Sau khi nhận được các truyền thụ của Ngô Bình, Lý Thuần Như vô cùng cảm kích nói: “Có những truyền thụ này của công tử thì Tiên Kiếm Môn tôi ít cũng sẽ thái bình được cả nghìn năm”.
Thấy Lý Thuần Như đã nhận được lợi ích, Nguyệt Thanh Ảnh cười nói: “Công tử vừa luyện đan vừa lĩnh ngộ kiếm đạo vất vả quá rồi, mời công tử đi nghỉ một lát, sau đó chúng tôi sẽ cùng công tử xuống núi đi tham gia đại hội giao lưu”.
Thấy họ cũng định đến đại hội, Ngô Bình cũng không tiện từ chối nên nói: “Được”.
Bên dưới núi đại hội đã bảt đầu rồi, Ngô Bình cùng ba cô gái xuống núi thì lập tức thu hút ánh nhìn của mọi người. Ba đại mỹ nữ vô cùng kiêu ngạo đều đang đi theo Ngô Bình, điều này khiến bao ánh mắt ngưỡng mộ và ghen ghét đều đổ dồn về phía anh.
Nhóm Cát Giai không chờ ở bên dưới mà đã tách nhau ra rồi gia nhập vào các nhóm nhỏ khác nhau.
Ngô Bình không hứng thú với mấy chuyện này mà chỉ mong được thấy năm thần lò, nhưng sau khi hỏi thăm thì anh mới biết muốn nhìn thấy thần lò thì ít cũng phải có năm ngọc bài. Khi các nhóm nhỏ tổ chức hoạt động trong đại hội thì sẽ có thể nhận được một ngọc bài của Ngạo Thế Đan Tông, ai giành được thành tích xuất sắc nhất trong hoạt động thì sẽ nhận được ngọc bài.
Điều này cũng có nghĩa là dù Ngô Bình có muốn hay không thì muốn nhìn thấy năm thần lò, anh cần phải tham gia ít nhất năm hoạt động, ngoài ra còn phải trở thành người xuất sắc nhất trong các hoạt động ấy.
Nhóm Ngô Bình đi đến đâu thì cũng có cả đống người đi theo. Lúc này, Ngô Bình phát hiện phía trước có một biệt viện mở cửa, trên cửa có dán một thông báo: đây là hoạt động dành riêng cho đan dược kém phổ biến, nơi này có tên là Diệu Đan Uyển. Bên trong nơi này có một tấm bia đá, bên trên liệt kê một trăm phước thức luyện đan từ khó đến dễ. Người tham gia có ba cơ sau đó chọn một loại đan dược để luyện chế, nếu luyện chế thành công thì có thể nhận được một phần thưởng tương đương với độ khó của đan dược. Nếu thất bại thì sẽ phải trẻ gấp đôi tiền dược liệu đã dùng.
Ngô Bình vừa nhìn đã biết hoạt động này cực dễ kiếm tiền, đan dược đâu dễ gì mà luyện chế được, tỉ lệ thành công rất thấp, trong mười người thì chắc chỉ có một đến hai người luyện chế thành công. Số còn lại thì đều sẽ phải trả tiền gấp đôi cho dược liệu đã dùng.
Anh dẫn ba cô gái đi vào trong, vì họ xinh đẹp quá mức. quy định nên nhóm anh vừa vào thì mọi người ở bên trong đã ùa ra rồi nhìn chăm chú vào nhóm Lý Thuần Như.
Đột nhiên có một tu sĩ bước ra rồi cười nói: “Tại hạ là người tổ chức ở Diệu Đan Uyển, các vị có muốn thử không?”
Ngô Bình hỏi: “Anh có ngọc bài không?”
Tu sĩ kia quan sát Ngô Bình rồi nói: “Tôi có một cái, chỉ cần anh luyện chế được ba lò đan dược nằm trong tốp mười thì sẽ nhận được nó”.
Ngô Bình nhìn thì thấy đan dược trong tốp mười dùng toàn dược liệu quý nên hỏi: “Đan dược sau khi luyện chế ra sẽ thuộc về ai?”
Người kia đáp: “Đương nhiên là thuộc về người luyện chế”.
Ngô Bình gật đầu nói: “Tôi sẽ luyện chế ba đan dược đứng đầu”.
Người kia ngẩn ra, đừng nói là ba đan dược đứng đầu, dù là đan dược đứng trong tốp năm cũng chưa từng có ai luyện chế thành công, kể cả chính người này luôn.
“Anh chắc chưa?”, người kia hỏi lại.
Ngô Bình: “Rồi”.
Người kia bật cười vui vẻ, vì ba đan dược đứng đầu này đều dùng toàn dược liệu quý hiếm, tổng giá trị lên đến vài tỷ tiền Tiên, nếu Ngô Bình luyện chế thất bại thì sẽ phải trả gấp đôi số tiền này cho anh ta.
Nguyệt Thanh Ảnh nhìn vào tấm bia đá rồi cười nói: “Đan dược đứng đầu tên là Linh Mi Đan, uống đan dược này vào thì sẽ có thể chất Linh Mi, đây đúng là đan dược ít phổ biến”.
Ngô Bình lấy lò luyện đan của mình ra rồi nói: “Bắt đầu