Thần Y Trọng Sinh

Chương 1193




Phượng Hoàng vừa mới nói xong, trái tim đám Trần Phàm Không bị treo cao.  

Vừa rồi Paul đã nói rồi, Phượng Hoàng là ngũ cấp, Mạc Phàm chỉ ở giữa tứ cấp và ngũ cấp, tuy hơn giữa nhưng tuyệt đối không thể vượt qua khoảng cách bình thường.  

Dù sao đó là một đại cảnh giới.  

Bọn họ vốn rất tin tưởng Mạc Phàm, tin tưởng này như con đê trước cơn hồng thủy siêu cấp, trong chớp mắt bị xói lở.  

Đám Paul lùi về phía sau Phượng Hoàng, khóe miệng khẽ nhếch lên.  

Không phải vừa rồi tốc độ của Mạc Phàm nhanh hơn anh ta, lực tinh thần mạnh hơn Nguyệt Thần, lực lượng còn đáng sợ hơn cả Oz sao.  

Ở trước mặt Phượng Hoàng, những thứ này không chịu nổi một kích, Phượng Hoàng đã vượt qua phạm trù này rồi.  

Nếu Mạc Phàm là người nổi tiếng trong đám đứa bé học Taekwondo, vậy Phượng Hoàng là một võ đạo tông sư trưởng thành, một đứa bé ở trước mặt võ đạo tông sư, có thể làm được gì?  

- Giao linh thụ, tự đánh gãy một tay sao?  

Mạc Phàm lắc đầu cười, hỏi.  

- Cậu có ý kiến à, vậy thì tự đánh gãy hai tay được rồi.  

Trong đôi mắt lạnh lẽo của Phượng Hoàng không có chút sắc thái, giống như hai khối bảo thạch bất thông tình lý, không khách sáo nói.  

- Bà có thể tới nơi này, là dùng bí pháp Vạn Phượng Minh đúng không?  

Mạc Phàm cười khẽ nói.  

Hắn vốn tưởng rằng Paul thông qua một số năng lực đặc biệt của người biến dị, mượn Không Gian Chi Môn gì đó kéo Phượng Hoàng tới đây.  

Nếu là như vậy, vậy thực lực của Phượng Hoàng đáng sợ rồi.  

Bởi vì chuyện thuấn di không phải vẽ trận pháp là có thể giải quyết, cũng không phải nhân số có thể tích lũy được.  

Nhưng nhìn tình huống trong cơ thể đám Paul, hắn hiểu rõ là tình huống gì.  

Trong cơ thể ba người đều được gieo xuống hạt giống dấu Phượng Hoàng, chỉ cần kích hoạt hạt giống thì triệu hoán được một phần lực lượng của Phượng Hoàng.  

Có khả năng lực lượng này vẫn xa lạ với những người khác, nhưng đối với hắn là quá bình thường, thậm chí không đáng nhắc tới.  

Đây chỉ là phối trí của người biến dị ngũ cấp mà thôi, rất nhiều người biến dị ngũ cấp có thể sử dụng thuật pháp này.  

Pháp thuật này tương tự như hắn dùng Huyết Hồn Thạch luyện chế phân thân, một khi được gọi thì sẽ xuất hiện.  

Chỉ là pháp thuật này cao cấp hơn Huyết Hồn Thạch hắn dùng tạo phân thân một chút, trong cơ thể phân thân của hắn không có linh khí, nhưng phân thân của Phượng Hoàng có thực lực nhất định.  

Nhưng chỉ là phân thân của người biến dị ngũ cấp mà thôi…  

- Đây là lựa chọn của cậu sao?  

Phượng Hoàng hơi nhíu mày, lạnh giọng hỏi.  

Mạc Phàm cười khẽ không trả lời, hỏi ngược lại:  

- Bà cảm thấy thế nào?  

- Tôi cảm thấy thế nào sao?  

Phượng Hoàng nhướn mày, lạnh lùng liếc Mạc Phàm một cái.  

- Cậu giết người của Nguyệt Hạ Chi Dực chúng tôi, tôi mặc kệ, bọn họ chết trên tay cậu là vì bọn họ không đủ thực lực, lại đi lấy thứ không phải của bọn họ, chuyện này không thể trách cậu được, tôi sẽ không tìm cậu báo thù vì bọn họ, nhưng mà…  

Phượng Hoàng dừng một lát, nhiệt độ xung quanh lại lập tức tăng lên mấy độ.  

- Nhưng mà tôi cảm thấy cậu lựa chọn từ chối tôi, tôi chỉ có thể giết cậu, tự mình tới lấy linh thụ.  

Phượng Hoàng lắc vòng eo động lòng người, đi giày cao gót tới chỗ Mạc Phàm.  

“Cộp cộp cộp…”  

- Giết tôi?  

Mạc Phàm lắc đầu.  

Không thể không nói thực lực của Phượng Hoàng rất lợi hại, hẳn là bà ta có kỳ ngộ, chiếm được dị bảo gì đó, hơn nữa luyện hóa được một phần dị bảo này, do đó khiến thực lực tăng lên như Nguyên Anh kỳ.  

Không phải ngũ cấp hoàn toàn, mà coi như là tu sĩ ngũ cấp.  

Nhưng mà…  

- Phượng Hoàng, nếu bản thể của bà tới đây, trái lại có thể liều với tôi một lát, bà bây giờ chỉ có một phần lực lượng, không phải là đối thủ của tôi, bà đã cho tôi điều kiện, vậy tôi cũng nói điều kiện với bà, để lại một chút Phượng Hồn, tự mình biến mất trước mặt tôi, tôi sẽ suy xét không giết các người, nếu không các người biến mất ở đây cả đi.  

