Thần Y Trọng Sinh

Chương 1242




Nghe thấy tiếng vang, không ít người bất chấp ánh sáng mạnh khiến mắt không khỏe, vận khởi Nhãn Thuật nhìn về phía bóng người bay ra ngoài.  

Chỉ thấy Pháp Thần Horus cầm xà trượng hoàng kim chỉ còn một nửa trong tay, cả người biến thành hình chữ “đại” [大] khảm bên trong quang bích.  

Chỗ ngực kim giáp bị mở ra, lộ ra vết thương huyết nhục mơ hồ nhìn thấy cả nội tạng.  

Mà ở nơi ban đầu, Mạc Phàm lùi một bước trường kiếm vẫn đứng thẳng.  

Một nửa xà trượng hoàng kim khác hóa thành trường xà màu vàng quấn lên trên Hồng Liên của Mạc Phàm.  

Cổ tay Mạc Phàm khẽ chấn động, trường xà hoàng kim bị chấn nát, hóa thành chất lỏng màu vàng rơi xuống đất.  

Xung quanh lặng ngắt như tờ.  

Tuy Pháp Thần Horus không bị Mạc Phàm gi ết chết, nhưng bị một kiếm của Mạc Phàm chém bị thương.  

Phải biết rằng vừa rồi Mạc Phàm không có lực đánh trả, chỉ có thể dựa vào bí pháp mới không bị trọng thương, bây giờ Pháp Thần Horus lại không đỡ nổi một kích của Mạc Phàm.  

- Chuyện này…  

Đám Phượng Hoàng nhíu mày nhìn Pháp Thần Horus, lông mày nhíu chặt lại, trong mắt hiện lên chút dị sắc.  

Những người khác không biết, nhưng bọn họ biết rất rõ.  

Sau khi Pháp Thần Horus kế thừa thần cách trong Kim Tự Tháp, có thể biến ra hai loại hình thái tùy ý, một loại có được pháp thuật cường đại, loại còn lại là có được cơ thể bất diệt.  

Cơ thể bất diệt của ông ta không kém Hải Thần bao nhiêu, chiến giáp bên ngoài cơ thể từng thôn thần trớ chú, được gọi là đại diện cho sông Nile, nghe nói chỉ có máu trong tim người phụ nữ mình yêu và lệ của Chiến Thần mới phá được.  

Áo giáp như vậy lại bị một kiếm của Mạc Phàm chém rách.  

Nếu không có áo giáp, có khả năng Pháp Thần Horus đã bị chém làm đôi.  

Trên bầu trời Mạc Phàm không để ý ánh mắt của những người khác, thân thể hắn nhoáng lên một cái, liền tới bầu trời trước người Pháp Thần Horus.  

- Khôi giáp không tệ, hình như còn mạnh hơn Thần Điện kia một chút.  

Mạc Phàm nói thẳng.  

Một kiếm vừa rồi của hắn không chỉ dùng lực lượng viên mãn của mình, còn có lực lượng lĩnh vực, cộng thêm sắc bén của Hồng Liên, đừng nói là chém Pháp Thần Horus làm đôi, Bát Nan Thần Thể cũng là chuyện nhỏ, nhưng chỉ để lại một vết thương, yếu hơn hắn nghĩ rất nhiều.  

“Phốc!” Trong màn hào quang, Pháp Thần Horus phun ra một ngụm máu.  

Lúc ông ta mới xuất quan từng dùng hình thái pháp sư triệu hoán hắc phong bạo, cuốn sạch cả Ai Cập, lại dùng hình thái này hoành đẩy trong ba vạn dặm, cho dù là vũ khí nóng số một hay cao thủ bao vây tấn công, đều không để lại chút dấu vết trên người ông ta.  

Nhưng một kiếm của Mạc Phàm lại trảm ông ta gần chết, đây tuyệt đối là chuyện hiếm có, vậy mà Mạc Phàm còn nói khôi giáp của ông ta rất cứng.  

Nếu khôi giáp đủ cứng rắn, sao có thể bị chém rách?  

- Mạc Phàm, cậu đủ rồi đó.  

Pháp Thần Horus kêu lên.  

- Cứng một chút cũng không sao, một kiếm không được thì hai kiếm.  

Mạc Phàm nói với vẻ khinh thường.  

Hồng Liên trong tay hắn kêu ong ong, vẫn là một kiếm đơn giản như cũ, chém về phía Pháp Thần Horus.  

- Mạc Phàm, muốn giết tôi cũng không đơn giản như vậy, Horus Nhãn.  

Cánh tay Pháp Thần Horus chấn động, thoát khỏi quang bích điên cuồng quát.  

Đôi mắt của ông ta một cái biến thành mặt trời, một cái biến thành mặt trăng, hai đạo quang một trắng một đen xuất hiện trong mắt ông ta, như hai đạo laser to bằng ngón cái chiếu về phía Mạc Phàm.  

- Tôi cũng có thứ này, Hồng Liên Chi Đồng, khai!  

Mạc Phàm nhìn hai đạo quang này, khóe miệng hơi nhếch lên.  

Chữ “Khai” vừa vang lên, đôi mắt hắn lập tức biến thành hình hai đóa hồng liên tiên diễm, đồng tử cũng biến thành nhụy hoa, khí tức quỷ dị dập dờn mà ra.  

Đồng thời hai đạo huyết quang bắn từ nhụy hoa ra, đón hai đạo quang của Pháp Thần Horus.  

