngạo, không kiên nhẫn hỏi Mạc Phàm.  

Phong ấn được mở ra, bọn họ nhanh chóng đến nơi này, ai biết sơn môn lại bị người ta khóa chặt.  

Sơn môn đóng cửa, cho dù bọn họ có đồ trấn phủ cũng không có tác dụng, chỉ có thể đợi sơn môn mở ra.  

Cứ chờ đợi một tháng, vẻ mặt ai cũng không được tốt lắm.  

- Các người là tộc nhân của Long Trường Không?  

Mắt Mạc Phàm nheo lại, hỏi.  

Chu Trường Hoằng nhìn thấy đám người này, sắc mặt trầm xuống, tiến đến bên cạnh Mạc Phàm.  

- Mạc tiên sinh, đám người này là Long gia Nam Sơn, là một gia tộc có vẻ thần bí ở Nam Sơn, tổng cộng có tám mạch, mỗi mạch làm chức nghiệp khác biệt, thế lực cũng không thể khinh thường, nghe nói bên trong rất bất hòa, nhưng nếu có kẻ thù bên ngoài thì không biết được.  

Chu Trường Hoằng giải thích.  

- Long gia Nam Sơn?  

Mạc Phàm nhíu mày.