Thần Y Trọng Sinh

Chương 1214




- Luận kiếm ở Hoa Sơn?  

Sắc mặt mọi người đều thay đổi, ánh mắt kỳ lạ nhìn về phía Mạc Phàm.  

Bọn họ hiểu ý của Mạc Phàm, Mạc Phàm muốn tụ tập kẻ địch ở bát phương trên đỉnh Hoa Sơn, sau đó diệt hết bọn họ.  

Chuyện này nghe có vẻ rất dọa người, nhưng mà…  

- Mạc Phàm, có phải nên suy nghĩ thêm chuyện này hay không, ví dụ như dẫn dụ từng người tới Hoa Sơn, giết người này xong thì cho người khác vào?  

Bạch Tử Hàn hỏi.  

Mạc Phàm dẫn toàn bộ vào Hoa Sơn, có khả năng không phải Mạc Phàm đại sát bát phương, mà là Mạc Phàm bị bát phương tru diệt.  

- Không cần thiết, tôi muốn tụ tập tất cả bọn họ lại, giế t chết toàn bộ.  

Trong mắt Mạc Phàm hiện lên sát ý, nói.  

- Cho dù cậu có thể gi ết chết bọn họ, nhưng nếu bọn họ không chịu đến Hoa Sơn thì sao, dựa vào tám bọn họ, có thể hoành sát bát phương sao?  

Bạch Tử Hàn nhíu mày, hỏi tiếp.  

Cô tiếp xúc với Mạc Phàm lâu như vậy, chuyện Mạc Phàm đã quyết định, khuyên Mạc Phàm cũng vô dụng.  

Nhưng Mạc Phàm không suy nghĩ cho mình, cũng phải suy nghĩ cho đám Chu Hiệt chứ.  

Trái lại cô không có gì nguy hiểm, nhưng đám Chu Hiệt thì không đơn giản như vậy.  

- Chuyện này thì tôi tự có tính toán, thứ này cũng cho mọi người.  

Ý niệm của Mạc Phàm vừa động, một đám viên châu cỡ ngón cái bay từ trong cơ thể hắn ra.  

Những viên châu này có tổng cộng 9 viên, có ba loại màu, bên trên khắc đường vân khác nhau.  

Nhưng lực lượng cường đại tới mức khiến người ta hít thở không thông lộ ra trong chín viên châu này.  

Vong Linh Titan, Ác Linh Vương, Băng Ma đều quỳ một gối xuống, giống như rất kính sợ viên châu này.  

- Đây là?  

Lông mày Bạch Tử Hàn nhướn lên hỏi.  

- Lực lượng Thần Cảnh của tôi, mọi người cảm nhận một phen đi.  

Mạc Phàm thản nhiên nói.  

Lần này đều là cường giả chân chính tới, như vậy ở nhà không có cường giả.  

Tích lũy ngàn năm khiến sau lưng những thế lực này lắng đọng như trường thành Hoa Hạ, củng cố như núi.  

Không nói đến thực lực của đám Chu Hiệt kém hơn một chút, cho dù là đám Vong Linh Titan muốn hoành thôi nhất phương cũng không dễ dàng, không cẩn thận bọn họ không giết được một người, trái lại còn bị đối phương gi ết chết.  

Tám người này có người là nô bộc của hắn, có người là gia đinh của Mạc gia, còn có đồ đệ của y tiên bất tử hắn nữa, sao hắn có thể để bọn họ lấy thân mạo hiểm?  

Nhưng có lực lượng của hắn thì khác.  

Chín viên châu này có ba Tinh Nguyên, ba Khí Nguyên, ba Thần Nguyên của hắn, thông qua mật pháp làm giá y trong cơ thể bọn họ, đám Bạch Tử Hàn có thể sử dụng được trước lực lượng mà chỉ hắn mới có thể sử dụng.  

Lực lượng của hắn cộng thêm công pháp cấp cao của mấy người, cho dù không đủ hoành thôi nhất phương, cũng có thể đảm bảo bọn họ không bị bất luận kẻ nào gi ết chết.  

Hơn nữa sử dụng lực lượng của hắn không chỉ không ảnh hưởng đến tu luyện của bọn họ, trái lại có ưu đãi không nhỏ khi bọn họ tiến vào Thần Cảnh.  

Hắn vung tay lên, chín viên châu trực tiếp biến mất vào trong vị trí khác nhau trên cơ thể chín người.  

Một viên Khí Nguyên tiến vào trong cơ thể Chu Hiệt, một viên Thần Nguyên tiến vào mi tâm Tần Kiệt…  

Một đám ấn ký khác nhau xuất hiện trên người bọn họ, xung quanh ấn ký này vươn ra một số sợi nhỏ như rễ cây lan tràn khắp nơi toàn thân chín người.  

Chỉ trong phút chốc sợi nhỏ có ở khắp toàn thân bọn họ, quang mang nhàn nhạt xuất hiện trên chín người, chín người không khống chế được bay lên, từng khí tức vô cùng cường đại khác nhau tỏa từ người chín người ra.  

Nếu lúc trước chín người là nhiên, vậy bây giờ là thiên.  

Kinh ngạc, mừng rỡ như điên, nghi ngờ xuất hiện trên người bọn họ, Bạch Tử Hàn và Chu Hiệt luôn là người có vẻ bình tĩnh, lúc này nhìn lực lượng trong tay cũng không nhịn được kích động.  

- Lực lượng cường đại này mạnh tới cỡ nào.  

Giọng nói như tiếng sấm truyền từ miệng Vong Linh Titan ra.  

