Thần Y Trọng Sinh

Chương 1136




Carter đóng đinh Tiểu Lan trên thập tự giá nhiều ngày như vậy còn chưa tính, vậy mà còn dám dùng lửa thánh với Tiểu Lan.  

Tuy vừa rồi hắn đã dập tắt Ma Văn trên người Tiểu Lan, nhưng muốn loại bỏ Ma Văn trên người Tiểu Lan hoàn toàn thì hơi phiền phức.  

Trừ phi tái sinh lại da thịt do Ma Văn bao trùm, nếu không Ma Văn màu đen này không chỉ luôn ở trên người Tiểu Lan, thỉnh thoảng cô còn đau đớn vì bị hỏa diễm đốt.  

Ở Tu Chân giới hắn sẽ có biện pháp diệt trừ những Ma Văn do lửa thánh để lại này, ở trên Địa Cầu thì rất phiền phức.  

Lần này không xé nát Carter, dùng Hồng Liên Nghiệp Hỏa đốt sạch linh hồn anh ta, hắn tuyệt đối không quay về Giang Nam.  

Nhưng mà trước đó phải xử lý xong đám Phong Vô Duyến, Tần Vô Nhai trước đã.  

Nhất là Phong Vô Duyến, vẫn nên phong ấn ông ta lại thì hơn.  

Nhỡ đâu Phong Vô Duyến quay về Tu Chân giới, Thần Nông Tông phái người điều tra sẽ có phiền phức không nhỏ.  

Nếu là một số cấp cao của Thần Nông Tông phái tới, ví dụ như sư huynh sư tỷ của hắn thì còn dễ giải thích, nhưng khả năng này quá nhỏ.  

Lúc này trong số sư huynh sư tỷ có quan hệ tốt hơn với hắn, thực lực yếu nhất cũng phải Hóa Thần trở lên, chút chuyện nhỏ này trên Địa Cầu sẽ không phái bọn họ tới.  

Nếu phái mấy cao thủ Nguyên Anh hắn không biết, sẽ rất khó giải quyết.  

Với thực lực hiện giờ của hắn, cho dù chống lại Nguyên Anh sơ kỳ đều không có chút phần thắng.  

Nhỡ đâu đối phương không nghe giải thích, trực tiếp ra tay đều dẫn tới đại họa.  

Cho nên vẫn nên đề phòng Phong Vô Duyến thì tốt hơn.  

So với lão quái vật Nguyên Anh kỳ, đối phó Phong Vô Duyến Kim Đan trung kỳ đơn giản hơn nhiều.  

- Tôi đã cho các ông cơ hội, các ông đã không chịu rời đi, vậy thì tiến vào Cửu U Cung cả đi.  

Mạc Phàm lạnh nhạt nói.  

- Tiến vào Cửu U Cung, hôm nay tôi không chỉ phong ấn cậu, còn mang phong ấn tất cả người Mạc gia cậu, đợi Thần Nông Tông chúng tôi xử lý đi.  

Phong Vô Duyến lạnh lùng nói.  

Mạc Phàm tự mình học Diễn Thiên Thần Quyết, vậy có khả năng truyền công pháp cho người nhà cậu ta.  

Nhưng như vậy dễ giải thích vì sao Mạc gia có thể quật khởi nhanh đến vậy rồi.  

Nếu tự mình học công pháp của Thần Nông Tông bọn họ, cho dù là ai cũng không thể tha thứ dễ dàng.  

Phải biết rằng ở Tu Chân giới, học trộm công pháp của môn phái khác là cấm kỵ, nhẹ thì bị phế bỏ tu vi, nặng có khả năng hồn phi phách tán.  

- Nhưng nếu cậu chịu theo tôi đến Sơn Ngoại Sơn, nói thẳng cho tôi biết cậu lấy được những công pháp này từ đâu, có lẽ tôi sẽ cầu xin với Thần Nông Tông chúng tôi, chỉ phế tu vi của cậu, sẽ không làm liên lụy tới người nhà cậu đâu.  

Trong mắt Phong Vô Duyến lóe lên chút dị sắc, nói.  

Ở Tu Chân giới ngoại trừ thiên phú ra, quan trọng hơn là công pháp.  

Ví dụ như người luyện được Hư Không Chi Lô, chắc chắn tiến cảnh nhanh hơn người luyện Hư Không Chi Đỉnh.  

Ngoài ra trong Hư Không Chi Lô cũng có chênh lệch, giống như Bách Thảo Vạn Vật Lô của Mạc Phàm là cao cấp nhất.  

Theo ông ta biết trong Thần Nông Tông không có mấy người có tư cách tu luyện, phàm là người tu luyện Hư Không Chi Lô đều có địa vị rất cao, một người trong đó là chưởng môn của Thần Nông Tông.  

Cho nên công pháp rất quan trọng, có đôi khi có thể khiến người ta nhất phi trùng thiên.  

Một số người cùng nhập môn với ông ta, được một số tiền bối trong môn phái coi trọng, ban cho công pháp cao cấp hơn bọn họ học, thực lực và địa vị cũng nhất phi trùng thiên.  

Mà ông ta chỉ có thể tới nơi linh khí loãng như Địa Cầu, làm thổ hoàng đế.  

Nếu Mạc Phàm tu luyện Bách Thảo Vạn Vật Lô, chắc chắn là tìm được bảo tàng của một người của Thần Nông Tông để lại.  

Mạc Phàm chỉ là một tiểu tử nông thôn tu luyện một năm đã đạt tới nước này, nếu ông ta có được công pháp, đại bỉ lần sau của Thần Nông Tông, chắc chắn ông ta sẽ nổi tiếng.  

