Thần Y Trọng Sinh

Chương 308




Quái vật khủng bố như vậy, lại bị một câu của Mạc Phàm làm sợ tới mức đầu hàng?  

- Chuyện này…  

ể- Tiểu tử này là người sao?  

Ánh mắt đám người nhìn Mạc Phàm tràn đầy kinh hãi.  

Đám Triệu Tân, Phá Quân lúc trước còn rất bất mãn với Mạc Phàm há to miệng, mãi mà chưa lấy lại tinh thần.  

Bọn họ đắc tội người nào thế này?  

Chỉ cần một quái xà kia đã có thể diệt tất cả bọn họ, quái xà lại bị Mạc Phàm dọa sợ ngay tại chỗ.  

Nếu lúc trước Mạc Phàm ra tay, bọn họ còn cơ hội sống sao?  

Trong chớp mắt, cả đám hối hận đến mức ruột sắp đứt, trên mặt đều là lo lắng.  

- Mạc tiên sinh này sẽ không trả thù bọn họ đấy chứ?  

Trên bờ, thanh niên tóc punk kia mở to mắt, cả người ngây ra như phỗng, trong lòng như có gió lớn giật cấp 13.  

- Không thể nhìn người khác qua bề ngoài, thật sự không thể nhìn tướng mạo…  

Gia Cát Nguyệt cắn môi, đôi mắt khẽ đảo quanh, ánh mắt vô cùng phức tạp, khuôn mặt tuyệt mỹ đỏ bừng, giống như bị người ta tát mạnh mấy cái.  

Vậy mà cô không nhận ra được Mạc Phàm là người lợi lợi hại nhất trong ba người.  

Từ năm 16 tuổi cô đã bắt đầu giúp xử lý chuyện của gia tộc, chưa từng thất bại giống như ngày hôm nay.  

Đôi bàn tay trắng như phấn không tự chủ được nắm chặt lại, vô cùng hối hận.  

Ngay cả Chu Trường Hoằng và A Hào cũng sửng sốt một lúc lâu, lúc này mới nhanh chóng đưa thuyền kayak đến gần Mạc Phàm.  

Ra tay đánh bại thì dễ, nhưng không làm một phân một hào gì nhưng khiến đối phương khuất phục, chuyện này rất khó.  

Nhất là yêu thú dã tính, cơ bản là không có khả năng, Mạc Phàm lại làm được.  

Mạc Phàm giơ tay đón lấy Yêu Đan, ánh mắt nhìn về phía mặt nước.  

Từng khối linh chi đỏ như máu hiện lên trên mặt nước, lớn nhất như ô che, nhỏ nhất cũng lớn cỡ bàn tay, có khoảng hơn ba mươi khối.  

- Linh chi, còn là màu đỏ, đây là Huyết Linh Chi?  

Mắt không ít người mở to, lộ ra tham lam.  

Linh chi bình thường đều có màu vàng nâu, cũng có linh chi màu nâu đỏ.  

Nhưng những linh chi này đỏ như máu, còn có hồng quang nhàn nhạt, chắc chắn không phải linh chi bình thường.  

Linh chi như vậy đừng nói là cái lớn nhất, tùy tiện lấy một khối nhỏ, quay về cũng có thể bán được với giá cao.  

Nhưng không ai dám đi cướp đoạt.  

Cướp đoạt đồ ăn trước miệng hổ, cũng phải xem bản lĩnh của mình.  

Mạc Phàm nhướn mày, khóe miệng nhếch lên nụ cười mỉa, chỗ quỷ xà ở nhất định có thêm Huyết Linh Chi, đây là lẽ thông thường.  

Nhưng hắn không ngờ có nhiều Huyết Linh Chi như vậy, còn lâu năm nữa.  

Khối lớn nhất cũng phải 200 năm, nhỏ cũng từ 30 đến 50 năm.  

