Thần Y Trở Lại

Chương 6798: Ta nói rồi




Kim Huyền Sương lại lấy ra mười to tiền, nói: "Chỉ co bay nhieu thoi, đay là tien của hồi môn của ta."

Ngô Bình nhếch miệng cười: “Yên tâm, ta sẽ trả lại cho ngươi."

Anh dùng 100 tỷ Thần Vương tệ này đi lên tầng bảy và tầng sáu để mua một lượng lớn dược liệu, những dược liệu này chủ yếu dùng để luyện chế Cửu Chuyển Tịnh Thần Đan. Cộng thêm dược liệu dự trữ của mình, đủ để anh luyện chế ra trăm lò.

Sau khi mua dược liệu, Vũ Thần cũng đã đến. Kim Huyền Sương và Ngô Bình đi tới một biệt viện. Biệt viện được xây dựng trước một ngọn đồi, xung quanh có suối chảy quanh co, rợp bóng hoa và cây cối, có phong cảnh tuyệt đẹp, đây là nơi thích hợp để tìm sự bình yên giữa bộn bề.

Khi họ đến biệt viện, Vũ Thần Vân Thường đã đợi hai người sẵn, đôi mắt đẹp của cô ta nhìn về phía Ngô Bình trước, cô ta cười nói: "Lý công tử, ngươi nóng lòng muốn gặp Vân Thường như vậy, có phải đang nhớ người ta không?"

Ngô Bình ho khan, nói: "Vân Thường, ta có chuyện muốn nhờ ngươi giúp đỡ."

Vân Thường cười nói: "Được rồi, trước đây ngươi đã giúp ta, ta rất cảm kích, ngươi cần ta làm gì, cứ nói đi."


Giọng nói của cô ta nhẹ nhàng và du dương, khi nói chuyện cô ta đã đi đến chỗ Ngô Bình, trên mặt nở nụ cười.

Ngô Bình nhìn cô ta: Ngươi có thể dạy ta Thiên Vũ Cửu Khúc được không?"

Lời này vừa nói ra, Vũ Thần Vân Thường sửng sốt, sau đó cười ha ha, nói: "Lý công tử, ngươi đang nói đùa với ta à? Thiên Vũ Cửu Khúc cần có tài năng cực cao, ngay cả ta cũng phải nhờ sự trợ giúp của ngươi mới tìm hiểu tới khúc thứ bảy."

Ngô Bình nghiêm túc nói: "Ta có được cảm hứng từ Thiên Vũ Cửu Khúc, muốn sáng tạo ra một phương pháp tu luyện hoàn toàn mới."

Vân Thường ngừng cười, trịnh trọng nói: "Ngươi muốn tiến sâu vào cảnh giới thứ mười lăm?"

Thân là Vũ Thần, cô ta đương nhiên biết mấu chốt của cảnh giới thứ mười lăm chính là sáng tạo, Ngô Bình đang muốn sáng tạo ra một phương pháp tu luyện hoàn toàn mới, cho nên hắn đương nhiên là muốn tiến vào cảnh giới thứ mười lăm!

Ngô Bình gật đầu: "Ta biết việc này rất khó, nhưng ta muốn thử một lần."

Vũ Thần: "Vị đại năng của Nhân tộc ở cảnh giới thứ mười lăm trước đó đã mở ra con đường Thánh Hoàng! Lý công tử, ngươi muốn mở ra con đường nào?"

Ngô Bình suy nghĩ một chút rồi nói: "Tạm thời cứ gọi là con đường Đại Đế đi!"

Vũ Thần chớp chớp mắt: "Được, nếu ngươi muốn học, ta có thể dạy ngươi, nhưng ta không thể bảo đảm ngươi nhất định có thể học được."

Ngô Bình cười nói: "Vô cùng cảm tạ Vũ Thần tỷ tỷ!"

Tâm trí Kim Huyền Sương tập trung vào Cửu Chuyển Tịnh Thần Đan, nói: "Huyền Bình, luyện chế đan dược trước đi, ta muốn một ít Cửu Chuyển Tịnh Thần Đan cực phẩm."

Đôi mắt đẹp của Vũ Thần tỏa sáng: "Lý công tử muốn luyện chế Cửu Chuyển Tịnh Thần Đan? Tốt quá, ta đang cần loại đan dược này."


Thấy hai vị nữ thần đều có yêu cầu, anh liền nói: "Được rồi, vậy luyện đan trước đi!"

Anh chuẩn bị dược liệu và yêu cầu Vũ Thần tìm một nơi vắng vẻ làm phòng luyện đan và bắt đầu luyện đan.

Trong khi Ngô Bình luyện đan, Vũ Thần và Kim Huyền Sương ăn đồ ăn vặt và trò chuyện trong sân.

Vân Thường liếc nhìn Kim Huyền Sương: "Ngươi không nói cho hắn biết giá trị của Cửu Chuyển Tịnh Thần Đan cực phẩm sao?"

Kim Huyền Sương: "Ta nói rồi."

Vân Thường: "Chỉ riêng trong thần cung Côn Luân đã có hơn một nghìn vị Cổ Thần đang ngủ đông. Nếu có đủ Cửu Chuyển Tịnh Thần Đan cực phẩm, tất cả họ đều có thể thức tỉnh!"

Kim Huyền Sương bình tĩnh nói: "Không có nhiều đan dược như vậy, ta chỉ để hắn luyện chế nhiều nhất mấy trăm viên thôi, hơn nữa ta cũng sẽ không nói ra xuất xứ của đan dược."

Vân Thường: "Nếu những lão già kia muốn điều tra thì chắc chắn có thể điều tra được."

"Vậy thì sao?" Kim Huyền Sương nói: "Huyền Bình không cần phải sợ bọn họ, hắn là phu quân của ta, Vương Mẫu là chỗ dựa của hắn. Huống chi bản thân Huyền Bình có tiềm lực rất lớn, nhất định sẽ trở thành Tổ Thánh trong tương lai."

Vân Thường cười như không cười nhìn Kim Huyền Sương: "Kỳ lạ thật, từ trước đến nay ngươi luôn lạnh như băng tuyết, tại sao lại yêu một tu sĩ Nhân tộc nhanh như vậy? Chẳng lẽ có nguyên nhân gì mà ta không biết sao?"

Kim Huyền Sương thản nhiên nói: "Tất cả đều là duyên phận."

Vân Thường lại gần hỏi: "Huyền Sương, Vương Mẫu đã là thần tối cao, có thể nhìn thấu quá khứ và tương lai, có phải bà ấy đã nói gì với ngươi không?"