Đợi lấy được những bảo tàng này trên tay Mạc Phàm, lại giết Mạc Phàm và đám Tần Vô Nhai cũng không muộn, sau đó đổ hết mọi chuyện lên người Mạc Phàm, nhất cử lưỡng tiện.  

- Công pháp?  

Mạc Phàm nhướn mày, lắc đầu cười.  

Phong Vô Duyến này dùng người nhà hắn uy hiếp hắn, vậy mà còn muốn hắn giao công pháp ra.  

Không nói đến chuyện hắn sẽ không giao, cho dù hắn giao cũng không đơn giản như vậy.  

Công pháp của Thần Nông Tông quản lý vô cùng nghiêm khắc, nếu không đạt được cho phép thì không thể truyền cho người khác, cũng không thể tự mình học trộm.  

Một khi bị bắt, sẽ nhận trừng phạt vô cùng nghiêm trọng.  

Nếu hắn đưa công pháp cho Phong Vô Duyến, Phong Vô Duyến sẽ vì bảo vệ mình mà ra tay với hắn.  

Chuyện như vậy hắn thấy nhiều rồi.  

- Phong Vô Duyến, ông ở Thần Nông Tông bao lâu rồi?  

Mạc Phàm thản nhiên hỏi.  

- 90 năm, thế nào?  

Phong Vô Duyến cố kìm nén tức giận nói.  

Ông ta nhìn chỉ gần 30 tuổi, thực ra đã hơn 100 tuổi rồi.  

Ô ế ầ ầ ấ- Ông có biết ông ở Thần Nông Tông 90 năm, vẫn chỉ là một tuần tiên sứ, công pháp học được chỉ là công pháp cơ bản nhất không?  

Mạc Phàm hỏi tiếp.  

Hắn ở Thần Nông Tông một năm thì thanh danh tăng cao, 10 năm đã vang danh thiên hạn, 100 năm đã là y tiên bất tử, đứng đầu bảng y tiên.  

Một người có tấm lòng son, sẽ không chỉ là tuần tiên sứ ở Thần Nông Tông 90 năm.  

Phong Vô Duyến nhíu mày, giống như bị người ta đâm trúng chỗ đau, trong mắt ông ta hiện lên sắc bén.  

Quả thật 90 năm này ông ta nhìn một số người có thực lực và thiên phú không bằng ông ta, từng người từng người đi trước mặt ông ta.  

- Chuyện này liên quan gì đến cậu?  

- Bởi vì ông tâm thuật bất chính, cho nên ở Thần Nông Tông không có khả năng cho ông công pháp cấp cao, Thần Nông Tông sẽ không, ở chỗ tôi lại càng không.  

Mạc Phàm thản nhiên nói.  

- Tiểu tử, cậu rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt à?  

Sắc mặt Phong Vô Duyến khó coi, lạnh lùng nói.  

Tiểu tử này dám từ chối ông ta, đúng là buồn cười.  

- Cô lùi xuống trước đi.  

Mạc Phàm làm như không nghe thấy, vẫy tay nói với Ngao Sương.  

Ngao Sương liếc mắt nhìn Mạc Phàm một cái, lại nhìn đám Phong Vô Duyến đứng cách đó không xa, cô khống chế lôi sơn lùi về sau.  

Mạc Phàm thấy Ngao Sương đã lùi đến nơi an toàn, lập tức đi về phía đám Phong Vô Duyến.  

- Các vị, tiểu tử này không chỉ học trộm công pháp của Thần Nông Tông chúng tôi, còn học trộm công pháp của các ông nữa, nếu cậu ta không phối hợp, mọi người không cần phải nhiều lời với cậu ta nữa, cùng xông lên đi.  

Trong mắt Phong Vô Duyến lóe sáng ánh sáng lạnh nói.  

Đám Tần Vô Nhai nhìn thoáng qua nhau, gật đầu hiểu ngầm.  

- Không thành vấn đề, nhưng trên người tiểu tử này có nhiều công pháp của mấy nhà chúng ta, cho nên không thể liều mạng dùng pháp thuật, bí kỹ với cậu ta, trực tiếp dùng linh khí giải quyết cậu ta thì hơn.  

Tần Vô Nhai híp mắt nhìn Mạc Phàm một cái, đề nghị.  

Mạc Phàm không chỉ tinh thông công pháp của bọn họ, hình như còn tu luyện công pháp cao cấp hơn bọn họ nữa, đấu công pháp với Mạc Phàm là không có ý nghĩa.  

Nếu muốn chơi với Mạc Phàm, không giống thăm dò như lúc trước nữa, chỉ có thể tấn công vào điểm yếu của Mạc Phàm.  

Mạc Phàm nhìn có vẻ thần hoàn khí tức, thể nhược kim cương, không có khuyết điểm gì.  

Nhưng mà không khó tìm ra nhược điểm, trái lại linh khí của Mạc Phàm yếu hơn cơ thể và thần thức cậu ta không ít, thậm chí còn không cùng một cấp bậc, ngay cả Thần Cảnh còn chưa tới.  

Công pháp không bằng Mạc Phàm, vậy thì dùng linh khí bọn họ mạnh hơn Mạc Phàm nhiều để đấu lại.  

- Ý kiến hay!  

Phong Vô Duyến liếc mắt nhìn Mạc Phàm một cái, cười đắc ý nói, ông ta từ bỏ công pháp, phóng thích toàn bộ linh khí Thần Cảnh trung kỳ ra.  

Những người khác cũng làm như vậy, năng lượng dao động mãnh liệt như sóng biển lan tràn ra xung quanh.