Ngô Bình đi vào phòng khách, lúc này bên trong có ba người. Người ngồi trên là một người đàn ông có vẻ thâm trầm, không thể đoán ra tuổi. Mặt ông ta vừa gầy vừa dài, đôi lông mày nhíu chặt lại và đôi mắt hình tam giác khiến mặt ông ta nhăn như thể đang khóc.
Bên cạnh ông ta có một người đàn ông trung niên nữa. Ngô Bình từng thấy ảnh người đàn ông này nên anh biết đó là Lý Gia Nông.
Advertisement
Ở bên tay trái Lý Gia Nông có một người đàn ông da đen, chừng hơn năm mươi tuổi. Người đó mặt tròn, mày đậm mắt to, tóc rất ngắn, một tay để trần. Vừa nhìn là biết người này là cao thủ.
Mã Tuấn Kiệt đi tới bên cạnh Lý Gia Nông, nói nhỏ: "Bố, đây chính là Ngô Bình".
Advertisement
Lý Gia Nông nhìn Ngô Bình bằng ánh mắt thù địch, lạnh lùng hỏi: "Cậu chính là Ngô Bình? Dám động tới người của tôi, ai cho cậu lá gan đó?"
Lý Gia Nông này không hề khách sáo, vừa gặp đã mắng thẳng mặt Ngô Bình.
Ngô Bình nhìn Lý Gia Nông, đáp: "Ông không đủ tư cách nói chuyện với tôi", nói rồi anh nhìn về phía người đàn ông với gương mặt u ám ban nãy.
Lý Gia Nông tức quặn cả ruột, nghiêng đầu về phía người đàn ông Ngô Bình đang nhìn. Người đàn ông đó hừ một tiếng, nói: "Quả không hổ là truyền nhân của Đông Phật. Trước mặt tôi mà khẩu khí vẫn lớn đến vậy".
Ngô Bình: "Ông chính là Hoàng Thiên Bá?"
Người đàn ông đó chính là Hoàng Thiên Bá, ông ta ung dung đáp: "Nghe nói Đông Phật tiên sinh đã tu luyện đến cảnh giới Địa Tiên, quả là một thành tựu đáng chúc mừng".
Ngô Bình: "Những lời thừa thãi thì khỏi nói. Các người tìm tôi có mục đích gì?"
Hoàng Thiên Bá cười hi hi đáp: "Tôi đây đang muốn hỏi ai cho cậu lá gan mà dám động tới người của tôi? Cho dù là sư phụ cậu cũng phải nể tôi ba phần, cậu nghĩ mình là cái thá gì hả?"
Ngô Bình ha ha cười đáp: "Tu vi của ông chẳng cao, vậy mà chém gió giỏi thật đấy. Nếu sư phụ tôi mà ở đây thì ông có dám ho he thế không?"
"Cậu...", Hoàng Thiên Bá giận tím mặt. Dù gì ông ta cũng là cao thủ Tiên Thiên, ông trùm xã hội đen ở Hải Thành, vậy mà lại bị Ngô Bình nói như vậy!
Ngô Bình lạnh lùng nói: "Hoàng Thiên Bá, những điều kiện các người bàn bạc trước đó hoàn toàn vô nghĩa! Nếu ông muốn an toàn lành lặn thì phải đàm phán với tôi! Tôi bảo ông sống thì ông được sống, nếu bảo ông chết thì ông sẽ phải chết!"
Hoàng Thiên Bá không khỏi bật cười đáp: "Cậu bảo tôi chết thì tôi phải chết sao? Cậu nghĩ cậu là ai kia chứ?"
Ngô Bình lạnh lùng đáp: "Là người có thể thay đổi số mệnh của ông!"
Hoàng Thiên Bá cau mày: "Đan Ba thượng sư, dạy thằng nhóc ngông cuồng này cách làm người đi!"