Thần Y Trọng Sinh

Chương 1502




- Ngươi là người diệt tàn hồn của Ma Long?  

Nghịch Thủy Hàn nhíu mày, sắc bén ở trong mắt sáng hơn nhiều.  

Đây là lần đầu tiên anh ta gặp Mạc Phàm, nhưng cái tên Mạc Phàm này gần như tất cả người đứng đầu Ma Long Tinh đều biết.  

Phải biết rằng tàn hồn Ma Long vừa xuất hiện, không ít người đều cảm ứng được.  

Hơn nữa Ma Long Tinh không rộng, tin tức truyền tống còn nhanh hơn trên Địa Cầu không chỉ một chút.  

Hơn nữa có Mạnh Vô Tình giúp đỡ, anh ta không biết tên Mạc Phàm cũng không được.  

- Nếu ngươi nói tới tàn hồn của Ma Long xuất hiện hôm nay, vậy là ta rồi.  

Mạc Phàm thản nhiên nói.  

- Lá gan của ngươi không nhỏ, ở Thiên Long Thành, mọi người sợ ta hơn cả Ma Longg, nhưng nếu ngươi muốn khiêu chiến với ta, ta cho ngươi cơ hội này, để ngươi có thể sống lâu thêm vài phút.  

Nghịch Thủy Hàn xuyên kiếm vào nóc nhà, lạnh lùng nói.  

- Chỉ dựa vào Băng Phách Chi Thể và Huyền Băng Tuyệt sao?  

Mạc Phàm hơi nhếch miệng nói.  

- Đúng rồi, còn hai thanh pháp bảo do Băng Đảm Kim tạo ra nữa.  

Tu sĩ Kim Đan trẻ tuổi như vậy, đã có thực lực cường đại như thế, không có chuyện gì là tự nhiên.  

Nghịch Thủy Hàn mới xuất hiện, hắn đã nhận ra được điểm khác biệt của Nghịch Thủy Hàn.  

Băng Phách Chi Thể, là tu sĩ tu luyện công pháp thuộc tính băng hiếm gặp.  

Tu sĩ nữ loại này thì tương đối nhiều, nhưng có không ít ngoại lệ.  

Ngoại trừ thể chất, công pháp trên người Nghịch Thủy Hàn và pháp bảo cũng hỗ trợ cho thể chất của anh ta, cho dù anh ta chỉ là tu sĩ Kim Đan, thực lực cũng không thể khinh thường.  

Chỉ sợ chỉ cần Nghịch Thủy Hàn nguyện ý, cả Thiên Long Thành sẽ bị anh ta đóng băng.  

Nghịch Thủy Hàn nhướn mày, trong đôi mắt lộ ra dị sắc, nhưng lập tức khôi phục lạnh lùng và cao ngạo lúc trước.  

- Lực thần hồn của ngươi rất mạnh, nhưng trước khi thanh kiếm được tạo thành, đều là gân gà.  

Mạc Phàm có thể nhìn thấu anh ta cũng không có gì kỳ lạ, không có gì phải lo lắng, nhất là Mạc Phàm còn là y tiên, chuyện này rất bình thường.  

Ở trong tu sĩ loại hình khác, chuyện này giống như Luyện Khí Sư biết rất rõ về pháp bảo của tu sĩ, y tiên có thể dò xét cơ thể của những người khác.  

Có thể dò xét, không có nghĩa là có thể đánh bại.  

Trừ phi tới cảnh giới Hóa Thần, thần hồn có thể hóa thành hơn nữa.  

Nếu không Thần Nông Tông sẽ không cử hành hải tuyển.  

- Không thể hóa binh, đủ để đối phó ngươi rồi.  

Mạc Phàm nói với vẻ khinh thường.  

Nghịch Thủy Hàn tuyệt đối là tu sĩ dưới Hóa Thần cực mạnh hắn gặp, kể từ khi tới Tu Chân giới đến nay.  

Từ khi hắn tới Tu Chân giới, thì chưa được ra tay chân chính.  

Đối phó 40 tu sĩ kia, là dùng Kiếm Hành Cửu Ca.  

Lúc đối chiến, không ai cho hắn cơ hội khắc họa Kiếm Hành Cửu Ca.  

Trong trận săn bắn ở Viêm Dương Thành, hắn chỉ phóng khí tức của Tạo Hóa Kim Đan mà thôi, không ra tay thật sự.  

Khi đối phó với tàn hồn của Ma Long cũng không khác mấy, Liên Phệ cũng cần lượng lớn thời gian.  

Trước khi lấy vị trí số một hải tuyển, ra tay với Nghịch Thủy Hàn trước thử xem.  

Lúc này hắn cũng muốn biết mình mạnh tới đâu.  

Không chỉ Tạo Hóa Kim Đan, còn cả hỏa diễm Phượng Hoàng Chân Hỏa hắn mới luyện hóa nữa.  

- Khẩu khí không nhỏ, không biết khẩu khí và bản lĩnh của ngươi cái nào lớn hơn.  

Nghịch Thủy Hàn lạnh lùng nói một câu, thân thể anh ta nhoáng lên một cái, liền lùi đến bên Tôn Vô Tật.  

- Tôn tiên sinh đợi một lát, đợi Thiên Cơ Các an bài khiêu chiến xong, lại giết tiểu tử này cũng không muộn.  

Tôn Vô Tật hơi nhếch miệng, trong đôi mắt đều là tham lam.  

- Có thể, nhưng ta muốn mấy thứ trong nhẫn trữ vật của cậu ta, có thể chứ?  

Ban đầu ông ta nhìn trúng bộ dược điển của Mạc Phàm, nhưng nếu Mạc Phàm là người giết tàn hồn của Ma Long, vậy thì khác rồi.  

