Đến bước này, Ngô Bình biết mình cuối cùng cũng có thể tu luyện cảnh giới Ẩn Tàng rồi. Tu luyện cảnh giới này có thể cường hoá bí thai, giúp nó đạt đến cực hạn và thăng hoa!
Cách này gọi là Cửu Chuyển Luyện Thai Pháp. Trong đó, bí thai tam chuyển có thể giết chết bí thai bình thường do đại đa số người ngưng tụ, bí thai tứ chuyển là một trong hàng triệu! Bí thai ngũ chuyển, trăm năm mới xuất hiện một lần! Bí thai lục chuyển, nghìn năm mới có một lần! Bí thai thất chuyển, trước nay chưa ai có! Bí thai cửu chuyển, về sau sẽ không ai có!
Nhưng mỗi một lần chuyển của Cửu Chuyển Luyện Thai Pháp đều cần rất nhiều vật quý giá. Tỷ như lần chuyển đầu tiên đã cần đến rất nhiều linh dược của vũ trụ chính, thuốc trong tay Ngô Bình vẫn chưa đủ.
Vì tu luyện, anh quyết định đến Cửu Dương Cảnh một chuyển để mua đan dược. Hơn nữa, trong một lần đi này, anh phải mua đủ tất cả dược liệu từ nhất chuyển đến tam chuyển!
Cửu Dương Cảnh nằm ở phía Đông đại thế giới Ngũ Hành, giữa biển trời mênh mông, vị trí của nó vô cùng bí mật, rất ít người có thể phát hiện. Nghe nói chỉ có những người có duyên mới có cơ hội bước vào Cửu Dương Cảnh.
Không ai trong số những người xung quanh Ngô Bình từng đi Cửu Dương Cảnh, nên anh đành tự mình tìm hiểu.
Advertisement
Có một quốc gia gần biển tên là Tứ Hải. Thủ đô của nước Tứ Hải chỉ cách bờ biển vài trăm dặm nên được gọi là Hải Đô.
Hải Đô có dân số mấy chục triệu, nếu tính cả những thành phố nhỏ xung quanh dựa vào nó để sinh tồn thì dân số có thể lên tới hàng trăm triệu.
Hải Đô phát triển sầm uất do ở đây có một chợ phiên rất lớn, tên là chợ Đại Hải. Chợ Đại Hải được tổ chức bảy ngày một lần. Rất nhiều lái buôn trên biển sẽ đến đây buôn bán, tấp nập cực kỳ.
Lúc này, Ngô Bình đang ở một quán trọ khá sang trọng ở Hải Đô. Quán trọ này sang trọng đến mức chỉ chấp nhận tiền tiên, người bình thường không thể nào sống ở đây. Tất nhiên, điều kiện của quán trọ này cũng rất tốt, gian phòng nào cũng có trận pháp có thể trực tiếp liên lạc với thời không của vũ trụ chính. Sống ở đây có thể hấp thụ các loại năng lượng của vũ trụ chính, nâng cao tu vi.
Một buổi tối ở đây có giá một nghìn tiền tiên.
Ngô Bình trả tiền xong, vừa vào phòng ngồi xuống thì nghe tiếng gõ cửa. Cửa mở ra, một người ăn mặc như chưởng quỹ kính cẩn nói với anh: “Làm phiền anh rồi”.
Ngô Bình hỏi: “Chuyện gì vậy?”
Người này cười đáp: “Thưa anh, quán có vé đến Cửu Dương Cảnh, anh có cần mua không?”
Ngô Bình thấy hơi lạ, bèn hỏi: “Làm sao anh biết tôi muốn đến Cửu Dương Cảnh?”
Người này cười ha ha: “Dễ đoán mà. Anh trọ ở quán này, chứng tỏ anh là tu sĩ rất giàu. Mười người giàu từ bên ngoài đến đây thì hết tám, chín người muốn đến Cửu Dương Cảnh thử vận may rồi. Nên tôi thường sẽ đến hỏi khách, hỏi mười người thì có ít nhất tám người muốn đến Cửu Dương Cảnh”.
Ngô Bình hỏi tiếp: “Chẳng phải người ta bảo đến Cửu Dương Cảnh cần phải có cơ duyên sao? Vé của anh có sử dụng được không?”
Người này cười nói: “Có thể nói vậy. Đường đến Cửu Dương Cảnh bị một thế lực lớn chiếm độc quyền, chỉ có người của họ mới vào được, người bên ngoài muốn vào đó phải trả tiền. Quán mới thuận tiện giúp thế lực này bán vé, thu chút tiền công thôi”.
Ngô Bình hỏi: “Có vé này là được vào Cửu Dương Cảnh?”
“Dĩ nhiên. Có vé là được vào”.
“Bán thế nào đây?”, Ngô Bình hỏi.
“Năm mươi nghìn tiền tiên một vé”, đối phương đáp.