Vẻ mặt Mạc Phàm vô cùng lạnh nhạt nói.  

Trước đây hắn chỉ có thể dựa vào Huyết Hồn Thạch để mình hàng lâm khi bản thể ở cách xa ngàn dặm, hiện giờ hắn cần phải vậy nữa sao?  

Nếu ở đây có tu sĩ Phượng Hoàng ngũ cấp, vậy không gì tốt hơn.  

Có Phượng Hồn ở đây, hắn có thể ngưng tụ một viên Hỏa Tinh, bổ sung Nhất Muội cuối cùng trong Tam Muội Chân Hỏa của hắn.  

Mạc Phàm vừa mới nói xong, không ít người ở xung quanh sửng sốt.  

Rõ ràng thực lực của Phượng Hoàng mạnh hơn Mạc Phàm nhiều, không biết Mạc Phàm lấy đâu ra tự tin, vậy mà bảo Phượng Hoàng giao Phượng Hồn sau đó rời đi.  

- Mạc tiên sinh, cậu nói chuyện như vậy với Phượng Hoàng đại nhân của chúng tôi sẽ nguy hiểm lắm đó.  

Paul cười nhắc nhở.  

Rõ ràng là anh ta xưng với Mạc Phàm là Mạc tiên sinh, nhưng trên mặt lại tràn đầy ý cười đùa.  

Chỉ cần Phượng Hoàng nguyện ý, có khả năng không cần nói nhiều với Mạc Phàm như vậy, chỉ cần giết là được, Mạc Phàm không có biện pháp nào.  

Mạc Phàm lại nói chuyện với Phượng Hoàng như thế, đúng là không biết sống chết.  

- Nguy hiểm.  

Mạc Phàm cười khinh thường.  

Kiếp trước hắn từng tới rất nhiều nơi nguy hiểm, thần điện trong Hằng Tinh siêu cấp, địa ngục không ranh giới ở Cực Hắc Chi Địa, cảnh giới Tu La Cực Ma Tộc, vân vân, nhiều không đếm xuể.  

Một khi đi vào nơi như vậy, hồn phi phách tán là chuyện bình thường, thậm chí có nhiều nơi có thể khiến nhiều tinh hệ biến mất toàn bộ.  

Chỉ là một Phượng Hoàng ngũ cấp, có thể khiến hắn gặp nguy hiểm sao?  

- Nếu không phải các người không hiểu ý hai chữ nguy hiểm, thì đang vũ nhục hai chữ nguy hiểm này.  

Mạc Phàm hơi nhếch miệng, cười mỉa nói.  

Đám Paul nhíu mày, không chọn cũng không tức giận, trái lại cười khẽ lùi về sau.  

Bọn họ không biết vì sao Phượng Hoàng không ra tay giết Mạc Phàm luôn.  

Nhưng Mạc Phàm càng chọc giận Phượng Hoàng, khả năng Mạc Phàm bị giết sẽ càng lớn hơn nhiều.  

Hiện giờ anh ta chỉ mong sao Mạc Phàm chọc tức Phượng Hoàng đến mức nộ khí đầy trời, như vậy Mạc Phàm sẽ chết càng khó coi.  

- Mạc tiên sinh, cậu đây là đang vũ nhục Phượng Hoàng đại nhân của chúng tôi.  

Paul mỉm cười nói.  

- Phượng Hoàng đại nhân, miệng lưỡi người này quá trơn tru, tôi thấy nên cắt lưỡi cậu ta thì hơn.  

Nguyệt Thần hơi nhếch miệng cười quyến rũ, nói.  

Một câu đơn giản nhưng giống như đang thêm dầu vào lửa.  

Trái lại Mạc Phàm không sao, Phượng Hoàng thì nhíu chặt mày, sắc bén trong mắt sáng hơn rất nhiều.  

- Mạc Phàm, cậu đã lựa chọn không giao linh thụ kia ra, vậy thì chỉ có thể trách vận khí của cậu không tốt, đắc tội Nguyệt Hạ Chi Dực chúng tôi, bây giờ cậu có thể đi chết đi.  

Ngón tay Phượng Hoàng vươn về phía Mạc Phàm.  

Từng đạo ánh lửa gắn với sợi nhỏ màu đỏ như tóc, có khoảng chừng hơn một ngàn lập tức bay về phía Mạc Phàm.  

Tế ti này nhanh như tia chớp, trong chớp mắt đã tới bên cạnh Mạc Phàm, muốn đâm xuyên qua cơ thể Mạc Phàm.  

Mạc Phàm cười khẽ, không thèm nhìn những hỏa tia đó, bàn tay hắn vung lên, đám Trần Phàm Không ở bên trong vỏ trứng lập tức bay về phía xa.  

- Nhìn xem cảnh giới Cửu Nguyên mạnh tới cỡ nào.  

Mạc Phàm hơi nhếch miệng, ý niệm vừa động, Tinh Khí Nguyên mỗi loại chín cái trong cơ thể bắt đầu chuyển động.  

Cùng lúc đó, 27 viên cầu màu đen xuất hiện ở phía sau hắn.  

Theo viên cầu xuất hiện, hỏa tia tới trước người hắn dừng lại, không thể tiến thêm một chút nào nữa.  

Mọi người ở đây đều vô cùng khiếp sợ.