Trên người Mạc Phàm không chỉ có dược điển, còn có Hoa Vĩ Long và căn nguyên của tu sĩ Hóa Thần, nói không chừng còn có thứ tốt khác.  

Mạc Phàm bị Nghịch Thủy Hàn giết, mấy thứ này đều thành của Nghịch Thủy Hàn.  

- Không thành vấn đề, đợi ta giết cậu ta, đồ bên trong nhẫn trữ vật, Tôn tiên sinh cứ chọn thoải mái.Nghịch Thủy Hàn thản nhiên nói.  

Trên gương mặt lạnh lùng không có chút gợn sóng, không có hứng thú với đồ trong nhẫn của Mạc Phàm, nhưng giết Mạc Phàm không có bất luận hoài nghi nào.  

Mạc Phàm chẳng muốn hỏi quan hệ giữa Tôn Vô Tật và Nghịch Thủy Hàn, ánh mắt hắn nhìn về phía nam tử mặc hoàng y.  

- Khiêu chiến cần Thiên Cơ Các suy xét lâu như vậy à?  

Nam tử mặc hoàng y kia nhíu mày, lấy một khối Thiên Cơ Lệnh ra, không đợi người này mở miệng, giọng nói của Lý Thanh Thành truyền từ xa tới.  

- Mạc công tử, ngươi đã muốn khiêu chiến với Nghịch công tử, hai vị đến tìm Thanh Thành đi, Thanh Thành sẽ chuẩn bị lôi đài cho hai vị.  

Giọng nói không to, nhưng gần như cả Thiên Long Thành đều có thể nghe thấy.  

- Ta đợi ngươi ở lôi đài, đừng nghĩ tới chuyện trốn, cho dù ngươi chạy khỏi Ma Long Tinh, ta cũng sẽ giết ngươi.  

Nghịch Thủy Hàn không nói nhiều, anh ta giậm chân một cái, băng phượng dày mấy chục mét dâng từ dưới chân anh ta lên, nâng anh ta và Tôn Vô Tật bay về phía Thanh Thành.  

Vẻ mặt Mạc Phàm lạnh nhạt, trốn sao, hắn chưa từng có ý nghĩ đó.  

Ý niệm của hắn vừa động, một tiếng phượng minh vang lên, hỏa diễm phượng hoàng không kém băng phượng của Nghịch Thủy Hàn trùng thiên mà ra.  

Vừa rồi bốn phía như ở trong hang động, chỉ trong chớp mắt như hỏa lò.  

“Chiêm chiếp…” Phượng minh trùng thiên, hỏa diễm phượng hoàng giang cánh, mang Mạc Phàm bay tới một Ma Hồ ở ngoài Thiên Long Thành.  

Lúc đám Mạc Phàm rời đi, trong Thiên Long Thành có không ít người nghe thấy lời Lý Thanh Thành nói.  

Trong đó không chỉ bao gồm một số cao thủ ở Thiên Long Thành, cũng có Đông Phương Sóc và Bộ Kinh Phàm từng gặp Mạc Phàm một lần.  

Hai người tới theo Mạc Phàm, bọn họ vốn tìm cơ hội đối phó Mạc Phàm, không ngờ Mạc Phàm lại đi khiêu chiến Nghịch Thủy Hàn trước, người ngay cả cao thủ Hóa Thần đều kiêng kị vài phần.  

- Tiểu tử này muốn chết à?  

Bộ Kinh Phàm lạnh lùng nói.  

Ở Thiên Long Thành, thậm chí cả Ma Long Tinh, đều có ít người nguyện ý trêu chọc Nghịch Thủy Hàn.  

Tu sĩ Hóa Thần ở Thiên Long Thành lúc trước, chỉ vì bất mãn với phong cách làm việc của Nghịch Thủy Hàn, đã đối nghịch với Nghịch Thủy Hàn khắp nơi.  

Cuối cùng tu sĩ Hóa Thần này không chỉ bị trọng thương trong một lần làm nhiệm vụ, còn bị đuổi khỏi Thiên Long Thành, sau khi rời khỏi Ma Long Tinh thì vô cùng bất hạnh lọt vào vây giết của một đám tà tu, mệnh thì giữ được, nhưng nghe nói trên người trúng độc lạ, không chỉ tu vi giảm xuống Nguyên Anh kỳ, mỗi ngày đều trải qua thống khổ.  

- Như vậy càng tốt, quan hệ giữa ta và Tôn Vô Tật không tệ, Mạc Phàm vừa chết, không chỉ căn nguyên của ta và hai tôn đỉnh của ngươi có thể lấy lại, trả đại giá là chuyện chắc chắn, Hoa Vĩ Long cũng có thể lấy lại, còn không cần chúng ta mạo hiểm ra tay.  

Đông Phương Sóc nhìn về phía Ma Hồ nói.  

- Nói cũng phải, chúng ta đi tiễn tiểu tử Hạ giới chết tiệt kia một đoạn đường đi?  

Bộ Kinh Phàm hơi nhếch miệng cười lạnh lùng, nói.  

Mạc Phàm nhân cơ hội bọn họ gặp nguy, khiến bọn họ mất hết mặt mũi, ông ta rất muốn nhìn thấy cảnh Mạc Phàm bị Nghịch Thủy Hàn ngược hoàn toàn.  

- Chuyện này à, sao có thể thiếu chúng ta được.  

Đông Phương Sóc cười nói.  

Hai bóng người không ngừng lóe lên, lao ra ngoài thành.  

Đồng thời vẻ mặt không ít người thay đổi, bọn họ do dự một lát, cũng bay về phía Ma Hồ theo.  

Những người này không chỉ đi xem náo nhiệt, còn có một số người có được tư cách tham gia hải tuyển của Thần Nông Tông.