Hai đạo hồng quang gặp hai đạo quang mang một đen một trắng của Pháp Thần Horus, một hư ảnh mặt ưng thân người xuất hiện sau lưng Horus.  

Mạc Phàm nhìn thấy hư ảnh này thì nhướn mày, mắt cũng nheo lại.  

- Hóa ra là ông ta, vậy cũng phá cho tôi!  

Ngay sau đó hai đạo huyết quang của hắn đón lấy hai đạo quang mang hai màu của Pháp Thần Horus, hư ảnh người đàn ông này vỡ nát như thủy tinh.  

Sắc mặt Pháp Thần Horus thay đổi, Horus Nhãn này của ông ta là năng lực có được sau khi dung hợp thần cách.  

Hai đạo thần quang, cho dù là thứ gì đều hóa thành hư vô dưới hai đạo quang này.  

Bởi vì mỗi lần sử dụng ông ta đều thấy mắt không khỏe, cho nên số lần ông ta dùng không nhiều, nhưng chưa từng xảy ra loại chuyện như bây giờ, vậy mà để pháp thuật tương tự của Mạc Phàm phá vỡ.  

Lúc hai đạo huyết quang của Mạc Phàm sắp biến mất vào trong mắt Pháp Thần Horus, một giọng nói hùng hậu truyền từ sau lưng tới.  

- Vậy mà cậu cũng có loại thần thuật này, nhưng cậu không có nhiều người đối phó chúng ta, cậu chỉ có một mình.  

Giọng nói vang vọng bầu trời vừa vang lên, lam quang trên người Hải Thần tăng vọt, trong chớp mắt liền biến thành cao mười thước, thiết bổng trong tay cũng biến thành dài mười thước rộng một thước, giống như cây cột sắt lấy thế chém trời chém về phía Mạc Phàm.  

Mạc Phàm không nóng lòng giết Pháp Thần Horus, ý niệm vừa động thu huyết quang trong mắt lại.  

- Lĩnh Vực Hóa Thể?  

Mạc Phàm xoay người, nhìn Hải Thần hình thể khổng lồ nói.  

Hải Thần và hắn, tuy không đến Nguyên Anh kỳ chân chính, nhưng đã tiếp xúc với gần lĩnh vực.  

Lĩnh vực có rất nhiều tác dụng ở Tu Chân giới, ví dụ như một kiếm vừa rồi của hắn, Pháp Thần Horus dùng tốc độ siêu cấp chạm vào lĩnh vực của hắn, hắn dựa vào lĩnh vực chém ngược Horus một kiếm.  

Hài Thần thì dung nhập lĩnh vực vào trong cơ thể ông ta, muốn thông qua lĩnh vực phát huy cơ thể tới mức cực hạn, uy lực cũng siêu phàm.  

Nhưng đối với hắn, phương pháp sử dụng lĩnh vực như vậy là phương pháp cấp thấp.  

Kiếp trước tuy hắn không tiến vào Nguyên Anh kỳ, nhưng cũng nắm giữ lĩnh vực, có thể nói sử dụng lĩnh vực đến cực hạn của Kim Đan kỳ, cao thủ Nguyên Anh đều thán phục chuyện này.  

- Vừa rồi ông đánh tôi một gậy, bây giờ tôi trả lại ông một quyền.  

Hắn xoay người lại, bỗng nhiên 27 hắc cầu ở phía sau tản ra, vừa rồi chỉ có phạm vi ba thước, lập tức biến thành 30 mét, ngay cả Hải Thần đều bị hắc cầu bao ở bên trong.  

Một tay hắn nắm chặt, dùng lực giống như giương cung kéo về phía sau.  

Rõ ràng chỉ là một động tác nuôi lực đơn giản, Mạc Phàm làm rất chậm rãi, nhưng giống như kéo thứ gì đó rất nặng.  

Hắn vừa kéo như vậy, trong phạm vi hắc cầu có cơn gió thổi tới, toàn bộ xung quanh đều kéo về phía Mạc Phàm.  

Ngay cả không gian nơi đây cũng bị Mạc Phàm kéo, lập tức nghiêng ngả, giống như chất lỏng dinh dính, từng đợt lại từng đợt, một tầng lại một tầng đánh về phía Mạc Phàm.  

Trong không gian tầng tầng lớp lớp, Hải Thần đứng lù lù bất động, nhưng mặt nhăn lại.  

Một quyền của Mạc Phàm lúc này so với một quyền lúc trước, một quyền đó như một quyền của đứa bé, một quyền này mới đúng là uy lực của thần thoại Hoa Hạ nên có, còn vượt xa uy lực ông ta nghĩ.  

- Thú vị, lúc này mới được gọi là thần Hoa Hạ đương thời chứ, nhưng thần thoại có thể kết thúc rồi.  

Hải Thần lạnh lùng nói.  

Mấy âm phù kỳ lạ truyền từ miệng ông ta ra, hơi nước trong không khí bên trong đài chiến đấu lập tức ngưng tụ thành thủy châu.  

Những thủy châu này nối đuôi nhau, làm thành một vòng tròn bao ông ta và Mạc Phàm ở bên trong.  

Lực lượng của biển lộ ra, trong chớp mắt không chỉ khí tức trên người Hải Thần mạnh hơn nhiều, mấy chữ vô cùng bá đạo cũng truyền từ miệng Hải Thần ra.  

- Tôi là Hải Thần, ở những nơi có biển, tôi là thần!