Thần Y Trọng Sinh

Chương 1352




- Mạc Phàm, tôi không nghe lầm đấy chứ?  

Tần Vô Nhai nhíu mày hỏi.  

Tiến vào Nguyên Anh kỳ, không chỉ cần đạt cảnh giới Kim Đan viên mãn, còn cần thiên thời, địa lợi và cơ duyên.  

Không ít tu sĩ mãi tới khi thọ nguyên hao hết, vẫn dừng ở Kim Đan kỳ, luôn không có cơ hội đột phá Nguyên Anh.  

Ông ta ngộ dạo trên biển mây lâu như vậy, thấy không ít thiên ma, ngay cả bóng dáng Nguyên Anh đều không thấy.  

Những người khác cũng kẹt ở Kim Đan kỳ lâu rồi, tình hình không khác gì ông ta lắm.  

Vậy mà Mạc Phàm có thể khiến chín bọn họ cùng tiến vào Nguyên Anh kỳ, chuyện này thật sự khiến ông ta khó mà tin được.  

Không chỉ có ông ta, những người khác cũng lộ vẻ nghi ngờ ở trong khiếp sợ.  

Mạc Phàm đều không phải là tu sĩ Kim Đan kỳ, sao có thể giúp bọn họ đột phá tới Nguyên Anh kỳ.  

Nhưng mọi người không nói những lời này ra, chỉ nhìn Mạc Phàm với vẻ không chắc chắn lắm.  

Đột phá tới Nguyên Anh nhìn rất mê người, nhưng không phải là trò đùa, một khi thất bại kẻ nhẹ thì thực lực hao tổn, không còn cơ hội tiến vào Nguyên Anh, kẻ nặng thì chết ở dưới lôi kiếp.  

- Các ông không nghe nhầm, tôi sẽ tăng 9 người lên tới Nguyên Anh kỳ.  

Vẻ mặt Mạc Phàm lạnh nhạt lặp lại lần nữa.  

Khi nói chuyện ống tay áo của hắn vung lên, màn hào quang vốn bao phủ sáu ngọn núi khuếch tán ra, bốn ngọn núi khác cũng được bao phủ ở bên trong, bốn trận pháp xuất hiện trên bốn ngọn núi, tạo thành trận pháp lớn hơn so với trận pháp lúc trước.  

- Ở trong này sao?  

Hiên Viên Vô Kỳ hỏi.  

Tuy ông ta bị kẹt ở cảnh giới này, nhưng có chút hiểu biết về đột phá Nguyên Anh.  

Trên cơ bản tất cả tu sĩ muốn đột phá Nguyên Anh đều tìm một nơi không người quấy rầy, mà còn là nơi linh khí tinh thuần, sung túc, bố trí trận pháp sau đó chuẩn bị kết anh.  

Trong lúc này không chỉ phải bận tâm linh khí có đủ hay không, còn phải suy nghĩ tới thiên kiếp, thiên ma nữa.  

Tuy Mạc Phàm luyện chế thành đan đan giúp bọn họ, nơi này cũng có trận pháp bảo vệ, nhưng khắp nơi đều có ma sát khí, linh khí cũng ít.  

Hơn nữa nhiều người cùng độ kiếp trong Ma Vực như vậy, đây là lần đầu tiên nghe nói tới, thậm chí là tối kỵ.  

Chín người cùng tăng cấp, có khả năng lôi kiếp sẽ hình thành đại thiên kiếp càng đáng sợ hơn, cuối cùng sẽ khiến bọn họ chết hết ở dưới lôi kiếp.  

Mạc Phàm hơi nhếch miệng, tất nhiên hắn biết nỗi lo lắng của đám Hiên Viên Vô Kỳ, ngón tay hắn sáng lên, chín viên Thiên Anh Kiếp Đan trôi nổi trước người đám Hiên Viên Vô Kỳ.  

- Đây là Thiên Anh Kiếp Đan, các ông nuốt viên đan dược này vào, thuận theo đan lực mà đi là được, kết anh cần có linh khí, tôi sẽ cung cấp cho các ông, bên trong đan dược ẩn chứa lực lôi kiếp, đợi các ông hấp thu đan lực, chỉ cần các ông không dùng toàn lực phóng thích thực lực sẽ không có thiên kiếp, cho dù đưa tới cũng không phải sợ, tu sĩ Nguyên Anh chỉ dựa vào cơ thể hẳn là có thể kháng trụ thiên giai lần đầu, còn thiên ma, đi ra cho tôi.  

Mạc Phàm nheo mắt, kêu lên.  

Bên cạnh Mạc Phàm không xa, Thiên Ma Vương biến thành một người đàn ông mặc trường bào màu xanh, lặng yên không tiếng động xuất hiện, hơi cúi người với Mạc Phàm.  

- Tiểu vương bái kiến chủ nhân, chủ nhân có gì dặn dò?  

Ông ta vừa xuất hiện, vẻ mặt đám Hiên Viên Vô Kỳ lập tức thay đổi, trong mắt tràn đầy vẻ khiếp sợ.  

- Ông là Thiên Ma Vương ở trong Ma Vực sao?  

Tần Vô Nhai ngạc nhiên hỏi.  

Ông ta là tông chủ của Nho Môn, còn là cao thủ đứng đầu tông môn ẩn thế, ông ta tới đây bình phục ma triều nhiều hơn người khác nhiều, tất nhiên không hề xa lạ với khí tức của Thiên Ma Vương.  

- Tần tiên sinh, đã lâu không gặp.  

Thiên Ma Vương liếc mắt nhìn Tần Vô Nhai một cái, không có chút địch ý cười nói.  

