Đôi mắt đẹp của Vũ Thần tỏa sáng: "Thật sao? Cảm ơn Lý lang!"
Khi mối quan hệ giữa hai người tiến triển, Ngô Bình càng học hỏi nhanh hơn, nửa tháng trôi qua trong chớp mắt.
Lúc này Ngô Bình đã luyện chế ra tất cả Cửu Chuyển Tịnh Thần Đan, tổng cộng có 596 viên. Anh đưa 90 mươi viên cho Vân Thường, 300 viên cho Kim Huyền Sương, 206 viên còn lại anh định chia một ít cho Nguyệt Thần và Hoa Thần.
Sau một tháng rưỡi tìm hiểu, Vũ Thần cũng có được thành quả, cô ta và Ngô Bình cùng hiểu được khúc thứ tám.
Vào ngày này, Kim Huyền Sương từ thần cung Côn Luân trở về, lấy đi 300 viên Cửu Chuyển Tịnh Thần Đan, trước khi rời đi cô ta để lại một lá bùa hóa thân do Vương Mẫu luyện chế. Khi kích hoạt lá bùa này, Ngô Bình có thể mượn sức mạnh của Vương Mẫu để tấn công hoặc phòng thủ, hiệu quả tương đương với một đòn tấn công mà Vương Mẫu tự ra tay. Là một cường giả kỷ nguyên, một đòn tấn công của bà ta đương nhiên không phải là chuyện nhỏ. Thời gian sau đó, Ngô Bình cố gắng tìm hiểu khúc thứ chín trong Thiên Vũ Cửu Khúc, đây cũng là tinh hoa của Thiên Vũ Cửu Khúc. Đương nhiên, khúc thứ chín rất khó, nhất thời ngay cả Vũ Thần cũng không thể hiểu được.
Vào ngày thứ hai mươi sau khi đến Thần Đô, cuối cùng anh cũng hiểu được khuc thứ chín, anh truyền đạt sự hiểu biết của mình cho Vũ Thần Vân Thường, cô ta lập tức hiểu ra.
Ở bên kia, Vân Thường đang uyển chuyển nhảy múa, Ngô Bình ngồi khoanh chân sắp xếp lại suy nghĩ của mình. Tiên đạo, cấm ky, Thiên Vũ Cửu Khúc và tất cả những trải nghiệm mà anh có được trong thế giới chiều thấp đã mang lại cho anh một tâm trí cực kỳ rộng lớn, một hệ thống tu luyện hoàn toàn mới xuất hiện trong đầu anh, dần dần được hoàn thiện và cố định.
Anh đã ngồi đó ba ngày, khi mở mắt ra, anh đã có lòng tin, lập tức nói với Vũ Thần: "Vân Thường, ta phải trở về tu luyện lại lần nữa."
Vân Thường cực kỳ vui vẻ: "Lý lang, ngươi đã thành công chế tạo ra hệ thống tu hành rồi sao?"
Ngô Bình gật đầu: "Chắc không có vấn đề gì đâu. Nhưng ta phải tu luyện từ đầu đến cuối một lần, nên phải quay về bế quan."
Vân Thường gật đầu thật mạnh: "Được! Chờ ta nắm được khúc này, ta sẽ đi tìm ngươi!"
Sau khi hai người tách ra, Ngô Bình lại đến tiệm cầm đồ trước khi rời khỏi Thần Đô, anh muốn chuộc lại Cửu Chuyển Linh Châu. Sau khi lĩnh ngộ được Thiên Vũ Cửu Khúc, anh mới hiểu được công dụng thần kỳ của hạt châu này.
Khi quay lại tiệm cầm đồ, vẫn là người quản gia kia, khi nhìn thấy Ngô Bình, trên mặt của hắn ta không có biểu cảm gì, Ngô Bình lấy ra tờ biên lai cầm đồ, nói: “Ta tới chuộc đồ."
Quản gia nhận lấy tấm biên lai cầm đồ, cười nói: "Xin lỗi, một tháng đã trôi qua, đây là biên lai cầm đứt, chúng ta đã xử lý món đồ đó rồi.”
Rõ ràng còn chưa đến một tháng, nhưng đối phương lại nói đã qua một tháng, tại sao lại thế này? Ngô Bình cầm tấm biên lai cầm đồ lên, phát hiện ngày tháng trên đó đã dời đi phía trước mười ngày.
Anh nheo mắt lại, hiểu rằng đây là kế hoạch do đối phương chuẩn bị từ trước nhằm nuốt mat Cửu Chuyển Linh Châu.
Anh cũng không tức giận mà hỏi: "Hôm nay rõ ràng là ngày cuối trong tháng, sao lại thành cầm đứt được?"
Đối phương sửng sốt, cười nói: "Ngày cuối cùng? Ngài có nhìn lầm không?"
Ngô Bình búng ngón tay, thời gian quay ngược, bầu trời bên ngoài tối sầm lại rồi lại sáng lên. Chẳng bao lâu sau, anh đã quay lại khoảnh khắc cầm đồ, anh lấy tờ phiếu cầm đồ và dùng bút viết ngày tháng lên đó.
Giây tiếp theo, thời gian trôi qua rất nhanh, trong tích tắc lại trở về thời điểm hiện tại.
Ý thức của người quản gia kia có chút mơ hồ, nhưng hắn ta vẫn mơ hồ cảm nhận được điều gì đó, hắn ta lại cầm biên lai cầm đồ lên và thấy ngày tháng trên đó đã trở về như cũ. Hắn ta rất ngạc nhiên, nhìn Ngô Bình một cái thật sâu và nói: "Ta sẽ đi mời đại chưởng quầy, xin đợi một lát."
Không bao lâu, đại chưởng quầy bước ra, bình tĩnh nói: "Bằng hữu, ngươi dám dùng thủ đoạn trong cửa hàng của Thần Vương, ngươi rất can đảm."
Ngô Bình: "Các ngươi dám dùng thủ đoạn ở trước mặt ta, các ngươi rất dũng cảm."
Đại chưởng quầy cau mày: "Ngươi đúng là mạnh miệng, ai cho ngươi tự tin?"
Ngô Bình giải phóng hơi thở của Thánh Hoàng, ngay lập tức, toàn bộ Thần Đô rung chuyển dữ dội, các trận pháp thần thánh vô song trong Thần Đô lao nhanh tới để trấn áp anh, nhưng không có tác dụng gì, sức mạnh của trận pháp không thể áp chế được, một tia hoàng khí bắn thẳng lên trời, khiến vô số cao thủ trong Thần Đô đều kinh hãi lần lượt đều bay lên không trung và nhìn về phía tiệm cầm đồ.