Có nhiều Huyết Linh Chi như vậy, không chỉ luyện được Thọ Dương Đan, hắn cũng có thể đẩy thân thể lên một tầng cao mới.  

Hành trình đến Âm Sơn lần này, hắn vốn chỉ muốn tìm hàn thiết trăm năm, hoàn thiện Tụ Linh Đại Trận, không ngờ thu hoạch phong phú như vậy, Huyết Linh Chi cộng thêm Yêu Đan Trúc Cơ hậu kỳ.  

Hắn nhặt một số Huyết Linh Chi lớn một chút, đầu ngón tay sáng lên, Huyết Linh Chi biến mất vào trong nhẫn của hắn dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi người.  

- Còn lại hai người lấy đi, đợi vào Âm Sơn tôi luyện chế thành thuốc giúp hai người.  

Mạc Phàm nói với Chu Trường Hoằng và A Hào.  

Nếu bọn họ đến đây, thì không để bọn họ đến không công, nhất là A Hào.  

Chu Trường Hoằng và A Hào sửng sốt, tuy mấy cái còn lại nhỏ một chút, nhưng cũng là bảo bối khó gặp, điểm ấy có thể nhìn ra từ trong mắt đám Gia Cát Nguyệt.  

- Mạc tiên sinh, thật sự cho chúng tôi sao?  

Chu Trường Hoằng không thể tin hỏi.  

Ông ta cũng là tu đạo giả, sao lại không biết giá trị của Huyết Linh Chi.  

Không chỉ có thể kéo dài tuổi thọ, còn có thể tăng cường thể chất.  

Ông ta vốn là người mang tội, vậy mà có thể có được mấy thứ này.  

- Nếu không nhanh lên, lát nữa sẽ không còn.  

Mạc Phàm lạnh nhạt nói.  

- Dạ, dạ!  

Hai người nghĩ đến tiểu hồ ly kia, vội vàng nhặt Huyết Linh Chi còn lại trong nước.  

Cách đó không xa, đám Gia Cát Nguyệt lại sửng sốt, Mạc Phàm cũng quá hào phóng rồi, động một tí là đưa Huyết Linh Chi cho thuộc hạ.  

Trên mặt đám người đều là hâm mộ và ghen tị, nhưng chỉ có thể hâm mộ.  

Nếu bọn họ có quan hệ tốt hơn một chút với Mạc Phàm ở trong thôn, nói không chừng những Huyết Linh Chi này bọn họ cũng có một phần, nhưng bọn họ đã bỏ lỡ một cơ hội tốt.  

Hiện giờ Mạc Phàm không giết bọn họ đã vô cùng nhân từ rồi.  

Cất Huyết Linh Chi xong, Mạc Phàm đi lên thuyền kayak, đi về phía sương mù.  

Không đợi bọn họ tiến vào trong sương mù, Gia Cát Nguyệt vội vàng đuổi theo.  

- Mạc tiên sinh, đợi một lát!  

Mạc Phàm nhíu mày, bảo A Hào dừng lại, nghiêng đầu sang chỗ khác nói:  

- Nếu là xin lỗi, Gia Cát tiểu thư không cần mở miệng.  

Trên khuôn mặt tuyệt mỹ của Gia Cát Nguyệt hiện lên hối hận, nhưng không dám tức giận, mở miệng nói.  

- Không biết Mạc tiên sinh có ý định bán Huyết Linh Chi không, Tiểu Nguyệt nguyện ý dùng giá cao mua.  

Khi nói chuyện thái độ đối với Mạc Phàm đã thay đổi, không còn là đại tiểu thư Gia Cát gia như công chúa lúc trước.  

Lần này cô đến, không muốn không tìm được gì đã quay về.  

Phi cơ trực thăng bị hủy, còn có không ít người bị thương, nơi này vẫn không tiến vào thì tốt hơn, nếu không có khả năng tất cả bị diệt.  

