Chương 702
“Có ba đãi ngộ, một là lương của cậu ở Thiên Long hàng năm sẽ khoảng 30 triệu tệ, chưa tính tiền thưởng; hai là tiền thưởng quân hàm của cậu mỗi tháng là 12 nghìn tệ, có thêm tiền phụ cấp; ba là nếu nhận việc thêm thì cậu kiếm được bao nhiêu là tùy vào năng lực”.
Ngô Bình nói: “Vậy cũng khá tốt”.
“Còn nữa, phiên hiệu của đội Đông Doanh là Hắc Thạch, sau này cậu chính là đội trưởng của Hắc Thạch. Cậu có thể tự chọn nơi đóng quân của của Hắc Thạch, không bị hạn chế, biên chế nhân lực hiện nay cậu có thể chọn để lại những người nào, sau này tôi sẽ cho người bàn bạc với cậu sau”.
Ngô Bình nói: “Được”.
Uống rượu xong, cũng thuyết phục thành công Ngô Bình gia nhập Thiên Long, Đoàn Long đã hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ, không lâu sau liền ra về. Sau khi tiễn Đoàn Long, ba người Tống Tiểu Nương cũng quay về báo cáo, Thiên Diện Thái Tuế đã được giao cho cấp trên.
Ngô Bình liền bảo người đi chuẩn bị cơm rượu mời nhóm Tống Tiểu Nương ăn cơm. Họ đã bận rộn suốt một ngày một đêm, đến giờ vẫn còn chưa ăn gì.
Ngay lúc này, Đường Băng Vân gọi điện cho anh.
“Có rảnh không?”, cô ấy hỏi, giọng điệu rất nhẹ nhàng.
“Rảnh, nghe nói Đường môn các người cũng tới núi Tiên Hạc rồi”, anh nói.
Đường Băng Vân nói: “Tôi đang ở huyện Minh Dương”.
Ngô Bình nói: “Vậy sao? Nếu mọi người tiện thì tới chỗ tôi đi, ở đây tôi có cơm có rượu, còn có chỗ nghỉ ngơi”.
“Được, vậy chúng tôi không khách sáo nhé”.
Nửa tiếng sau, hai chiếc xe đi vào căn biệt thự số một ở Đông Hồ, chính là nhóm Đường Băng Vân.
Vừa thấy Đường Băng Vân là Ngô Bình đã kinh ngạc, cô ấy đã bị thương, cả cánh tay trái rũ xuống, vết thương rất sâu, máu nhiễm đỏ cả băng gạc. Hoa Hồng, Khả Ái, King Kong, Huyết Đao đằng sau cô ấy đều bị thương.
“Đánh nhau với ai vậy?”, anh vội mời họ vào nhà, bảo Chu Vĩ đi lấy hòm thuốc tới.
Đường Băng Vân rất bĩnh tĩnh, nói: “Không sao cả, không may mắn nên chạm phải kẻ thù ở núi Tiên Hạc”.
“Ai vậy?”, Ngô Bình hỏi.
“Hắc Liên, đó là một tổ chức sát thủ, họ luôn cạnh tranh với tổ chức sát thủ Đường môn chúng tôi”, Đường Băng Vân nói: “Tuy chúng tôi bị thương nhưng bên đối phương cũng có ba người chết, không lỗ”.
Ngô Bình liền lắc đầu, anh dùng dao găm rạch băng gạc ra, bắt đầu xử lý miệng vết thương cho Đường Băng Vân. Vết thương này có độc, hơn nữa còn cắt đứt hai mạch máu khá lớn, hai sợi gân cũng bị cắt đứt, dây thần kinh chính cũng bị đứt.
Đường Băng Vân bề ngoài thì bình tĩnh, thực ra trong lòng rất phiền muộn. Cánh tay của cô ấy coi như đã bị tàn phế, nhiều chiêu thức phức tạp dùng nhiều sức sau này e là không thể dùng nữa.
Ngô Bình kiểm tra một lúc rồi mở hòm thuốc ra, bắt đầu tiến hành tiểu phẫu cho cô ấy. Trong hòm có những cây kim mảnh nhất thế giới, đây là những thứ Ngô Bình thu thập được nhờ danh nghĩa Thần Võ Ti, đường kính chỉ có 10 mi-li-mét, chỉ phẫu thuật cũng chỉ có 3 mi-li-mét.