- Chuyện này?  

Tần Vô Nhai nhíu mày, trong đôi mắt nhìn Mạc Phàm tràn đầy dị sắc.  

Thiên Ma Vương là đầu sỏ dẫn tới thiên ma xâm lấn, ông ta không chỉ một lần dẫn người vây bắt Thiên Ma Vương, muốn phục tùng Thiên Ma Vương, nhưng chưa từng thành công lần nào, trái lại còn bị Thiên Ma Vương làm cho tổn thất không nhỏ.  

Lúc này Mạc Phàm mới tiến vào một thời gian, vậy mà Thiên Ma Vương bái Mạc Phàm làm chủ nhân.  

Nói như vậy không chỉ tông môn ẩn thế không cần lo lắng thiên ma xâm lấn, ngay cả độ kiếp cũng không cần để ý thiên ma thừa dịp hư mà vào.  

- Bọn họ muốn đột phá ở đây, trong vòng mười kilomet ở bên này không được có thiên ma và ma thú, đây là của ông, ông cầm lấy trước, tạm thời khoan hãy ngưng anh.  

Mạc Phàm lấy một viên Thiên Anh Kiếp Đan ra, ném cho Thiên Ma Vương.  

- Dạ, chủ nhân, tôi nhất định sẽ sắp xếp cấp dưới, không để bọn họ tới gần nơi này nửa bước.  

Trước mắt Thiên Ma Vương sáng lên, nhận lấy Thiên Anh Kiếp Đan nói.  

- Ai muốn thử thì cầm đan dược tìm một ngọn núi ngồi xuống, không muốn thử thì bây giờ có thể rời đi, nhưng cơ hội chỉ có một lần.  

Mạc Phàm nói xong mở cửa ở mỗi góc trận pháp.  

Hắn chỉ chữa bệnh cho người tin tưởng hắn, cũng giống vậy, hắn chỉ cho người tin tưởng hắn phục dùng đan dược.  

Nếu không phải tu vi đám Tiểu Vũ không đủ, đám Phượng Hoàng mới sống lại không lâu, cách khôi phục thực lực còn một khoảng thời gian, nếu không nhóm đầu tiên phục dùng những đan dược này sẽ là không phải là chín người này.  

Đám Phượng Hoàng, Vong Linh Titan, Ác Linh Vương và Sen Taiko sắp tiến vào Nguyên Anh kỳ, bản thân đã có thực lực giả anh, cho dù không có hắn giúp đỡ, Phượng Hoàng ăn Thiên Anh Kiếp Đan cũng có thể tới Nguyên Anh kỳ.  

Ngao Thiên liếc mắt nhìn Ngao Sương một cái, hai người mỗi người cầm một viên đan dược đi vào ngọn núi gần Mạc Phàm nhất.  

Giang Thành cũng không do dự, ông ta quen Mạc Phàm sớm nhất, cũng biết rõ về Mạc Phàm nhất, nếu Mạc Phàm nói có thể giúp bọn họ tiến vào Nguyên Anh kỳ, vậy chắc chắn sẽ làm được.  

Tần Vô Nhai nhìn thoáng qua Thiên Anh Đan Kiếp bảy màu trước người ông ta, nhíu mày.  

- Lão phu tin cậu một lần, tuy có khả năng Mạc gia cậu không cần tôi bảo vệ, nhưng nếu có thể dựa vào đan dược này tiến tới Nguyên Anh kỳ, những lời lão phu nói cũng vẫn có tác dụng.  

Ông ta ngồi khô trên biển mây lâu như vậy, đều không ngộ ra phương pháp tiến vào Nguyên Anh kỳ, cho dù chém giết thiên ma ở Ma Vực sáu ngày, cơ thể, thần hồn và tu vi đều mạnh không ít, vẫn không thể nhìn thấy đại môn tiến vào Nguyên Anh.  

Hiện giờ có một con đường, tất nhiên ông ta không thể bỏ qua.  

- Chúng tôi cần phải trả giá gì?  

Hiên Viên Vô Kỳ nhíu mày hỏi.  

Tuy tấn thăng tới Nguyên Anh kỳ rất nguy hiểm, nhưng cơ hội có thể ngộ nhưng không thể cầu, chắc chắn bọn họ phải thử một phen.  

Nhưng mà…  

Cha con Ngao Thiên, Giang Thành đều có giao tình không ít với Mạc Phàm, Tần Vô Nhai đã cứu Mạc gia.  

Tuy bọn họ tìm một số nguyên liệu giúp Mạc Phàm, nhưng kém xa Mạc Phàm giúp năm bọn họ tiến vào Nguyên Anh kỳ nhiều.  

Không có trả giá thì không có hồi báo, trước khi chưa hỏi rõ ràng, không nên nhận thì hơn.  

- Bao nhiêu lâu rồi ông không rời khỏi Hoa Hạ?  

Mạc Phàm liếc mắt nhìn Hiên Viên Vô Kỳ một cái hỏi.  

- Từ khi tôi thành Trung lão, thì chưa từng rời khỏi Hoa Hạ.  

Hiên Viên Vô Kỳ nói thẳng.  

Tuy mấy người khác trong ngũ lão không thường rời khỏi Hoa Hạ, khi gặp vấn đề lớn, có đôi khi bọn họ không thể không rời đi, nhưng ông ta trấn thủ ở Hoa Hạ, đã lâu rồi không rời khỏi Hoa Hạ.  

- Tôi giúp năm người tiến vào Nguyên Anh kỳ hết, các ông theo tôi ra nước ngoài một chuyến, g iết chết những người phóng vũ khí tiên tiến với tôi, không hơn.