Nếu có thể mua một số Huyết Linh Chi, cũng coi như không đến vô ích, Huyết Linh Chi này cũng là một trong những loại thuốc Gia Cát gia cô cần, nếu gặp được tất nhiên không thể bỏ qua.  

- Gia Cát tiểu thư muốn luyện Thọ Dương Đan hay Bồi Nguyên Đan?  

Mạc Phàm hỏi.  

Huyết Linh Chi là thuốc luyện chế được nhiều đan dược, gặp thường xuyên nhất là hai loại.  

Một loại là Thọ Dương Đan, dùng để gia tăng thọ nguyên.  

Một loại là Bồi Nguyên Đạn, cố bản bồi cơ, Tôi Thể kỳ đến Tiên Thiên kỳ đều có thể phục dùng, có thể sử dụng tu vi càng thêm củng cố.  

Gia Cát Nguyệt khẽ nâng mí mắt, nhanh chóng khôi phục như thường, vội nói.  

- Chúng tôi muốn luyện chế Bồi Nguyên Đan.  

- Tôi không bán Huyết Linh Chi, nếu cô muốn hai loại đan dược này mà nói, một tháng sau đến Đông Hải tìm tôi, tôi có thể bán cho cô hai loại đan dược này, tiền và thiên tài địa bảo đều được.  

Mạc Phàm bình tĩnh nói.  

Hai loại đan dược này căn bản không đáng giá nhắc tới với hắn, nếu có thể đổi đống tiền và thiên tài địa bảo, thật sự không phải không thể.  

Hiện giờ hắn mới tới Trúc Cơ trung kỳ, có khả năng sau này cần tu luyện xa hơn tưởng tượng nhiều.  

- Mạc tiên sinh nói thật, cậu có thể luyện chế được hai loại đan dược này sao?  

Gia Cát Nguyệt kinh ngạc vui mừng nói.  

Nếu không mua được Huyết Linh Chi, có thể mua Bồi Nguyên Đan cũng không tệ.  

- Gia Cát tiểu thư, nếu không tin thì coi như tôi chưa nói gì.  

Mạc Phàm lạnh nhạt nói.  

Cửu Chuyển Thần Đan hắn còn luyện được, huống chi là Bồi Nguyên Đan và Thọ Dương Đan?  

- Tôi tin tôi tin, nhưng Đông Hải lớn như vậy, tôi đi đâu mới tìm được Mạc tiên sinh.  

Gia Cát Nguyệt vội vàng hỏi.  

Mạc Phàm không phải là bác sĩ chữa trị superSARS, vậy chắc chắn bác sĩ kia không thể so được với Mạc Phàm.  

Mạc Phàm nhếch miệng, cười khoát tay với A Hào.  

A Hào và Chu Trường Hoằng nhìn nhau cười, điều khiển thuyền kayak đi vào trong sương mù, rất nhanh liền ẩn vào bên trong, biến mất không thấy.  

Gia Cát Nguyệt chớp chớp mắt, vẻ mặt mờ mịt, đây là có ý gì?  

Lúc này một giọng nói truyền từ trong sương mù ra.  

- Tuy Đông Hải lớn nhưng tên của tôi vang vọng khắp nơi, cô tìm người đứng đầu là được.  

Giọng điệu vô cùng lạnh nhạt, nhưng mười phần khí phách.  

Người đứng đầu Đông Hải là hắn, ai dám nói như vậy?  

Gia Cát Nguyệt ngơ ngẩn nhìn chằm chằm sương mù, lẩm bẩm tự nói:  

- Mình lại sai rồi sao?  

Hiện giờ danh tiếng lớn nhất Đông Hải là Mạc Phàm, bác sĩ giải trừ bệnh dịch.  

Chẳng lẽ hai người là một?Trong lòng đám Gia Cát Nguyệt lại là sóng lớn cuộn trào mãnh liệt, nhanh chóng rời khỏi Minh Hồ.