Anh ta tu luyện dựa theo phương pháp Mạc Phàm cho, không chỉ tu luyện ra một số linh khí, còn đến Thần Cảnh, nhưng lực lượng của anh ta so với lực lượng này của Mạc Phàm, đúng là kém rất xa.  

Một lát sau, lúc này chín người mới thu lực lượng trên người vào trong cơ thể.  

- Sư phụ, chúng con đều ra ngoài, vậy Mạc gia làm sao bây giờ?  

Tần Kiệt hỏi.  

Tần Kiệt vừa mới nói xong, một giọng nói truyền từ cửa đến.  

- Mạc gia có tôi rồi, mọi người cứ yên tâm ra ngoài đi.Những người khác nhìn về phía người vừa nói, chỉ thấy một Mạc Phàm khác mặc bộ đồ trắng đi tới.  

Phía sau hắn trôi nổi nắm viên cầu màu sắc khác nhau, viên cầu này to hơn Thần Nguyên của Mạc Phàm nhiều, mỗi viên đều mang theo lực lượng khác biệt.  

Theo hắn đi tới, xung quanh lập tức yên lặng lại, làm cho người ta có cảm giác chỉ có mình hắn có thể đi lại.  

Nhìn thấy người này, vẻ mặt mọi người đều thay đổi.  

Bọn họ đạt được Thần Nguyên của Mạc Phàm, lực lượng trong cơ thể đã xem như mạnh không thể tưởng tượng nổi, người này vừa tới, lực lượng toàn thân bọn họ không dám động, hoàn toàn bị lực lượng của người này áp trụ.  

- Tôi không đi ra trễ chứ?  

Mạc Phàm áo trắng cười nhạt nói.  

- Vẫn không tính là quá muộn.  

Mạc Phàm nhìn phân thân của mình, trong mắt hiện lên chút hớn hở nói.  

Phân thân này do Ngũ Hành Linh Thạch tạo thành, sau khi hắn quay về từ Nhật quốc, liền bảo phân thân này đi hấp thu linh thạch sinh ra trong bí cảnh kia, không hấp thu xong thì không được đi ra.  

Xem ra bí cảnh kia đã không còn tồn tại, bây giờ phân thân này còn mạnh hơn hắn nghĩ nhiều.  

- Mạc gia giao cho tôi đi, tôi sẽ không để một kẻ địch nào tiến vào trong Mạc gia.  

Phân thân Mạc Phàm cười nhạt, vô cùng tự tin nói.  

- Ừm.  

Mạc Phàm gật đầu.  

Thực lực của phân thân yếu hơn hắn một chút, nhưng không yếu hơn quá nhiều, đủ để đối phó với đám cá lọt lưới.  

Phân thân tìm vị trí không có ai, đứng ở đó.  

- Đợi chúng ta rời khỏi Mạc gia, tôi sẽ đóng trận pháp, đồng thời dùng Sơn Hải Khư che Mạc gia lại, chúng ta rời Giang Nam, Giang Nam cũng sẽ được Thiên Hỏa Đại Trận che lại, chỉ có ra mà không vào, nếu có người mở ra được hai tầng phong ấn, tôi sẽ lập tức truyền tống tới, người ở trong Mạc gia, mọi người cứ yên tâm đi.  

Mạc Phàm giải thích.  

- Chủ nhân, tôi thì sao?  

Moria ở bên cạnh Mạc Phàm hỏi.  

Tất cả mọi người đều có nhiệm vụ, chỉ riêng cô là không có.  

- Cô sao?  

Mạc Phàm liếc mắt nhìn Moria một cái, ngón tay khẽ búng, một đạo quang biến mất vào trong cơ thể Moria, cơ thể Moria lập tức biến thành trong suốt, nếu không nhìn kỹ gần như không cảm nhận được sự tồn tại của Moria.  

- Cô theo tôi đi đối phó Huyết Ma.  

Mạc Phàm lạnh lùng nói.  

So với những thế lực ở nước ngoài, nguy hiểm nhất là đám Huyết Ma, trêu chọc hắn sâu nhất là Huyết Ma, đã có tung tích của Huyết Ma, hắn sẽ diệt Huyết Ma trước.  

- Mọi người lên đường đi, chú ý an toàn.  

Mạc Phàm an bài.  

Đám Chu Hiệt hơi cúi người với Mạc Phàm, thân thể nhoáng lên một cái rời khỏi sảnh chính, bọn họ thu dọn chút đồ, cả đám rời khỏi Mạc gia.  

Đám Chu Hiệt rời đi hết, phân thân ra hiệu bằng mắt với Mạc Phàm, cười nhạt một tiếng tự động rời đi.  

Mạc Phàm nhìn thoáng qua nơi ở của cha mẹ và Tiểu Vũ, trong mắt dấy lên hỏa diễm, hắn cũng đứng dậy khỏi ghế.  

Một bước đi ra, toàn bộ trận pháp trong trang viên Mạc gia sáng lên.  

Bước thứ hai, Sơn Hải Khư nhanh chóng to hơn, bao trọn Mạc gia ở bên trong.  

Bước thứ ba, Thiên Hỏa lam văn kim sắc đầy trời như vì sao xuất hiện, hỏa diễm trướng to, hỏa diễm chi khí nồng đậm che kín bầu trời.  

Bước thứ tư, hỏa trận tràn ngập khói trước đó hóa thành một cánh cửa, Mạc Phàm và Moria đi vào bên trong. Giang Nam đóng lại, đại chiến nổi lên.